Hội nhất đời sống đức tin

Chia sẻ

Anh chị em thân mến ,Các bài đọc trong phụng vụ thánh lễ Chúa Nhật XXII thời điểm ngày hôm nay hoàn toàn có thể nói với tất cả chúng ta rất nhiều về đời sống đức của mình. Đức tin ấy trước hết được vun trồng chăm nom, và rồi được mong đợi để lớn lên dần hội nhất trong đời sống của mỗi người trong tất cả chúng ta. Nói cách khác, những giáo huấn mà tất cả chúng ta được lãnh hội cần được dần chuyển hóa trở nên đời sống của mỗi người .

            Đức tin không chỉ là giữ luật

Bài Tin Mừng kể cho tất cả chúng ta nghe về chuyện những người Pha-ri-sêu và kinh sư được dịp để phỏng vấn Đức Giê-su về thiếu sót của những môn đệ. Chúng ta hoàn toàn có thể tưởng tượng ra khung cảnh mà từng cử chỉ của thầy trò Đức Giê-su đều được theo dõi kỹ càng. Thế rồi, những ánh mắt ấy dò xét ấy đã phát hiện ra những đôi tay của những môn đệ chưa được rửa sạch. Điều này có nghĩa là những môn đệ đã không tuân theo tục lệ rửa tay trước khi ăn – như vậy là ô uế không thanh sạch. Ở đây có lẽ rằng họ chẳng nhằm mục đích đến chuyện vệ sinh tay chân để phòng tránh lây lan dịch bệnh như tất cả chúng ta làm trong thời hạn gần đây. Ô uế ở đây còn có nghĩa là không thanh sạch và có rủi ro tiềm ẩn gây lây lan cho người khác ; nó cũng đồng nghĩa tương quan với việc người ấy cũng bị cách li khỏi đời sống phụng vụ chung của hội đồng … cho đến khi được thanh sạch trở lại. Đoạn Tin Mừng còn liệt kê vô số những tập tục phải tuân giữ về rửa chén bát, bình lọ, đồ đồng … .Đối với họ, việc giữ luật và tập tục truyền thống lịch sử là điều tối quan trọng cần được thi hành nghiêm chỉnh. Có thể nói rằng đức tin của họ hoàn toàn có thể được tóm kết trong việc tuân giữ cẩn trọng những lề luật. Đối với những người dân thông thường thì những luật lệ chi li đó quả là những gánh nặng vô hình dung rình rập mọi lúc mọi nơi. Đức Giê-su đã chỉ cho họ thấy yếu tố của họ, đó là : những ông gạt bỏ điều răn của Thiên Chúa, mà duy trì truyền thống cuội nguồn của người phàm ( Mc 7 : 8 a ). Điều này có nghĩa, những ông đôi lúc xem những truyền thống lịch sử phàm nhân như ngang hàng hay thậm chí còn phớt lờ đi những điều răn của Thiên Chúa. Nói cách khác, đức tin của những ông vẫn còn dừng lại ở hình thức bên ngoài – phải làm điều này hay tránh điều khác vì luật nói nên không hề khác được. Thế nhưng, liệu việc tuân giữ nghiêm chỉnh những tập tục ấy cách mặc kệ có thực sự là quan trọng nhất theo những gì Thiên Chúa đã truyền dạy chăng. Bài đọc 1 hoàn toàn có thể giúp cho tất cả chúng ta hiểu rõ hơn lời dạy của Thiên Chúa .

