Bạn trai không tặng quà 8/3, tôi thật sự chán nản muốn chia tay

Mình năm nay 22 tuổi còn người yêu hơn mình 2 tuổi, 2 đứa đã yêu nhau được gần 2 năm nhưng mình đang nản dần đều vì cảm thấy nếu cứ tiếp tục với một người có đôi phần keo kiệt như thế này thì không biết tương lai sẽ ra sao nữa. Nhiều lúc mình không biết liệu rằng do mình thực dụng quá hay đúng là anh ấy “đo lọ nước mắm, đếm củ dưa hành” thật không đây? Mọi người cho mình xin lời khuyên với!

Từ lúc anh tán tỉnh, làm quen, đi ăn đi chơi hay đi xem phim thì mình đều chủ động share tiền 50/50 với anh. Đến khi chính thức yêu nhau mình vẫn giữ thói quen đó, vì mình không muốn bị mang tiếng là lợi dụng, và cũng muốn nghĩ cho anh nữa. Thế nhưng mình thiết nghĩ là đàn ông thì cũng nên 1 vài lần ga lăng thể hiện mình và mạnh dạn trả hết khi đi hẹn hò với bạn gái chứ? Anh thì chưa bao giờ làm điều đó nổi lấy 1 lần. Đi đâu, tính tiền anh luôn đưa đúng 1 nửa cho mình, và mình tự biết phải bù lại nửa còn lại mà không bao giờ dám nhắc hay bóng gió việc để anh trả hết 1 lần.Từ lúc anh tán tỉnh, làm quen, đi ăn đi chơi hay đi xem phim thì mình đều dữ thế chủ động share tiền 50/50 với anh. Đến khi chính thức yêu nhau mình vẫn giữ thói quen đó, vì mình không muốn bị mang tiếng là tận dụng, và cũng muốn nghĩ cho anh nữa. Thế nhưng mình thiết nghĩ là đàn ông thì cũng nên 1 vài lần ga lăng biểu lộ mình và mạnh dạn trả hết khi đi hẹn hò với bạn gái chứ ? Anh thì chưa khi nào làm điều đó nổi lấy 1 lần. Đi đâu, tính tiền anh luôn đưa đúng 1 nửa cho mình, và mình tự biết phải bù lại nửa còn lại mà không khi nào dám nhắc hay bóng gió việc để anh trả hết 1 lần .

hình ảnh

Các dịp lễ Tết, sinh nhật, Valentine mình đều mua quà cho anh, nhưng anh thì chưa bao giờ mua quà cho mình. Hôm sinh nhật mình, anh chở mình đi ăn, tiền ăn vẫn chia đôi, ngay cả cái bánh kem anh mua anh cũng đưa hóa đơn cho mình để mình đưa lại nửa số tiền. 20/10 năm ngoái, thấy các bạn gái được các bạn trai mua tặng hoa và quà, và sau quá nhiều dịp lễ không được tặng quà, mình như bị dồn nén uất ức, đã hỏi thẳng anh: “Sao anh không tặng hoa và quà cho em? Là con gái, ai chẳng thích được tặng hoa và quà vào những dịp như thế này…”.Các dịp lễ Tết, sinh nhật, Valentine mình đều mua quà cho anh, nhưng anh thì chưa khi nào mua quà cho mình. Hôm sinh nhật mình, anh chở mình đi ăn, tiền ăn vẫn chia đôi, ngay cả cái bánh kem anh mua anh cũng đưa hóa đơn cho mình để mình đưa lại nửa số tiền. 20/10 năm ngoái, thấy những bạn gái được những bạn trai mua tặng hoa và quà, và sau quá nhiều dịp lễ không được tặng quà, mình như bị dồn nén uất ức, đã hỏi thẳng anh : ” Sao anh không tặng hoa và quà cho em ? Là con gái, ai chẳng thích được tặng hoa và quà vào những dịp như thế này … ” .

Cứ tưởng anh sẽ an ủi và bù đắp cho mình, ấy vậy mà anh còn làu bàu: “Từ lúc nào mà em trở nên đòi hỏi như mấy đứa con gái khác vậy?”. Quá chán nản và bực bội, mình đã không liên lạc với anh mấy ngày thì anh chủ động xin lỗi. Anh nói rằng vì anh không muốn phí tiền vào mấy món quà cáp vô nghĩa, anh muốn để dành tiền tích cóp cho tương lai 2 đứa. Nghe cũng có lý nên mình quyết định tha lỗi làm hòa với anh.Cứ tưởng anh sẽ an ủi và bù đắp cho mình, ấy vậy mà anh còn làu bàu : ” Từ khi nào mà em trở nên yên cầu như mấy đứa con gái khác vậy ? “. Quá chán nản và tức bực, mình đã không liên lạc với anh mấy ngày thì anh dữ thế chủ động xin lỗi. Anh nói rằng vì anh không muốn phí tiền vào mấy món quà cáp không có ý nghĩa, anh muốn để dành tiền tích cóp cho tương lai 2 đứa. Nghe cũng có lý nên mình quyết định hành động tha lỗi làm hòa với anh .

