Chi tiết blog | Damcuoi.vn – Wedding Services
Nhớ đủng đỉnh và đám cưới quê
Nhớ về cây đủng đỉnh của một thời tuổi thơ. Nếu nói là xưa lắm thì cũng không chính xác vì chỉ vài năm trước đây thôi, đám cưới nhà quê người ta thường trang trí cho nó bằng cây đủng đỉnh. Còn bây giờ, hình ảnh đó đã trở nên hiếm hoi và ta phải bàng hoàng nhận ra rằng, có thể nó sẽ phải biến mất vĩnh viễn.
Đủng đỉnh, cây chuối và lũ trẻ con
Miệt Nam Bộ, trong ký ức lũ con nít, không đứa nào mà không “rành sáu câu” những đám cưới với rạp đủng đỉnh. Ngày xưa lũ con nít đâu có được chăm bẵm như trẻ con thời nay, cứ hễ cha mẹ mà lạc mắt một chút là chúng phi vèo theo mấy anh trai tráng trong xóm đi chặt tàu lá đủng đỉnh, chặt chuối, hái bông dừa, bông cau để trang trí đám cưới. Mỗi lần đi chơi như vậy kéo theo cả đám đông ơi là đông, rần rật đua nhau kéo mấy tàu lá xềnh xệch. Ngày xưa mà, đám cưới người ta có sang trọng gì đâu.Trang trọng đối với tâm hồn mình là có một tiệc cưới với rượu thịt thết đãi bà con, cô dâu thật đẹp và rạp cưới thì phải nhiều màu sắc đúng chất “cây nhà lá vườn”. Mà đúng là “cây nhà lá vườn” thật, vì khi chỉ cần nguyên liệu trang trí đám cưới thì người ta cứ ra vườn mà bẻ, mà chặt thôi. Cây chuối, buồng dừa nhà nào chẳng có, thêm mấy tàu đủng đỉnh nữa thì mới ra đám cưới.
Hình ảnh cổng cưới lá dừa có thể sẽ mất hẳn trong vài năm tới chăng? khi xu hướng cổng hoa tươi đang được ưa chuộng.
Buồng cây đủng đỉnh rất đẹp và dày
Đám cưới thường được dựng bằng rạp tre.Thân chuối có nhiều khoanh tách ra quấn vào thân tre. Đủng đỉnh được tước ra thành dây rồi cứ thế quấn tiếp lên thân chuối. Đám cưới nhất định phải có cây đủng đỉnh để trang trí, có khi không có thân chuối quấn cũng chẳng sao. Nhằm cây đủng đỉnh to, lâu năm thì may mắn hái được cả chùm hoa to như hoa dừa treo rũ hai bên cổng rạp thật vui mắt. Nếu khéo tay thì người ta còn trang trí đôi Long- Phụng bằng quả chuối xanh, gắn thêm trái ớt đỏ làm mỏ nhọn chót mắt thì không còn gì thích bằng, phải gọi là lũ trẻ con cứ quây nhau mà giành giựt mấy chú chim kết tay ấy cho bằng được sau lễ cưới.
Cổng hoa được kết khéo léo bằng lá dừa non.
Trong ký ức một số bạn bè cùng trang lứa khi lớn lên, điều mà họ nhớ nhất trong thời thơ ấy đó chính là những con chim bằng chuối xanh ấy, chúng nhỏ nhắn, lạ lẫm và xinh hệt như chim thật mà đứa nào có nó trong tay hẳn phải là quý giá lắm lắm. Còn với đứa con nít tôi, cái bó hoa đủng đỉnh hoặc bó hoa dừa non mà tôi ôm một vòng tay không xuể, lại chính là cái theo tôi suốt cả quãng đường thơ ấu. Có nó, tôi cùng đám bạn con gái bu lại xum xuê, mơn trớn nhẹ nhàng lên những búp hoa non trắng tinh, tựa hồ quý giá vô cùng. Chúng cùng những dây đủng đỉnh người ta vứt sau lễ cưới, được lũ nhõ tha về “trưng dụng” cho cái nhà chòi bé tí mà chúng tôi tỉ mẩn dựng. Trò chơi cô dâu chú rể vui lắm đó, ít nhất trong đời bạn cũng đã từng một lần được “cưới nhau” trong cái rạp bông dừa đủng đỉnh mà sau này cuộc sống xô bồ khó có thể nào bạn tìm lại được chúng. Hễ thấy hình dáng cái lá đặc trưng không thể lẫn đi đâu được của lá đủng đỉnh thì biết có đám cưới. Tuổi thơ gắn bó với cái rạp dây đủng đỉnh, dù cho đó có là trò chơi trẻ con hay đám cưới thật thì cái dáng vuông vuông tủa răng cưa của cây đủng đỉnh mãi in hằn trong tâm trí bất kì ai, nhất là những người xa quê…
Cào cào lá dừa. Một hình ảnh khiến nhiều người nhớ về tuổi thơ.
Xin đừng bỏ rơi hoài niệm
Ngày nay, những đám cưới đủng đỉnh đã thưa dần và từ từ biến mất. Đôi khi trong những phút ngẫm nghĩ, ta tặc lưỡi tiếc nuối về những cái đã qua không sao tìm lại được. Dáng cây đủng đỉnh lơ thơ, xanh rì dần bị đẩy lùi sâu vào trong hoang vắng, nhường chỗ cho những thứ có đụng chạm bởi bàn tay con người. Người ta đã chuyển hôn lễ của mình từ những cái rạp lá cây đơn sơ sang những cái rạp vải, hoa giả được cho thuê- nhanh gọn và nhân tạo. Cuộc sống quá phát triển, người ta đang quên dần cái tuổi thơ bé của mình từng nắn nót những cái bông dừa, nhành cây để rồi bị vùi lấp trong những nơi chốn sang trọng sức nức mùi nhà giàu mà cái giá mỗi bông hoa có nhiều người nhà quê mơ cũng không hình dung ra nỗi. Người ta có nhiều tiền thì cái nhu cầu chi pha cho những sự kiện quan trọng nhất đời người đã không còn là làm cho vui, cho ý nghĩa như thời còn nghèo khó trước kia nữa rồi. Có mấy ai đôi lần vu vơ nhớ về những dây đủng đỉnh, về những đám cưới rộn ràng có hàng dãy trẻ con súm sít bên ngoài rạp cưới để nhìn cho kì được cô dâu chú rể… Ngày xưa đã xa lắm rồi, người ta không còn dựng rạp bằng lá cây nữa. Con nít cũng không có hứng thú và thời gian cho những thứ “nhà quê” như thế. Dù biết, phải chấp nhận cuộc sống xoay vần, nhưng xin ai, dù chỉ một lần, đừng quên những hoài niệm cũ…
Thể loại: Tâm sự – Chia sẻ về tình yêu