            Có đức tin có nghĩa là sống đức tin

Trong bài trích sách Đệ Nhị Luật, ông Mô-sê đã trình diễn khá rõ với dân chúng về tầm quan trọng của lề luật và dạy họ đừng thêm hay bớt gì, nhưng phải giữ mệnh lệnh Đức Chúa ( Đnl 4 : 2 ). Ông Mô-sê nhấn mạnh vấn đề rằng dân Ít-ra-en thật là có phúc vì : có dân tộc bản địa vĩ đại nào được những thánh chỉ và quyết định hành động công minh, như toàn bộ Lề Luật mà ngày hôm nay tôi đưa ra trước mặt đồng đội ? ( Đnl 4 : 8 ). Như vậy, Lề Luật không hoài nghi gì vẫn là những điều quan trọng nhất so với dân tộc bản địa được Thiên Chúa tuyển chọn. Tuy vậy, điều quan trọng nhất của Lề Luật không phải chỉ để ghi nhớ thuộc lòng cho bằng hãy đem ra thực hành thực tế : Anh em phải giữ và đem ra thực hành thực tế, vì nhờ đó đồng đội sẽ được những dân coi là khôn ngoan và mưu trí ( Đnl 4 : 6 ). Thế nên, Mười Điều Răn là những điều phải được ưu tiên số 1 so với những tập tục khác do con người tạo nên. Nói cách khác, những điều răn về việc phụng thờ Thiên Chúa duy nhất cũng như những điều răn về hành xử cho phải đạo với mọi người phải được chú trọng .Chính thế cho nên, Chúa Giê-su nhiều lần chứng minh và khẳng định : ngày Sa-bát là vì con người chứ không phải là ngược lại. Thế nên, nếu ta chỉ chú ý giữ luật hay dò xét xem người ta có giữ luật như mình không thì chưa đủ. Một điều quan trọng nữa mà tất cả chúng ta cần chú ý quan tâm đó là hai yếu tố không hề tách rời trong điều răn tóm kết của Đức Giê-su : mến Chúa – yêu người. Khi thi hành theo luật mà vi phạm đến hai yếu tố “ mến Chúa – yêu người ” thì cần phải được xem xét lại cẩn trọng. Có ích gì khi tôi cố gắng nỗ lực hoàn tất giờ cầu nguyện mà làm ngơ người anh chị em đang rất cần đến sự giúp sức. Làm như vậy, tôi chỉ chu toàn luật của phàm nhân nhưng quên mất luật của Thiên Chúa là giúp sức tha nhân đang cần đến ta .Thật vậy, thánh Gia-cô-bê trong bài đọc thứ hai cũng nhấn mạnh vấn đề về việc mở lòng đón nhận Lời Chúa và để cho Lời ấy biến hóa tất cả chúng ta. Nói cách khác, Lời Chúa được gieo vào lòng tất cả chúng ta phải sinh hoa hiệu quả. Thế nên, thánh nhân nhắc nhở tất cả chúng ta đừng có nghe Lời Chúa cho vui tai hay nghe suông, nhưng hãy đem ra thực hành thực tế. Ngài cũng đưa ra tiêu chuẩn rất đơn thuần về một người có lòng tin tinh tuyền đó là : lòng đạo đức tinh tuyền và không tỳ ố trước mặt Thiên Chúa Cha, là thăm viếng cô nhi quả phụ lâm cảnh gian nan, và giữ mình khỏi mọi vết nhơ trần gian ( Gc 1 : 27 ). Theo đó, hai yếu tố “ mến Chúa – yêu người ” luôn đi liền với nhau không hề tách rời .Thế nên, so với Đức Giê-su, điều quan trọng nhất không phải là chú ý vào việc tuân giữ những hình thức bên ngoài, nhưng những tuân giữ đó phải xuất phát từ con người bên trong. Vì vậy, giữ luật bên ngoài để làm gì và có quyền lợi gì, nếu trong thâm tâm vẫn đầy dẫy những ý nghĩ xấu xa hại người .

            Hội nhất đời sống đức tin

            Anh chị em thân mến, khi chúng ta mới được rửa tội hay mới biết đến đạo, những người đi trước chuyển lại cho chúng ta những kho tàng đức tin thật quý giá. Chúng ta lãnh hội được rất nhiều điều hay như các điều răn, các lời khôn ngoan của Đức Giêsu, đời sống cầu nguyện …. Khi còn nhỏ, chúng ta có thể đọc thuộc lòng kinh mười điều răn, hay có thể trả lời rõ ràng điều răn đức Giê-su dạy đó là “mến Chúa – yêu người”. Những lãnh hội đó được gieo trồng và cần được chăm sóc mỗi ngày để lớn lên.

Khi tất cả chúng ta càng sống trong đời sống đức tin, tất cả chúng ta càng được mời gọi để đổi khác và nội tâm hóa đời sống đức tin của mình. Đời sống đức tin ấy không còn chỉ nằm ở trong trí nhớ nhưng cần chuyển đến tâm hồn và đôi tay của mình. Nói cách khác, những giá trị mà tất cả chúng ta lãnh hội phải trở nên chính lối sống của mỗi người tất cả chúng ta. Chúng ta được mời gọi để vượt ra khỏi khuôn khổ của việc sống đạo vì lề luật. Chúng ta đọc kinh cầu nguyện không còn là vì cha mẹ bắt phải đọc nữa – nhưng tất cả chúng ta thực sự mong ước có được đối sánh tương quan cá vị hơn với Thiên Chúa. Chúng ta giữ chay không còn phải vì luật Giáo hội buộc, nhưng là dịp để tất cả chúng ta nhìn lại đời sống nội tâm của mình. Chúng ta muốn chung tay trợ giúp những ai đang lâm cảnh túng thiếu, vì tất cả chúng ta nghiệm ra đây chính là lời mời gọi Thiên Chúa đang dành cho tất cả chúng ta …. Tắt một lời, đức tin của tất cả chúng ta cần được nội tâm hóa và hội nhất trong lối sống của mình .Lạy Chúa, xin cho Lời Chúa mỗi ngày thêm biến hóa tâm hồn của để chúng con vượt ra khỏi việc giữ đạo bằng những lề luật. Xin cho chúng con mỗi ngày nhờ ơn Chúa ban được trưởng thành hơn trong việc sống những giá trị của Tin Mừng. Amen !Giuse Hoàng Thanh Phong SJ