Giỏi Văn – Bài văn: Soạn bài: Lợn cưới, áo mới – TRẦN HƯNG ĐẠO

Bản tóm tắt:

Thằng khoe giàu mới may cái áo mới, đứng cả sáng tới chiều ko khoe được thì gặp thằng khác cũng đang tìm thời cơ khoe lợn cưới. Sự trao đổi giữa chúng là duy nhất:

– Anh có thấy con lợn cưới của em chạy qua ko?

– Từ lúc khoác cái áo mới này, tôi chưa thấy một con lợn nào chạy qua đây!

Hướng dẫn soạn bài

Câu hỏi 1:

Khoe tài sản là thói xấu đôi lúc khiến người khoe khoang tự đẩy mình vào tình thế lố lỉnh, bị người đời cười chê. Người hay khoe tài sản thường là kẻ hợm mình, coi tài sản là trên hết, có chút gì nhưng mà người khác ko có cũng khoe ra để chứng tỏ mình hơn người. Kiểu người này thường xuất hiện từ xa xưa, lúc cuộc sống còn khốn khó, trị giá vật chất được đặt lên hàng đầu, thậm chí là duy nhất. Ko chỉ người giàu khoe tài sản của mình nhưng mà người nghèo cũng khoe. Người giàu khoe tài sản, người nghèo khoe tài sản vì cho rằng đó là cách tốt nhất để khẳng định vị thế và che giấu thực trạng của mình.

Anh đi tìm lợn để khoe trong hoàn cảnh nhà sắp có đám cưới nhưng lợn trốn mất. Lẽ ra trong câu hỏi của anh phải có những thông tin nhưng mà người được hỏi cần biết về con lợn (to hay nhỏ, lông màu gì, mập bự ra sao…) thì anh lại hỏi về lợn cưới. Thông tin này là thừa đối với người được hỏi (Người nào cần biết con lợn đó?).

Câu 2: Anh có cái áo mới thích khoe tài sản tới độ nói một câu rất dài, đoạn đầu nhấn mạnh cái áo mới để thu hút sự chú ý.

– Điệu bộ anh trả lời chỉ vào chiếc áo mới của mình buộc người khác phải chú ý. Câu trả lời rất dễ “khoe”.

– Lẽ ra anh chỉ nên nói một câu đơn giản: “Tôi ko thấy!”.

– Tất cả các yếu tố còn lại với câu trả lời hội thoại là thừa. Người nghe ko cần biết mình đã đứng đây bao lâu; Tôi thậm chí ko quan tâm nếu anh đấy mặc một chiếc áo sơ mi mới … Nhưng chiếc áo mới là thông tin anh đấy khoe ra.

Câu 3:

Tình tiết khôi hài nảy ra ngay trong câu hỏi tìm lợn của anh. Mục tiêu của anh ta là nhờ mọi người giúp anh ta tìm con lợn. Thay vì cung ứng thông tin cần thiết về con lợn, anh ta lại nhắm vào mục tiêu khác: khoe nhà giàu, tổ chức đám cưới linh đình (Ngày xưa, đám cưới nhưng mà mổ cả con lợn thì phải to lắm). Anh hỏi cũng ko vừa, lẽ ra vừa thông báo điều người hỏi muốn biết (ko thấy con lợn) thì anh cũng tranh thủ khoe áo mới.

Thế mới gọi là “bà già vụng trộm gặp nhau”. Anh khoe tài sản, gặp đúng cái gì anh cũng thích khoe, nhưng anh kia lại khoe tài sản nhiều hơn. Anh tìm lợn thế nào cũng được, nhưng chỉ khéo thêm thông tin (lợn là lợn cưới) khiến người kia suy diễn nhà anh sắp cỗ bàn lớn. Anh khoe chiếc áo và nói thẳng: Từ lúc tôi mặc chiếc áo mới này… thông tin của anh hoàn toàn không phù hợp gì tới vấn đề nhưng mà anh quan tâm (heo đã xổng chuồng).

Câu 4:

Qua câu chuyện Lợn cưới vợ, thay quần áo mới, nhân dân ta phê phán tính hay khoe khoang của con người, đặc thù là thói khoe khoang tài sản. Tính kiêu ngạo biến con người thành kẻ lố lỉnh, hợm mình, thành nhân vật để mọi người cười chê.

Bạn thấy bài viết Giỏi Văn – Bài văn: Soạn bài: Lợn cưới, áo mới có khắc phục đươc vấn đề bạn tìm hiểu ko?, nếu  ko hãy comment góp ý thêm về Giỏi Văn – Bài văn: Soạn bài: Lợn cưới, áo mới bên dưới để thpttranhungdao.edu.vn có thể thay đổi & cải thiện nội dung tốt hơn cho độc giả nhé! Cám ơn bạn đã ghé thăm Website Trường THPT Trần Hưng Đạo

Phân mục: Ngữ Văn

Nguồn: thpttranhungdao.edu.vn