Ngũ xú Trung Hoa – Wikipedia tiếng Việt

Ngũ xú Trung Hoa là 5 người phụ nữ cực kỳ xấu xí của Trung Hoa nhưng có tài năng xuất chúng và phẩm hạnh cao thượng, giúp chồng làm nên sự nghiệp lớn lao trong lịch sử Trung Quốc được sử sách ghi lại.

Giai thoại về Chung Vô Diệm[sửa|sửa mã nguồn]

Chung Vô Diệm đời Tề Tuyên Vương, người vô cùng xấu xí, da trong xanh, tóc rối, hầu lộ trông như quỷ sứ nhưng rất có tài trị quốc. Khi còn nhỏ chỉ thích săn bắn, tập võ, múa gươm. Vua Tề Tuyên Vương khi đó không chú tâm vào chính sự chỉ đi dạo hưởng lạc. Một hôm vua Tề Tuyên Vương mở tiệc chiêu đãi quần thần thì Chung Vô Diệm xin vào yết kiến. Chung Vô Diệm nói với vua Tề, nàng có thuật hoàn toàn có thể đoán trước vấn đề. Vua Tề hỏi, có thuật gì hãy nói cho trẫm nghe. Chung Vô Diệm liền giương mắt, vỗ gối, khua tay, khước từ. Vua Tề không hiểu gì cả bắt Chung Vô Diệm lý giải. Chung Vô Diệm nói, thiếp giương mắt để thay hoàng thượng nhìn thấy khắp thiên hạ lửa cháy, thiếp vỗ gối để thay hoàng thượng phạt cái tật tin dùng bọn gian thần, thiếp xua tay để thay hoàng thượng đuổi bọn xu nịnh. Vua Tề nói quả nhân có điều đó khi nào và tức giận định lôi ra chém. Chung Vô Diệm không tỏ ra sợ hãi nói với nhà vua, thiếp chết cũng không có gì đáng ngại, chỉ xin được nói rõ trước khi chết. Vua Tề bảo, cho phép nhà ngươi nói, nếu nói sai lập tức bị chém đầu. Chung Vô Diệm lấy lời lẽ nghiên cứu và phân tích rõ chính vì sự trong nước, những mối nguy cấp của nước Tề. Vua Tề nghe ra liền giải tán tiệc tùng và triệu nàng về cung lập làm chánh hậu. Cũng từ đó vua Tề rất chú tâm vào việc nước, tin dùng người có tài, xua đuổi bọn xu nịnh. Được sự trợ giúp của Chung Vô Diệm mà nước Tề sau đó đã trở nên hùng mạnh, trong thời Tề Tuyên vương tại vị, không có nước nào đến xâm phạm. Người sau viết rất nhiều truyện về nàng Chung Vô Diệm để ca tụng năng lực, đức độ và sự quả cảm của nàng. Tuy nhiên phần cuối truyện có biến hóa, thêm vào nội dung sau khi Chung Vô Diệm giúp vua trị vì thiên hạ thành công xuất sắc, ở đầu cuối đã hóa thành người đàn bà đẹp như tiên và coi Chung Vô Diệm là tiên nữ bị đày xuống trần giúp vua .

Giai thoại về Hoàng Nguyệt Anh[sửa|sửa mã nguồn]

Hoàng Nguyệt Anh là vợ Khổng Minh Gia Cát Lượng thời Tam quốc. Theo miêu tả trong lịch sử vẻ vang thì bà có mái tóc vàng và làn da nâu, còn về dung mạo như thế nào thì không được miêu tả lại .

Có sách tả bà dáng người cao,thon thả nhưng mặt đen đúa đầy mụn nhọt trông rất khó coi, sách khác lại tả bà hình dáng thô kệch, thấp bé đen gầy, khuôn mặt đầy rỗ. Tuy thế, bà lại là một người phụ nữ rất dịu dàng và chu đáo. Khổng Minh đại truyện có ghi rõ, thừa tướng Gia Cát sau khi xuất sơn,mọi việc ở nhà đều được Gia Cát phu nhân chu toàn tất cả, vợ chồng kính nhau như khách,chưa bao giờ xảy ra mâu thuẫn hay xung đột gì.Nếu không nhờ có bà làm hậu phương vững chắc phía sau, Khổng Minh tiên sinh chưa chắc đã có thể toàn tâm phò trợ cho Lưu Bị. Thế mới biết câu “tề gia trị quốc bình thiên hạ” là một thứ tự có cơ sở… Người đàn ông phải làm cho yên ổn chuyện gia thất mới có thể ra ngoài trị nước cứu đời.. Và Hoàng Nguyệt Anh đã làm thay cho Gia Cát Lượng nhiệm vụ “tề gia” để ông chuyên tâm giúp đỡ Lưu Bị… Ta có thể thấy, vị trí và vai trò không nhỏ của Hoàng Nguyệt Anh đối với bản thân cũng như sự nghiệp của Gia cát Lượng.

