Đọc truyện TẠI SAO BOSS MUỐN CƯỚI TÔI? – Chương 06: Lăng Dị Châu, chúng ta kết hôn đi! – Truyen99 – Đọc truyện nền tối

Chương trước
Chương tiếp

Editor Đạo Quán Ngôn Tình

Giả Phi nghĩ là Hạ Lâm đi dạy dỗ tên Triệu Gia Ngôn một trận, hung hăng mắng cho hắn ta một trận, một năm qua, cô một cái nón xanh vậy mà lại không phát hiện ra.
Vất vả lắm mới gọi Triệu Gia Ngôn ra được, ở ngay dưới lầu chỗ kí túc xá của hắn, xảy ra một trận ồn ào với đám bạn cùng phòng của hắn ở trên lầu.”Nếu không thì Gia Ngôn ôm cả hai người đi, pháp luật cũng không có cấm mà, ha ha ha.”
Giả Phi phun một cái “Đồ đàn ông thối, cả ngày chỉ biết ồn ào, có gan thì xuống đây đấu một mình!”Triệu Gia Ngôn cau mày liếc mắt nhìn Giả Phi, lần trước bị cô tát một cái tới giờ vẫn còn đau, nói với Hạ Lâm: “Đừng mang theo con khỉ rồi xem như bảo vệ được không? Tôi không đánh phụ nữ, nếu không cô ta…”
Giả Phi suýt chút mắc nghẹn “Mày nói cái gì!”
Hạ Lâm vội đẩy Giả Phi ra, Triệu Gia Ngôn nói không sai, thân thủ hắn rất tốt, lúc học trung học còn có thể lấy một chọi ba, khi đó nữ sinh đều yêu thích những nam sinh có chút xấu xa như vậy, cho nên cô mới thích Triệu Gia Ngôn lâu như vậy.
Vất vả lắm Giả Phi mới đồng ý đến quảng trường đối diện đợi cô, Hạ Lâm nhìn Triệu Gia Ngôn, phát hiện ánh mắt của hắn né tránh, không muốn nhìn thẳng vào cô.”Các người thật sự đã qua lại một năm nay.”Triệu Gia Ngôn cúi đầu cọ cọ đế giày “Cũng tầm cỡ đó.”
“Triệu Gia Ngôn, anh nhìn tôi này.”
“Bỏ đi, tôi không thích nhìn cô, tôi nhìn sáu năm, chán rồi!” Hạ Lâm rơi nước mắt “Gia Ngôn, trước đây anh không phải như vậy.” Trước kia dù không nhìn vào mắt cô cũng cảm nhận được yêu thương, sao có thể nhìn đến chán.
“Hạ Lâm, ai rồi cũng sẽ thay đổi.” Triệu Gia Ngôn thấy cô rơi nước mắt, có chút buồn bực “Đừng tiếp tục lấy tư tưởng thỏ trắng nhỏ của cô để yêu cầu đàn ông nữa được không? Không thể hôn môi cũng không thể ngủ với nhau, cô có biết các anh em trong kí túc xá đều cười nhạo tôi ba năm rưỡi!”
Hạ Lâm sửng sốt “Anh và cô ta…”
“Ngủ.” Triệu Gia Ngôn chỉ nói một chữ đơn giản, sau đó nhìn cô một cái “Không còn chuyện gì khác thì tôi đi trước.”Lòng Hạ Lâm lạnh như một khối băng, rùng mình một cái nhìn bóng lưng của hắn “Gia Ngôn, em mắc bệnh nặng, sắp chết rồi.”
Triệu Gia Ngôn dừng bước, nhưng không quay đầu lại “Trong lòng tôi cô vẫn khá đơn thuần, đừng nên dùng những lời nói dối không thông minh như thế hủy đi hình tượng của bản thân.”Nhìn Triệu Gia Ngôn biến mất ở chỗ rẽ trên lầu, Hạ Lâm nhắm hai mắt lại, ngã xuống đất.Cô cảm giác mình đã ngủ rất lâu, trong mơ lần lượt ôn lại một lần tất cả những kỉ niệm không thể tả, cuối cùng còn hiện lên gương mặt của Lăng Dị Châu, anh nói: “Kết hôn với tôi.”
Trong nháy mắt Hạ Lâm bị dọa tỉnh.Giả Phi thấy cô tỉnh lại, nhào đến ôm cô, nước mắt tí tách rơi vào cổ Hạ Lâm, “Mộc Mộc, cuối cùng cậu cũng tỉnh lại, dọa chết mình rồi.”
