Bài văn mẫu lớp 7 – Bài viết số 2: Biểu cảm về loài cây em yêu – Wiki MOC

Bài viết số 2 lớp 7: Biểu cảm về loài cây em yêu, sẽ cung cấp cho các bạn học sinh 42 bài văn mẫu hay nhất.

Biểu cảm về loài cây em yêu

Mong rằng hoàn toàn có thể giúp ích cho những bạn học viên khi hoàn thành xong bài viết của mình. Mời tìm hiểu thêm nội dung cụ thể dưới đây.

Đề bài: Loài cây em yêu (Chọn bất cứ cây gì ở làng quê Việt Nam: Tre, dừa, chuối, gạo đa,…) 

Biểu cảm về cây hoa sữa

Dàn ý biểu cảm về cây hoa sữa

1. Mở bài

Em yêu mùa xuân và yêu những chùm hoa sữa rực rỡ tỏa nắng trên những con đường đầy mộng mơ của TP. Hà Nội.

2. Thân bài

  • Cây sữa ngủ vùi giữa mùa đông lạnh lẽo dưới cái tán xù xì để rồi ngày xuân trở thành một nàng tiên xinh đẹp.
  • Chẳng có một tâm hồn nào lại không một lần rung lên khi bắt gặp vòm hoa lặng lẽ kiêu sa ấy.
  • Chẳng có loài hoa nào lại cùng thay lá, đâm chồi, ra hoa và lụi tàn trong một mùa duy nhất như hoa sữa.
  • Khoảnh khắc hoa rộ lên để rồi lại vụt qua chỉ như trong chớp mắt.
  • Hoa sữa là loại hoa khiến cho phố phường Hà Nội trở nên đẹp đẽ hơn, kiêu sa hơn khi mỗi độ xuân về.
  • Hoa sữa gắn với tôi “cả một trời” kỷ niệm của thời học sinh.

3. Kết bài

Năm nay, hoa sữa nở vẫn nhiều, vẫn đẹp đến lạ, nhưng tôi chợt thấy buồn vì không phải ai cũng hiểu và trân trọng vẻ đẹp của nó.

Bài văn mẫu số 1

Thành Phố Hà Nội – biết bao năm trôi qua vẫn chẳng thay đổi. Cứ mỗi độ xuân sang, thời tiết ấm cúng lên, hoa sưa lại rực nở trên những con đường đầy mộng mơ của Thành Phố Hà Nội. Hoa sưa trắng cây, trắng trời như những bông tuyết bay trong gió mà chẳng khi nào tan biến mất. Cái màu trắng muốt tinh khôi trong tiết trời se se lạnh sao mà yêu đến lạ. Cây sưa ngủ vùi giữa mùa đông lạnh lẽo dưới cái tán sù sì, với lớp lá vàng ảm đạm, để rồi một ngày xuân bỗng bừng lên trút cái lớp vỏ già nua trở thành nàng tiên mùa xuân xinh đẹp.