Ý kiến thứ hai thì lại cho rằng Hoàng Nguyệt Anh là một người phụ nữ có nhan sắc mĩ miều, xinh đẹp tuyệt trần nhưng lại cố ý đeo mặt nạ xấu xí để tìm được ” người anh hùng thật sự ” của mình. Khổng Minh nghe tiếng Hoàng Nguyệt Anh tài năng khác thường, đã mặc kệ mọi tin đồn thổi không hay về nhan sắc của bà và đến cầu hôn. Hoàng Nguyệt Anh đã thử thách trí tuệ, năng lực ( qua trận pháp vườn đào ) lẫn đức độ của Gia Cát Lượng trước khi gật đầu cuộc hôn nhân gia đình này … Để rồi sau đó, bà bí mật lui về sau làm hậu phương ủng hộ và giúp sức cho chồng. Có người cho rằng sau đó bà vẫn mang mặt nạ ( mạng che mặt ) khi ra ngoài. Điều đó chứng tỏ rằng bà không phải là người trọng hư danh, không vì chút sĩ diện, danh dự mà làm tác động ảnh hưởng đến đời sống mái ấm gia đình, gây nên nhiều trộn lẫn không thiết yếu. Một người phụ nữ có vị thế, có nhan sắc và có năng lực như bà lại đồng ý rút lui, làm cái bóng phía sau chồng, phẩm chất này chỉ có ở những người phụ nữ êm ả dịu dàng, nhân hậu … Hoàng Nguyệt Anh quả thật là người vợ vĩ đại mà Khổng Minh tiên sinh đã suôn sẻ tìm thấy được .Những truyền thuyết thần thoại, dã sử chung quanh người phụ nữ năng lực này rất nhiều, và hiện tại cũng đang trong thực trạng ” chín người mười ý “. Thế nhưng tóm tắt sơ lược lại thì có 2 luồng quan điểm cơ bản nhất. Mọi người đếu đồng ý chấp thuận rằng, Hoàng Nguyệt Anh là một người phụ nữ có tài hoa xuất chúng, thông thiên văn, tường địa lý, bát quái ngũ hành, kì môn độn giáp, ngay cả binh pháp ( thứ chỉ dành cho đấng mày râu ) bà cũng rất am hiểu. Gia Cát tiên sinh tinh thông binh pháp, không ít phải kể đến công lao của bà. Trong một vài tư liệu cũng có ghi, những ý tưởng ” mộc ngưu lưu mã “, ” nỏ liên châu “, ” Khổng Minh đăng ” và bánh bao của Khổng Minh cũng đều có sự tham gia trợ giúp của Hoàng Nguyệt Anh. Và cũng ít ai biết rằng, Long Trung sách của Gia Cát Lượng cũng dựa trên sự gợi ý không ít của bà. Nói chung, Hoàng Nguyệt Anh là một hậu phương vững chãi và trợ thủ đắc lực của Gia Cát Lượng, góp thêm phần không nhỏ vào những thành công xuất sắc của ông sau này. [ 1 ]

Theo Hàn Lộ công ti, đồng sản xuất bộ phim điện ảnh “Gia Cát Lượng và Hoàng Nguyệt Anh” giới thiệu, Gia Cát Lượng phe phẩy quạt lông, phong lưu lỗi lạc, diệu kế liên tiếp xuất ra có thể nói là không ai không biết, nhưng nguồn gốc chiếc quạt lông đó từ đâu mà ra thì chưa chắc mọi người đều biết.

