Mọi người trong gia đình luôn cho rằng tôi keo kiệt

Tôi là con út trong một gia đình có ba anh chị em, những anh chị đều đã lập gia đình, riêng tôi còn độc thân và sống độc lập .Thu nhập của tôi không cao, chỉ khoảng chừng 20 triệu đồng mỗi tháng. Tôi thấy mình kiếm tiền rất khó khăn vất vả, phải làm ca kíp, trực và nhiều rủi ro đáng tiếc, cho nên vì thế tôi cũng rất trân trọng đồng tiền mình làm ra. Tôi tiêu tốn vừa phải và tự do với những dịch vụ mình sử dụng về cả ngân sách và chất lượng. Mức thu nhập của cha mẹ tôi tiêu tốn khá tự do ở quê, đồng thời mỗi tháng vẫn trả vài triệu đồng tiền lãi vay cho anh trai tôi .Trước đây, khoảng chừng một tháng tôi về thăm cha mẹ một lần và thường biếu 500.000 đồng đến hai triệu đồng mỗi lần về, đôi lúc shopping một vài vật dụng trong gia đình, nếu cần chi khoản lớn thì tôi góp phần. Từ ngày đi du học, tôi chỉ chi trả tiền điện hoạt động và sinh hoạt cho cha mẹ, biếu một chút ít tiền và mua thuốc cho mẹ. Gia đình anh trai vay tôi tiền, có những khoản mấy năm tôi vẫn chưa đòi được. Thỉnh thoảng tôi mua đồ chơi hoặc cho tiền những cháu dù không nhiều lắm, chỉ vài triệu một năm .

Chị gái đi lấy chồng, tôi mừng cưới sáu chỉ vàng. Từ ngày anh chị lấy nhau, chắc tôi qua đó ăn được 2-3 bữa cơm, một vài lần tôi được cho vài quả trứng. Năm ngoái, tôi mua mỹ phẩm theo nhu cầu sử dụng của chị và gửi về cho gia đình chị gái, không lấy tiền. Hàng không quá đắt nhưng cũng không bao giờ tôi dùng những dòng sản phẩm như vậy, bởi nó đắt hơn nhiều so với dự chi tôi dành cho mỹ phẩm. Tôi cũng hỗ trợ những thứ khác khi được nhờ như việc học tiếng Anh, chỉnh sửa hoặc viết bài cho chị tôi khi cần, mỗi lần như vậy tôi cũng phải dành một khoảng thời gian nhất định.

Tôi không nghĩ mình quá ky bo với người thân trong gia đình. Tuy nhiên, trong mắt mọi người, đặc biệt quan trọng là anh rể và chị gái, có vẻ như tôi có rất nhiều tiền nhưng lại keo kiệt, thường sử dụng những dịch vụ rẻ tiền như cắt tóc chỉ 150 nghìn đồng thay vì vài trăm nghìn đồng như mọi người, đi chăm nom da chỉ 300 nghìn đồng mỗi lần thay vì 500 nghìn đồng như chị gái. Mọi người gọi tôi với cái biệt danh ám chỉ việc thống kê giám sát, chi ly .

Tôi nhiều lần cãi nhau hay gắt gỏng với chị vì vợ chồng chị hay áp đặt suy nghĩ của mình vào việc cá nhân tôi. Họ chê và gọi người yêu tôi là ông già (anh lớn hơn tôi 12 tuổi, anh chị bằng tuổi nhau và không hiểu rằng đó là gout của tôi). Chị gái thấy phiền khi thi thoảng tôi nhờ chuyển khoản hoặc đặt lệnh giao dịch giúp vì tôi ở nước ngoài không làm được. Chị còn chê tôi mặt nhiều mụn hay già xấu mà không chịu mua mỹ phẩm xịn để dùng, không bao giờ cho tôi lời khuyên cụ thể hay hữu ích để cải thiện. Họ nói nhiều và tôi thực sự thấy khó chịu nên đã cáu gắt.

Tôi cho rằng việc đánh giá người khác một cách trực tiếp như vậy là không văn minh, thiếu tế nhị, không tôn trọng sự khác biệt của người khác. Anh chị cho rằng tôi bảo thủ, quá khác biệt, khó tính, cáu kỉnh. Có thể tôi dễ cáu gắt, tôi khác biệt nhưng cũng không nghĩ mình quá chi ly. Đôi khi sự khác biệt trong suy nghĩ khiến tôi không tìm thấy nhiều sự gắn kết trong các mối quan hệ. Tôi không biết làm sao để cải thiện. Chẳng nhẽ đặt ra lằn ranh về các vấn đề tài chính, cá nhân với cả những người trong gia đình? Cảm ơn mọi người đã đọc và nếu có thể cho tôi lời khuyên.

Hoa

Độc giả gọi vào số 024 7300 8899 ( máy lẻ 4529 ) trong giờ hành chính để được tương hỗ, giải đáp vướng mắc