Biểu cảm về cây hoa sữa Biểu cảm về cây hoa sữa

Chẳng có một tâm hồn nào lại không một lần rung lên khi phát hiện vòm hoa lặng lẽ sang chảnh ấy. Cũng chẳng có vần thơ, tranh nào diễn đạt hết cái hồn của sưa, giống như tâm hồn người con gái TP.HN. Một chiều long dong trên những con đường quen thuộc, tôi chợt giật mình vì mới chỉ mấy hôm trước đây thôi, hoa sưa còn e ấp điểm vài sắc trắng trên những thân cành khẳng khiu mà giờ lại nồng nàn bung lên sức sống mãnh liệt. Bỗng nhiên cảm thấy lòng rưng rưng, như gặp lại một người bạn cũ. Chẳng có loài hoa nào lại cùng thay lá, đâm chồi, ra hoa và lụi tàn trong một mùa duy nhất như hoa sưa. Cũng thật chẳng sai khi ai đó nói rằng : “ hoa sưa có mùa và mùa ngắn nhất năm ”. Nhanh lắm, cái khoảnh khắc hoa rộ lên để rồi lại vụt qua chỉ như trong chớp mắt. Vẻ đẹp tươi tắn nhưng cũng thấm đẫm những u hoài, hoa mang trong mình quy luật vĩnh hằng của tạo hoá, cái đẹp trần gian chẳng thể được cho riêng ai, rồi sẽ đến một lúc lụi tàn. Nếu như TP. Hà Nội mùa thu làm say lòng người bởi hương hoa sữa thơm nồng từng con phố, nếu như mùa đông làm hiu hắt khoảng trống với những cây sấu già trơ trụi, nếu như mùa hè cháy lên sắc tím bằng lăng, thì tạo hoá cũng thật công minh khi ban cho mùa xuân một nét riêng của mình – hoa sưa. Dưới cái nắng nhẹ nhàng của mùa xuân, sắc hoa sưa thật chan hòa, êm ả dịu dàng, nhưng nếu đứng dưới tán hoa sưa sau cơn mưa, mới cảm nhận hết sự độc lạ kỳ lạ của nó. Giống như một thứ ánh sáng thoáng mát, vừa làm tâm hồn người ta thanh tĩnh, hoàn toàn có thể xua tan hết muộn phiền. hoa sưa gắn với tôi “ cả một trời ” kỉ niệm của thời sinh viên. Đó là những ngày đi học qua con đường Hoàng Hoa Thám xanh mướt bốn mùa với những tán cây rợp lá. Đó là những chiều long dong trong vườn Bách thảo để nhớ tên của những loài cây. Và đặc biệt quan trọng hơn, đó là vào mùa xuân, khi những chùm sưa tiên phong hé nở, rồi rộ lên như say, như mê trong một sắc màu tinh khiết. Năm nay, hoa sưa nở vẫn nhiều, vẫn đẹp đến lạ, nhưng tôi chợt thấy buồn vì không phải ai cũng hiểu và trân trọng vẻ đẹp một thành phố, nhờ có những chùm hoa sưa tinh khiết thanh tao. Tiền bạc, lợi lộc đã làm con người ta mờ mắt và ích kỷ phạm tội, để chẳng ngại ngần giữa đêm trộm đốn ngã từng thân cây gỗ sưa, để những dòng nhựa chảy ra bí mật, xa xót. Khách du lịch đến TP.HN cũng yêu sắc trắng thuần khiết của những chùm hoa li ti kia lắm. Thế nhưng họ đâu hiểu rằng loài hoa nhỏ bé này giờ không còn được sống đời sống bình yên. Giữa lòng phố cổ yên ả, cây sưa vẫn từng ngày từng giờ lo ngại bởi không biết sẽ bị đốn ngã khi nào .. Năm nay, hoa sưa vẫn đẹp êm ả dịu dàng, vẫn say men hương nồng trời đất. Nhưng hoa có cảm hoá được chăng những tâm hồn cằn cỗi để một ngày biết rung động trước vẻ đẹp của đời sống ? Biết hoa có lòng người ? Biết người có hiểu lòng hoa ?