Gia Cát Lượng trong lần đầu tới cầu hôn, cô gái xấu xí tóc vàng da đen đã khuyến mãi chàng một cái quạt lông và hỏi : ” Gia Cát tiên sinh, có biết tại sao tôi lại Tặng ngài quạt lông không ? ” Gia Cát Lượng nói : ” Là lễ nhẹ mà nghĩa tình thì nặng phải chăng ? ” A sửu cô nương nói : ” Còn ý nghĩa thứ hai ? ” Gia Cát Lượng tâm lý mà không hề giải đáp. A sửu nói tiếp : ” Gia Cát tiên sinh, tiên sinh vừa cùng gia phụ tranh luận thiên hạ đại sự, tâm mang đại kế, khí vũ hiên ngang, mê hồn hứng thú. Nhưng mà, tôi phát hiện ngài nói tới Tào Tháo Tôn Quyền thì chân mày hiện rõ ưu tư. Tôi khuyến mãi ngay ngài chiếc quạt này là để ngài che mặt lúc đó ” Chính là A sửu cô nương mưu trí hiểu chuyện, biết đại trượng phu khi thao tác tập trung chuyên sâu khí lực, không hề để tình cảm xao động, càng không hề để người ta phát hiện, nếu không đại sự tất không thành. Đó cũng chính là nguyên do sau khi Gia Cát Lượng cưới Hoàng Nguyệt Anh về rồi quạt lông vẫn không rời tay … [ 2 ]

Giai thoại về Mô Mẫu[sửa|sửa mã nguồn]

Người xấu nhất trong lịch sử dân tộc cổ đại Trung Quốc là Mô Mẫu, vô cùng xấu xí, được ví như quỷ Dạ Xoa. Nhưng bà lại có trí tuệ, đối xử với mọi người rất hiền lành. Do đó, Hoàng Đế đã lấy bà làm vợ .

Trong “Tứ tử giảng đức luận”, Hán Vương Tử Uyên có nói: “Mô mẫu người lùn, dù hiền lành nhưng vẫn không giấu nổi (bộ mặt) xấu. Tuy vậy đức hạnh của Mô Mẫu được phụ nữ đương thời ca ngợi”.
Trong “Cửu chương, tích vãng nhật”, Khuất Nguyên đã đánh giá Mô Mẫu rất cao. Trí tuệ của Mô Mẫu cũng không tầm thường vì thế Hoàng Đế đã cưới bà làm vợ. Truyền thuyết nói, Hoàng đế đánh bại Viêm Đế, giết Xi Vưu, đều có công của Mô Mẫu giúp đỡ bên trong.

Giai thoại về Mạnh Quang[sửa|sửa mã nguồn]

” Cử án tề mi ” là câu truyện kể về vợ Lương Hồng thời Đông Hán là Mạnh Quang. Sau khi lấy Lương Hồng, Mạnh Quang rất tôn trọng chồng. Bà là người rất xấu xí, vừa béo vừa đen, khỏe đến mức hoàn toàn có thể bê được cối đá. Lương Hồng là người rất có nổi tiếng. Trước khi lấy vợ, rất nhiều nhà Gianh Giá muốn gả con gái cho ông nhưng ông đều không chấp thuận đồng ý .Sau ngày cưới, Mạnh Quang bỏ khăn che mặt, mặc quần áo hàng ngày để thao tác nhà. Sau đó, nàng cùng chồng lên núi ở, chồng cày cấy, vợ dệt vải, ngày ngày ngâm thơ đàn hát, sống đời sống thanh bần mà niềm hạnh phúc .

Giai thoại về vợ Hứa Doãn[sửa|sửa mã nguồn]

Hứa Doãn lấy con gái của Nguyễn Đức Uy làm vợ. Dưới ánh nến trong đêm, thấy con gái họ Nguyễn xấu xí, chàng vội chạy ra khỏi phòng, từ đó không dám vào nữa. Sau đó Hoàn Phạm là bạn của Hữa Doãn đến thăm, nói với ông rằng ” Nhà họ Nguyễn gả con gái họ cho anh là có nguyên do, anh thử hỏi xem “. Hứa Doãn nghe lời Hoàn Phạm, ở đầu cuối đã chịu vào phòng. Nhưng vừa nhìn thấy dung mạo xấu xí của vợ, Hữa Doãn lại chạy ra ngoài, Nguyễn Thị giữ chồng lại. Hứa Doãn vừa giật tay áo vừa hỏi ” Trong tứ đức thì nàng có mấy đức ? ” Nguyễn Thị trả lời ” Thiếp chỉ thiếu đức dung. Người quân tử có 100 đức, chàng có được bao nhiêu đức ? ” Doãn Hứa vấn đáp : ” Ta có đủ 100 đức “. Nguyễn Thị nói ” Trong một trăm đức, chữ đức đứng đầu. Chàng ham sắc mà khinh tài, vậy hoàn toàn có thể coi là đủ một trăm đức không ? ” Hứa Doãn không nói được gì. Từ đó về sau chàng thương mến và quý trọng vợ .