Về Ca Khúc ‘Đám Cưới Đầu Xuân’ Của Nhạc Sĩ Trần Thiện Thanh

Ngày xửa ngày xưa đôi ta chung nón đôi ta chung đường.
Lên sáu lên năm đôi ta cùng sách đôi ta cùng trường.
Đường qua nhà em nghiêng nghiêng sân nắng, nghiêng nghiêng mây hồng.
Chiều nao đuổi bướm, bướm bay vô vườn mà nước mắt rưng rưng.

Rồi một ngày kia em khoe áo mới xanh hơn mây trời.
Hai đứa chung vui khi xuân vừa tới thơ ngây cuộc đời.
Trò chơi trẻ con em cô dâu mới chưa nghe nặng sầu.
Chú rể ngân ngơ ra hái hoa cà làm quà cưới cô dâu.

Mười mấy năm qua khi hoa vừa hé nhụy
Thì đời trai vui chinh chiến
Anh xuôi miền xa bao lần đếm bước xuân qua
Em ơi, kỷ niệm xưa anh còn giữ mãi trong lòng

Em biết không em, xuân nay lại trở về,
Đường rừng hành quân sương xuống.
Thương sao là thương trong màu tím sắc hoa xưa …
Dĩ vãng đâu trôi về nhắc anh ngày thơ.

Chuyện xửa chuyện xưa, chuyện từ xuân trước xuân nay chưa nhòa
Anh nói em nghe thương em từ lúc hoa chưa mặn mà
Cầu cho mùa xuân nồng nàn trên má em thôi đợi chờ
Giữa lòng chiều hoang nâng cánh sim rừng ngỡ màu tím hoa xưa …

Đám Cưới Đầu Xuân cũng là một sáng tác nổi tiếng của NS Trần Thiện Thanh. Bài hát vẽ lên bức tranh đầy ắp những kỷ niệm về một chuyện tình thơ dại …. Và mười mấy năm trôi qua, khi chàng thanh niên trai trẻ lên đường gia nhập quân ngũ, những kỷ niệm của mối tình vụng dại vẫn hằn sâu trong tâm trí của người lính chiến xa nhà, gợi lên biết bao xao xuyến, khi nhìn thấy sắc tím của Sim rừng, làm dấy lên trong lòng những kỷ niệm êm đềm thời thơ ấu năm xưa ….