Cưới Em Rồi Để Em Yêu Anh – Tuyết Mặc (Hoàn)

Chương 1
Edit: Mộng

Hàn
[​IMG]
[​IMG]

…………

Du Yến chậm rãi mở to mắt trong ánh nắng ấm áp của buổi sớm mai, vào thời khắc

tỉnh lại,

có chút mờ mịt.

Thân thể mệt mỏi, ý thức mơ hồ, giống như mình

ngủ

lâu

lâu, còn làm

giấc mộng vô cùng kỳ quái, trong mộng

kết hôn rồi lại ly hôn, sau lại còn hút ma tuý bị bắt giam, cuối cùng làm cha

chết trong tức tưởi nghẹn ngào, những tình tiết trong giấc mộng hoang đường đến thế nhưng lại cực kì chân

,

thậm chí có thể dễ dàng nhớ tới bất luận

chi tiết

nào.

Khi đó và

tại, cái nào là mộng?

Rốt cuộc là Trang Chu mộng điệp, hay là điệp mộng Trang Chu?

Trong giấc mộng, cuối cùng

hẳn là

chết, bởi vì sau khi cha

qua đời

ý thức của

cũng liền biến mất theo.

Vậy

tại rốt cuộc

ở nơi nào?

Xoay người ngồi dậy, đưa mắt nhìn bốn phía, bài trí quen thuộc bên trong căn phòng làm cho

kinh ngạc

thôi, đây là căn nhà mà

từng ở năm năm, là nhà của

và Cố Hành Viễn, tuy rằng hai người có hiệp nghị hôn nhân, tài sản riêng của mỗi người đều thuộc về chính họ, nhưng sau khi ly hôn, Cố Hành Viễn vẫn đem căn biệt thự này cho

, nhưng khi đó

nôn nóng đến mức

chờ nổi để phủi sạch quan hệ hai người, cho nên vừa tiếp nhận liền bán ngay lập tức, tuy rằng từ buổi ban đầu

hoàn toàn

hề có ý định vun đắp đoạn hôn nhân đó, nhưng khi nhìn thấy căn phòng quen thuộc

lần nữa, lại cảm nhận được

sở hữu quen thuộc, dù sao, đây cũng từng là ‘ngôi nhà’ mà

từng có.

Ngực quay cuồng

trận khi

nhớ tới hình ảnh cuối cùng khi cha

qua đời,

ngờ người tiễn cha

đoạn đường cuối của cuộc đời lại chính là Cố Hành Viễn, người mà coi

từng vứt bỏ

hề quan tâm đến,

là thế

khó liệu.

Ánh mắt chạm đến di động

đầu giường, là chiếc điện thoại Nokia N95 cực kì quê mùa, duỗi tay cầm lấy nhìn thoáng qua thời gian, Du Yến ngoài ý muốn lập tức trợn to đôi mắt, thời gian là khi

và Cố Hành Viên vừa kết hôn năm thứ hai, chẳng lẽ những chuyện xảy ra trong trí nhớ của

ra chỉ là

giấc mộng? Hay là xuyên qua? Thời gian lập tức quay ngược trở về 7 năm trước?

Vẫn còn chưa kịp nghĩ sâu xa hơn, điện thoại

vang lên, nhìn đến hai chữ ba ba xuất

màn hình, Du Yến vội vàng tiếp nghe, “Ba ba!” Bởi vì dư

vẫn còn đọng lại trong lòng nên tiếng ba ba này

kêu cực kì kích động.

Mặc kệ là nằm mơ cũng được, trọng sinh cũng thế,

đều cảm kích trời cao còn cho

người cha vẫn còn

sống.

“Tiểu Yến?!” Ở đầu điện thoại bên kia Du Chính Thiên hiển nhiên

nghĩ tới Du Yến

tiếp điện thoại nhanh như thế, mọi khi nếu

có thông cáo vào sáng sớm

Du Yến chắc chắn

nằm lười

giường, điện thoại đều

reo rồi lại teo mãi

mới có thể tiếp nghe, hôm nay

chỉ có tiếp mau, thanh

nghe ra còn cực kì hăng hái, điều này làm cho Du Chính Thiên có chút do dự, bỏi vì ông gọi điện thoại tới là chuẩn bị mắng

.

“Ba ba, con rất nhớ ba.” Du Yến cười

ra những lời này, nhưng trong nháy mắt lại đỏ hốc mắt.

Tốt rồi,

đến mức này Du Chính Thiên

hoàn toàn

thể mắng nổi nữa, bàn tay

nỡ đánh vào gương mặt

cười, huống chi đây lại còn là đứa con

bảo bối của ông, thiên ngôn vạn ngữ cuối cùng chỉ gộp lại thành

câu: “Trưa nay đến đây ăn bữa cơm

.”

“Dạ, ba ba.”

Du Yến

rất mong mỏi kêu hai tiếng ba ba như thế này, trong trí nhớ cuối cùng của

, mấy năm rồi

gần như rất ít khi được gọi tiếng ba ba vui sướng như thế, hoặc là kêu đầy oán hận, hoặc kêu đầy tức tối, giống như hận

thể đem hai chữ ba ba này nhai nát rồi nuốt xuống.

Tuy rằng Du Chính Thiên kêu

trưa nay qua ăn cơm, nhưng Du Yến cảm thấy mình

thể đợi được đến trưa,

muốn lập tức trở về tận mắt nhìn thấy cha

. Bởi vì hình ảnh cha

nằm

giường bệnh, cuối cùng chết

nhắm mắt vẫn còn

rành rành trước mắt,

cần cấp bách xác nhận tất cả

tại này đều là

.

Đứng dậy vào phòng tắm, hình ảnh xuất

trong chiếc gương toàn thân làm Du Yến hơi sững sờ, làn da trắng noãn mịn màng, dáng người quyến rũ, chiếc áo ngủ bao bọc lấy bộ ngực cao vút và chiếc mông cong đầy khiêu gợi.

khuôn mặt với ngũ quan tinh xảo đều thể

rất

chủ nhân của nó trẻ trung và xinh đẹp.

Đây là

với trạng thái tốt nhất, Du Yến biết, lúc này

vẫn chưa hề rơi vào cơn nghiện làm cho

vạn kiếp

thể ngẩng đầu lên nổi, vì thế

ốm gầy như que củi,

điên điên khùng khùng,

người

có hình xăm với hình thù kỳ quái,

cánh tay lại càng

có những lỗ kim chằng chịt.

Cảm xúc phức tạp nháy mắt tới đỉnh điểm, Du Yến

thể thừa nhận nổi, nằm úp sấp lên bồn rửa mặt khóc thất thanh, run bắn cả người.

Khóc cho quá khứ vô tri ngu xuẩn của

, cũng khóc cho may mắn kỳ lạ mà

gặp được.

cần biết những thứ này có phải là

hay

,

cần biết kế tiếp

phát sinh chuyện gì,

nhất định

dùng tấm lòng biết ơn để đối mặt với nó.​​