Tâm sự của một người vợ… ngoại tình
Em lấy anh cũng ngót 3 năm rồi, 3 năm qua vợ chồng mình chưa có con. Nhưng đời sống của vợ chồng son tưởng chừng sẽ vô cùng niềm hạnh phúc, vui tươi, lại chẳng thể ngờ chỉ là những tháng ngày tẻ nhạt và buồn bã .
Anh, một người đàn ông từng trải, nói rằng, khi cưới nhau về, anh sẽ biến em thành người phụ nữ niềm hạnh phúc nhất. Anh sẽ cho em có được đời sống sung sướng, vui tươi của người làm vợ, làm mẹ. Chỉ cần là những điều em muốn, anh sẽ làm toàn bộ cho em vui .
Thế mà, chỉ được vài tháng sau hôn nhân, anh đã bắt đầu trở thành một người đàn ông hoàn toàn khác. Lời hứa ở riêng cũng không thực hiện được. Anh nói, khi cưới nhau xong, chúng ta sẽ dọn ra riêng vì anh đã xin phép bố mẹ cho chúng ta mua căn hộ. Nhưng, mẹ anh khóc lóc nói không muốn con cái ở riêng, anh gật đầu đồng ý, bán lại căn hộ đó cho một người bạn. Em buồn…
Bạn đang đọc: Tâm sự của một người vợ… ngoại tình
Nhưng em đồng ý. Chuyện ở chung với cha mẹ chồng, nếu không có khúc mắc gì cũng là điều gật đầu được. Nhưng càng ngày những lời hứa của anh đều the gió bay. Anh quên tổng thể những gì từng nói với em .
Hai vợ chồng nhưng chỉ có anh được tự do, được đi chơi, được giao du với bè bạn. Còn em, em mãi mãi chỉ là một cô gái không có được quyền tự quyết. Anh muốn em ở nhà, ship hàng cơm nước, quét dọn ngay cả những ngày nghỉ, đẹp trời. Còn anh tha hồ ra ngoài rượu chè với bè bạn. Cuộc sống của em cứ như một vòng luẩn quẩn như thế, em cảm thấy chán nản vô cùng .
Khi em muốn tâm sự với anh chuyện việc làm, anh gặt phắt đi, còn nói bằng giọng không dễ chịu ‘ về nhà thì đừng mang chuyện công ty về mà kể ’. Nghe anh nói, em thấy hụt hẫng vô cùng. Làm vợ chồng mấy năm, em chưa từng được anh nói một câu an ủi, một lời động viên hay một câu nói ngọt ngào, lãng mạn. Anh khi nào cũng tỏ ra là người đàn ông nghiêm chỉnh .
Ở với mẹ, anh không giúp em một việc gì như anh đã hứa. Em nhờ anh rửa bát, anh phải nhìn ngang nhìn dọc, nói rằng, ngại mẹ. Mẹ thường nói, việc rửa bát quét dọn là việc của đàn bà, không phải đàn ông. Vì sợ mất lòng mẹ, anh không dám động tay động chân. Em nghĩ mà buồn thay cho một người chồng nhu nhược. Ai pháp luật việc đó là việc của đàn bà. Lúc đàn bà mệt thì ai giúp họ. Chẳng lẽ đàn bà có sức khỏe thể chất vô biên, thần thông quảng đại hay sao mà khi nào cũng là việc của đàn bà ?
Sống trong mái ấm gia đình anh, em cảm xúc mình như người ngoài. Có việc gì cả nhà cũng không khi nào bàn luận với em, không cần quan điểm của em. Có lần em nhớ, em cảm thấy bị xúc phạm vô cùng khi cả nhà đang chuyện trò, thấy em đi vào thì im re. Như kiểu đang không muốn cho em biết, giấu giếm em chuyện gì đó. Vậy là, cha mẹ đã coi em như người ngoài rồi phải không anh ?
Anh không chấp thuận đồng ý ra riêng, anh mắng mỏ em, nói này nói kia. Anh còn buông lời xúc phạm em, còn tát em khi em cãi lại anh. Chỉ một lần ấy thôi, em nhớ cả đời. Và em nói cho anh biết, em đã ngoại tình, em cặp bồ rồi .
Người phụ nữ đang tuổi khát khao yêu như em lại lấy phải người chồng khô khan, cộc lốc, vô tâm, vô tính và có một nhà chồng coi em như khách, em thật sự không chịu nổi. Em muốn được yêu thương, được chiều chuộng, được san sẻ nhưng ở bên anh, em không có cảm xúc ấy .
Em đã ngã vào lòng một người đàn ông khác, đúng là được sống với mình của ngày trước, được chiều chuộng và tha thiết yêu thương .
Em thú nhận với anh là em cặp bồ rồi, để anh biết, em không phải là người giấu giếm lươn lẹo. Em thẳng thắn. Nếu như anh có thể thay đổi, có thể đón nhận em, em sẽ quay về bên anh. Còn không, chúng ta ly hôn, em đi con đường của riêng em. Em yêu anh nhưng không thể chôn vùi tuổi trẻ, chôn vùi tuổi xuân của mình. Và đặc biệt, không bao giờ em chấp nhận cuộc sống gò bò, cuộc sống của em lại do người khác quyết định. Vậy nhé anh.
Anh hãy tâm lý kĩ và vấn đáp em .
4/5 – ( 5 bầu chọn )
Source: https://thoitrangredep.vn
Category: Đời Sống