Hạ Lâm nhìn lướt qua, nơi này là bệnh viện, một bác sĩ kiểm tra đầu của cô một cái, lắc đầu “Bây giờ, năm thứ tư đại học chia tay rất nhiều, nói chuyện yêu đương khi về già cũng nhiều, cô đây là do quá tức giận cộng thêm thể xác và tinh thần mệt mỏi nên mới ngất đi, haiz, giới trẻ bây giờ thật không thể khiến người ta bớt lo.”
Giả Phi lau nước mắt, nắm lấy tay Hạ Lâm “Bảo bối, đồng ý với mình, kể từ lúc này, chúng ta bắt đầu lại tất cả, gạt bỏ tên cặn bã đó đi, chúng ta ưu tú như thế này, muốn tìm đàn ông như thế nào mà không được? Còn tên Triệu Gia Ngôn, cứ để cho hắn chết đi!!”
Editor Đạo Quán Ngôn Tình
Hạ Lâm cũng nắm tay Giả Phi, cô nói “Sau này”, do dự một chút, “Phỉ Phỉ, mình muốn nói với cậu một chuyện quan trọng.”
“Cậu chờ mình một chút, mình giúp cậu đi gọi y tá, chai dịch của cậu sắp truyền xong rồi, lát nữa chảy ngược lại thì không tốt, Mộc Mộc nhà chúng ta gầy như vậy, một giọt máu cũng không thể lãng phí.”Giả Phi nhanh chóng gọi y tá đến rút kim tiêm cho cô, lúc này mới hỏi: “Vừa nãy cậu muốn nói chuyện gì?”
Hạ Lâm nhìn cô có chút cảm động, cắn răng thật lâu, sợ cô lo lắng, cuối cùng vẫn không nói “Thật ra cũng không có gì, tiết học ngày mai, muốn nhờ cậu xin nghỉ giúp mình.”Giả Phi gật đầu “Không thành vấn đề, cứ để mình lo, cậu cứ ở kí túc xá nghỉ ngơi cho khỏe là được rồi, yên tâm, tiện nhân Tần Tịnh kia đi rồi, hiện giờ kí túc xá rất yên tĩnh.”
Nghe thấy hai chữ Tần Tịnh, lòng Hạ Lâm lại có chút đau đớn, cắn chặt môi dưới đến muốn ứ máu.Qua hôm sau, thừa dịp Giả Phi đi học, cô không lo nghỉ ngơi, mà gọi xe đến cao ốc Cảng Đông.Bị phản bội và sỉ nhục, tính mạng lại đang gần bờ vực sâu, có lẽ nhiều người sẽ chọn cứ như vậy mà chết đi, đại khái gọi là tự tử.
 Nhưng vào lúc này sự kiêu ngạo trong xương máu của Hạ Lâm lại đang mãnh liệt sôi tráo lan khắp người, cô chính là người bị tổn thương, sao phải chọn đi tìm cái chết? 
Kẻ phản bội lại có thể ra nước ngoài du học, vậy cô càng phải để bản thân mình sống tốt hơn đúng không?
Huống chi Lăng Dị Châu, anh là vị hôn phu tốt nhất trong mắt hàng ngàn hàng vạn cô gái.Lần này không ai ở tòa cao ốc Cảng Đông đồ sộ này ngăn cô, Hạ Lâm thuận lợi đi lên lầu, ra khỏi thang máy liền nhìn thấy Văn Lập, vẫn là khuôn mặt cứng đờ đó, chỉ vào phòng làm việc lớn “Ông chủ đang ở bên trong.”
Hạ Lâm từng bước đi đến, dường như là đang đi trên nhịp tim của mình, bây giờ cũng chưa từng hối hận, nhưng ở cùng Lăng Dị Châu là một vấn đề lớn đấy.Sau khi bước vào vừa liếc mắt liền nhìn thấy anh, đứng bên cạnh bệ cửa sổ, cầm một điếu thuốc trong tay, vô cùng tao nhã, khói mỏng tản ra từ trên mặt anh, đặc biệt quyến rũ.
Tuy cảm thấy anh hút thuốc rất đẹp mắt, nhưng vì Hạ Lâm không chịu được mùi thuốc nên ho khan mấy tiếng.Lăng Dị Châu quay đầu nhìn cô một cái, tiện tay dập tắt điều thuốc “Hạ Mộc Mộc.”Đột nhiên bị anh đùa giỡn, Hạ Lâm cảm thấy có chút khẩn trương “Chúng ta, kết…hôn đi.”