Đợt vừa xong, mình có đưa anh về nhà ra mắt gia đình, ấy vậy mà anh đi tay không đến nhà mình. Anh lấy lý do là đi vội quá, sợ đến trễ nên không kịp mua gì. Bố mẹ mình thì vẫn vui vẻ, nhưng trong lòng mình cảm thấy khó chịu, vì mình không tin là thật như anh nói, vì mình nghĩ rằng anh sợ tốn tiền, đã bao giờ anh bỏ tiền ra mua một thứ gì đó trọn vẹn cho mình đâu. Mình nói với anh rằng, bố mẹ và mình chẳng cần gì cao sang, lần sau anh đến thì anh nên tranh thủ chuẩn bị trước, chỉ là cân hoa quả cũng là quý và phải phép lắm rồi. Anh khó chịu ra mặt và bỏ về luôn, không cùng mình đi xem phim sau bữa cơm nữa. Được vài hôm thì anh lại chủ động xin lỗi.Đợt vừa xong, mình có đưa anh về nhà ra đời mái ấm gia đình, ấy vậy mà anh đi tay không đến nhà mình. Anh lấy nguyên do là đi vội quá, sợ đến trễ nên không kịp mua gì. Bố mẹ mình thì vẫn vui tươi, nhưng trong lòng mình cảm thấy không dễ chịu, vì mình không tin là thật như anh nói, vì mình nghĩ rằng anh sợ tốn tiền, đã khi nào anh bỏ tiền ra mua một thứ gì đó toàn vẹn cho mình đâu. Mình nói với anh rằng, cha mẹ và mình chẳng cần gì cao sang, lần sau anh đến thì anh nên tranh thủ sẵn sàng chuẩn bị trước, chỉ là cân hoa quả cũng là quý và phải phép lắm rồi. Anh không dễ chịu ra mặt và bỏ về luôn, không cùng mình đi xem phim sau bữa cơm nữa. Được vài hôm thì anh lại dữ thế chủ động xin lỗi .

Lại 1 ngày 8/3 sắp đến. Cứ mỗi khi đến dịp Lễ tết kiểu như thế này là mình lại buồn. Mình quyết định chơi bài ngửa với anh vì mình hết chịu nổi cái cảnh ngày lễ không có nổi 1 món quà, ngày thường thì con kiến cũng phải chia đôi trả tiền như thế này rồi. Mình nói với anh: “Anh ơi, mấy hôm nữa là đến 8/3 rồi. Em có 1 ước mơ là được người yêu tặng 1 bông hồng và 1 thỏi son lắm lắm! Đừng làm em buồn như những dịp lễ tết trước nữa nhé!”.

Lại 1 ngày 8/3 sắp đến. Cứ mỗi khi đến dịp Lễ tết kiểu như thế này là mình lại buồn. Mình quyết định chơi bài ngửa với anh vì mình hết chịu nổi cái cảnh ngày lễ không có nổi 1 món quà, ngày thường thì con kiến cũng phải chia đôi trả tiền như thế này rồi. Mình nói với anh: “Anh ơi, mấy hôm nữa là đến 8/3 rồi. Em có 1 ước mơ là được người yêu tặng 1 bông hồng và 1 thỏi son lắm lắm! Đừng làm em buồn như những dịp lễ tết trước nữa nhé!”.

hình ảnh

Cứ tưởng được anh vỗ vể và xin lỗi vì đã vô tâm trong những lần trước, vậy mà anh sửng cồ lên ngoa ngoắt: “Phấn đấu thì không chịu phấn đấu mà suốt ngày đòi với hỏi. Toàn tốn tiền vào mấy thứ vớ vẩn đâu đâu. Cô thích thì tự đi mà mua! Lắm chuyện!”. Mình sốc vô cùng, không ngờ một việc hiển nhiên là tặng quà cho bạn gái vào ngày 8/3 mà đối với anh lại là “vớ vẩn, đòi hỏi”. Thật sự đến giờ phút này mình đã rất nản rồi, có lẽ mình nên chia tay với anh vì đã hết sức chịu đựng. Nhưng nếu chia tay ngay bây giờ thì anh lại nói rằng mình là đứa thực dụng, chia tay vì không được tặng quà 8/3. Mà thôi, đến nước này thì mình cũng không nên bận tâm về anh ta quá nữa, sau này có đến với nhau, chắc con mình mình nuôi, thân mình mình lo thôi, không trông chờ gì được. Các bạn cho ý kiến giúp mình, có phải do mình thực dụng hay không, hay là mình nên chia tay anh chàng này càng sớm càng tốt?Cứ tưởng được anh vỗ vể và xin lỗi vì đã vô tâm trong những lần trước, vậy mà anh sửng cồ lên ngoa ngoắt : ” Phấn đấu thì không chịu phấn đấu mà suốt ngày đòi với hỏi. Toàn tốn tiền vào mấy thứ vớ vẩn đâu đâu. Cô thích thì tự đi mà mua ! Lắm chuyện ! “. Mình sốc vô cùng, không ngờ một việc hiển nhiên là tặng quà cho bạn gái vào ngày 8/3 mà so với anh lại là ” vớ vẩn, yên cầu “. Thật sự đến giờ phút này mình đã rất nản rồi, có lẽ rằng mình nên chia tay với anh vì đã rất là chịu đựng. Nhưng nếu chia tay ngay giờ đây thì anh lại nói rằng mình là đứa thực dụng, chia tay vì không được tặng quà 8/3. Mà thôi, đến nước này thì mình cũng không nên bận tâm về anh ta quá nữa, sau này có đến với nhau, chắc con mình mình nuôi, thân mình mình lo thôi, không trông chờ gì được. Các bạn cho quan điểm giúp mình, có phải do mình thực dụng hay không, hay là mình nên chia tay chàng trai này càng sớm càng tốt ?