Lăng Dị Châu ngồi xuống ghế salon, chân dài vắt qua một bên, giọng nói có chút ung dung “Tôi không kết hôn cùng người cà lăm.””Lăng Dị Châu, chúng ta kết hôn đi!” Cuối cùng Hạ Lâm cũng nói một hơi, trạng thái căng thẳng vừa nãy đột nhiên dịu đi một chút.
Lăng Dị Châu ngồi ở bên kia, nhìn khuôn mặt ửng đỏ của cô, kéo một bên áo khoác đứng lên định đi ra ngoài.Cho rằng anh đổi ý, Hạ Lâm có chút quýnh quáng “Anh, anh định đi đâu?”Lăng Dị Châu quay đầu lại “Có mang chứng minh thư và hộ khẩu theo không? Cục dân chính sắp đóng cửa rồi.”
Hạ Lâm sửng sốt một lát, lập tức ngăn anh lại “Không có, anh Lăng, cái đó không vội.””Không vội? Không phải cô nói tùy lúc đều có thể phát bệnh sao?” Lúc này Lăng Dị Châu dựa vào quá gần.”Không phải, anh Lăng, ý của tôi là tôi có vài điều kiện, hi vọng anh có thể đáp ứng.” Lăng Dị Châu suy nghĩ một chút “Vừa hay, tôi cũng có vài yêu cầu.”
Mười phút sau, Hạ Lâm ngồi bên phải, Lăng Dị Châu ngồi bên trái, luật sư ngồi ở giữa, văn bản trên tay luật sư ghi năm chữ lớn: Hợp đồng trước khi cưới, sau đó hỏi ý Lăng Dị Châu “Thưa ông, có thể bắt đầu rồi.”Lăng Dị Châu có ý bảo Hạ Lâm nói trước.Hạ Lâm cũng không khách sáo “Anh Lăng, tôi mong sau khi kết hôn anh không hối thúc tôi làm cái gì…À, chuyện thân mật, tôi thấy anh cũng là một người có tố chất, hẳn là cũng không thích hái dưa xanh.”
Lăng Dị Châu gật đầu, bày tỏ đồng ý, cúi đầu mỉm cười một cái “Đồng thời, tôi cũng không hi vọng cuộc sống vợ chồng lâu ngày không có tình cảm, cô phải cố gắng theo tôi cùng nhau bồi đắp tình cảm của chúng ta.”
Editor Đạo Quán Ngôn Tình

Chương trước
Chương tiếp

Giả Phi nghĩ là Hạ Lâm đi dạy dỗ tên Triệu Gia Ngôn một trận, hung hăng mắng cho hắn ta một trận, một năm qua, cô một cái nón xanh vậy mà lại không phát hiện ra. Vất vả lắm mới gọi Triệu Gia Ngôn ra được, ở ngay dưới lầu chỗ kí túc xá của hắn, xảy ra một trận ồn ào với đám bạn cùng phòng của hắn ở trên lầu.”Nếu không thì Gia Ngôn ôm cả hai người đi, pháp luật cũng không có cấm mà, ha ha ha.” Giả Phi phun một cái “Đồ đàn ông thối, cả ngày chỉ biết ồn ào, có gan thì xuống đây đấu một mình!”Triệu Gia Ngôn cau mày liếc mắt nhìn Giả Phi, lần trước bị cô tát một cái tới giờ vẫn còn đau, nói với Hạ Lâm: “Đừng mang theo con khỉ rồi xem như bảo vệ được không? Tôi không đánh phụ nữ, nếu không cô ta…” Giả Phi suýt chút mắc nghẹn “Mày nói cái gì!” Hạ Lâm vội đẩy Giả Phi ra, Triệu Gia Ngôn nói không sai, thân thủ hắn rất tốt, lúc học trung học còn có thể lấy một chọi ba, khi đó nữ sinh đều yêu thích những nam sinh có chút xấu xa như vậy, cho nên cô mới thích Triệu Gia Ngôn lâu như vậy. Vất vả lắm Giả Phi mới đồng ý đến quảng trường đối diện đợi cô, Hạ Lâm nhìn Triệu Gia Ngôn, phát hiện ánh mắt của hắn né tránh, không muốn nhìn thẳng vào cô.”Các người thật sự đã qua lại một năm nay.”Triệu Gia Ngôn cúi đầu cọ cọ đế giày “Cũng tầm cỡ đó.” “Triệu Gia Ngôn, anh nhìn tôi này.” “Bỏ đi, tôi không thích nhìn cô, tôi nhìn sáu năm, chán rồi!” Hạ Lâm rơi nước mắt “Gia Ngôn, trước đây anh không phải như vậy.” Trước kia dù không nhìn vào mắt cô cũng cảm nhận được yêu thương, sao có thể nhìn đến chán. “Hạ Lâm, ai rồi cũng sẽ thay đổi.” Triệu Gia Ngôn thấy cô rơi nước mắt, có chút buồn bực “Đừng tiếp tục lấy tư tưởng thỏ trắng nhỏ của cô để yêu cầu đàn ông nữa được không? Không thể hôn môi cũng không thể ngủ với nhau, cô có biết các anh em trong kí túc xá đều cười nhạo tôi ba năm rưỡi!” Hạ Lâm sửng sốt “Anh và cô ta…” “Ngủ.” Triệu Gia Ngôn chỉ nói một chữ đơn giản, sau đó nhìn cô một cái “Không còn chuyện gì khác thì tôi đi trước.”Lòng Hạ Lâm lạnh như một khối băng, rùng mình một cái nhìn bóng lưng của hắn “Gia Ngôn, em mắc bệnh nặng, sắp chết rồi.” Triệu Gia Ngôn dừng bước, nhưng không quay đầu lại “Trong lòng tôi cô vẫn khá đơn thuần, đừng nên dùng những lời nói dối không thông minh như thế hủy đi hình tượng của bản thân.”Nhìn Triệu Gia Ngôn biến mất ở chỗ rẽ trên lầu, Hạ Lâm nhắm hai mắt lại, ngã xuống đất.Cô cảm giác mình đã ngủ rất lâu, trong mơ lần lượt ôn lại một lần tất cả những kỉ niệm không thể tả, cuối cùng còn hiện lên gương mặt của Lăng Dị Châu, anh nói: “Kết hôn với tôi.” Trong nháy mắt Hạ Lâm bị dọa tỉnh.Giả Phi thấy cô tỉnh lại, nhào đến ôm cô, nước mắt tí tách rơi vào cổ Hạ Lâm, “Mộc Mộc, cuối cùng cậu cũng tỉnh lại, dọa chết mình rồi.” Hạ Lâm nhìn lướt qua, nơi này là bệnh viện, một bác sĩ kiểm tra đầu của cô một cái, lắc đầu “Bây giờ, năm thứ tư đại học chia tay rất nhiều, nói chuyện yêu đương khi về già cũng nhiều, cô đây là do quá tức giận cộng thêm thể xác và tinh thần mệt mỏi nên mới ngất đi, haiz, giới trẻ bây giờ thật không thể khiến người ta bớt lo.” Giả Phi lau nước mắt, nắm lấy tay Hạ Lâm “Bảo bối, đồng ý với mình, kể từ lúc này, chúng ta bắt đầu lại tất cả, gạt bỏ tên cặn bã đó đi, chúng ta ưu tú như thế này, muốn tìm đàn ông như thế nào mà không được? Còn tên Triệu Gia Ngôn, cứ để cho hắn chết đi!!” Editor Đạo Quán Ngôn Tình Hạ Lâm cũng nắm tay Giả Phi, cô nói “Sau này”, do dự một chút, “Phỉ Phỉ, mình muốn nói với cậu một chuyện quan trọng.” “Cậu chờ mình một chút, mình giúp cậu đi gọi y tá, chai dịch của cậu sắp truyền xong rồi, lát nữa chảy ngược lại thì không tốt, Mộc Mộc nhà chúng ta gầy như vậy, một giọt máu cũng không thể lãng phí.”Giả Phi nhanh chóng gọi y tá đến rút kim tiêm cho cô, lúc này mới hỏi: “Vừa nãy cậu muốn nói chuyện gì?” Hạ Lâm nhìn cô có chút cảm động, cắn răng thật lâu, sợ cô lo lắng, cuối cùng vẫn không nói “Thật ra cũng không có gì, tiết học ngày mai, muốn nhờ cậu xin nghỉ giúp mình.”Giả Phi gật đầu “Không thành vấn đề, cứ để mình lo, cậu cứ ở kí túc xá nghỉ ngơi cho khỏe là được rồi, yên tâm, tiện nhân Tần Tịnh kia đi rồi, hiện giờ kí túc xá rất yên tĩnh.” Nghe thấy hai chữ Tần Tịnh, lòng Hạ Lâm lại có chút đau đớn, cắn chặt môi dưới đến muốn ứ máu.Qua hôm sau, thừa dịp Giả Phi đi học, cô không lo nghỉ ngơi, mà gọi xe đến cao ốc Cảng Đông.Bị phản bội và sỉ nhục, tính mạng lại đang gần bờ vực sâu, có lẽ nhiều người sẽ chọn cứ như vậy mà chết đi, đại khái gọi là tự tử. Nhưng vào lúc này sự kiêu ngạo trong xương máu của Hạ Lâm lại đang mãnh liệt sôi tráo lan khắp người, cô chính là người bị tổn thương, sao phải chọn đi tìm cái chết? Kẻ phản bội lại có thể ra nước ngoài du học, vậy cô càng phải để bản thân mình sống tốt hơn đúng không? Huống chi Lăng Dị Châu, anh là vị hôn phu tốt nhất trong mắt hàng ngàn hàng vạn cô gái.Lần này không ai ở tòa cao ốc Cảng Đông đồ sộ này ngăn cô, Hạ Lâm thuận lợi đi lên lầu, ra khỏi thang máy liền nhìn thấy Văn Lập, vẫn là khuôn mặt cứng đờ đó, chỉ vào phòng làm việc lớn “Ông chủ đang ở bên trong.” Hạ Lâm từng bước đi đến, dường như là đang đi trên nhịp tim của mình, bây giờ cũng chưa từng hối hận, nhưng ở cùng Lăng Dị Châu là một vấn đề lớn đấy.Sau khi bước vào vừa liếc mắt liền nhìn thấy anh, đứng bên cạnh bệ cửa sổ, cầm một điếu thuốc trong tay, vô cùng tao nhã, khói mỏng tản ra từ trên mặt anh, đặc biệt quyến rũ. Tuy cảm thấy anh hút thuốc rất đẹp mắt, nhưng vì Hạ Lâm không chịu được mùi thuốc nên ho khan mấy tiếng.Lăng Dị Châu quay đầu nhìn cô một cái, tiện tay dập tắt điều thuốc “Hạ Mộc Mộc.”Đột nhiên bị anh đùa giỡn, Hạ Lâm cảm thấy có chút khẩn trương “Chúng ta, kết…hôn đi.” Lăng Dị Châu ngồi xuống ghế salon, chân dài vắt qua một bên, giọng nói có chút ung dung “Tôi không kết hôn cùng người cà lăm.””Lăng Dị Châu, chúng ta kết hôn đi!” Cuối cùng Hạ Lâm cũng nói một hơi, trạng thái căng thẳng vừa nãy đột nhiên dịu đi một chút. Lăng Dị Châu ngồi ở bên kia, nhìn khuôn mặt ửng đỏ của cô, kéo một bên áo khoác đứng lên định đi ra ngoài.Cho rằng anh đổi ý, Hạ Lâm có chút quýnh quáng “Anh, anh định đi đâu?”Lăng Dị Châu quay đầu lại “Có mang chứng minh thư và hộ khẩu theo không? Cục dân chính sắp đóng cửa rồi.” Hạ Lâm sửng sốt một lát, lập tức ngăn anh lại “Không có, anh Lăng, cái đó không vội.””Không vội? Không phải cô nói tùy lúc đều có thể phát bệnh sao?” Lúc này Lăng Dị Châu dựa vào quá gần.”Không phải, anh Lăng, ý của tôi là tôi có vài điều kiện, hi vọng anh có thể đáp ứng.” Lăng Dị Châu suy nghĩ một chút “Vừa hay, tôi cũng có vài yêu cầu.” Mười phút sau, Hạ Lâm ngồi bên phải, Lăng Dị Châu ngồi bên trái, luật sư ngồi ở giữa, văn bản trên tay luật sư ghi năm chữ lớn: Hợp đồng trước khi cưới, sau đó hỏi ý Lăng Dị Châu “Thưa ông, có thể bắt đầu rồi.”Lăng Dị Châu có ý bảo Hạ Lâm nói trước.Hạ Lâm cũng không khách sáo “Anh Lăng, tôi mong sau khi kết hôn anh không hối thúc tôi làm cái gì…À, chuyện thân mật, tôi thấy anh cũng là một người có tố chất, hẳn là cũng không thích hái dưa xanh.” Lăng Dị Châu gật đầu, bày tỏ đồng ý, cúi đầu mỉm cười một cái “Đồng thời, tôi cũng không hi vọng cuộc sống vợ chồng lâu ngày không có tình cảm, cô phải cố gắng theo tôi cùng nhau bồi đắp tình cảm của chúng ta.” Editor Đạo Quán Ngôn Tình