Bài văn mẫu số 2

Những ngày cuối thu đang đến cũng chính là lúc hương thơm hoa sữa làm nứt lòng những con người Thủ đô. Nơi đây, hoa sữa như bao trùm khoảng chừng khoảng trống của những phố, phường sinh động xe cộ. Cái cảm nhận tiên phong khi ta nhắc đến loài hoa này đó là hương thơm của nó, không lẫn vào đâu được. Mỗi người có những cảm nhận riêng về vị hương của loại hoa này. Có người thấy hương hoa này cực kỳ thơm nhưng cũng có người không quen khi ngửi hương thơm hoa sữa. Con riêng em, hoa sữa mang hương thơm của sự điệu đàng. Ban đầu là mùi hương lướt qua mũi thấy thật nhẹ nhàng nhưng nếu đứng lâu dưới gốc cây hoa sữa thì mùi của nó ngày càng đậm dần lên. Em hoàn toàn có thể ví hoa sữa như những chai nước hoa của tất cả chúng ta vậy, khi chỉ thoáng qua thì nghe mùi nhẹ nhàng, tinh xảo làm thế nào ; còn khi ngửi lâu hơn thì nó mang lại sự nồng nàn của hương thơm đó. Ắt hẳn vì mừi hương của loại hoa này nên con người cảm nhận nó mang hơi thở tình yêu. Đó là tình yêu từ nhẹ nhàng đến mãnh liệt. Tình yêu đôi lứa dưới những cây hoa sữa thật lãng mạn và xao xuyến lòng làm thế nào. Hương hoa cuốn theo ngọn gió mang sắc hương lan cả một vùng trời Thành Phố Hà Nội. Sang thu là đông cũng chính là lúc con người cảm thấy lạnh se trong lòng cộng hưởng với vị hoa sữa ngào ngạt làm con người muốn mùa đông nhanh tới hơn. Cái lạnh lẽo của TP. Hà Nội được mọi người yêu thích cũng chính là bởi cái lạnh Thủ đô mang mùi vị loài hoa này. Những bông hoa sữa nhỏ xíu, xinh xinh nhìn thoáng qua như những bông cẩm tú cầu thu bé lại. Những làn mưa lất phất, đứng dưới những cây hoa sữa mà ngắm hoa rơi, ngửi mùi hương nồng nhiệt dâng trào thì còn gì tuyệt vời hơn. Hoa sữa có vẻ như khiến cho con người ta trở lại những hoài niệm xa xôi Hoa sữa là loài hoa tinh túy biết bao ; em rất thích những ngày đông về để hoàn toàn có thể ngắm những bông hoa xinh xinh đó và ngửi mùi hương nồng nàn mà em rất thích. Những màn đêm TP.HN kéo tới cũng chính là lúc loài hoa này đi vào lòng người, càng ngửi càng thấy dịu êm, nhẹ nhàng trong lòng biết bao. … … ..

Biểu cảm về cây phượng

Bài văn biểu cảm về cây phượngBài văn biểu cảm về cây phượng

Dàn ý biểu cảm về cây phượng

1. Mở bài

  • Dẫn dắt, giới thiệu về cây phượng.
  • Gợi ý câu thơ viết về hoa phượng.

2. Thân bài

– Miêu tả khái quát về cây phượng : rễ cây, thân cây, lá cây, hoa phượng. – Cây phượng như thể một người bạn thân thương, gắn bó với học viên :

  • Cây phượng cao lớn, vững chắc tạo bóng mát cho HS ngồi nghỉ, chơi đùa, học bài dưới gốc cây.
  • Những chiếc lá được các cô cậu học trò khéo tay dùng để bện những chiếc râu tôm
  • Hoa phượng đỏ rực như màu nhiệt huyết tuổi học trò.

– Những cảm nhận riêng về hoa phượng : mỗi khi hoa phượng nở lại gợi lên nhiều điều :

  • Báo hiệu một mùa thi lại sắp về. Những đêm thao thức ôn bài, hoa phượng như cây đuốc soi sáng giữa trời đêm.
  • Báo hiệu những ngày nghỉ dài của mùa hè sắp đến, các em HS sẽ được vui chơi thỏa thích sau một năm học dài.
  • Báo hiệu những chia ly, khi những học sinh tạm biệt thầy cô và mái trường.

– Có học viên nào mà chưa từng ép những chú bướm đỏ rực từ hoa phượng vào trang vở. Đó là kỉ niệm của tuổi hồng ngây thơ. – Mỗi lần nhìn hoa phượng, những kỉ niệm, cảm hứng lại bâng khuâng, xuyến xao đến lạ kì. – Hoa phượng chính là hoa của tuổi học trò, có lúc buồn, lúc vui, nhưng luôn căng tràn nhựa sống và nhiệt huyết can đảm và mạnh mẽ.

3. Kết bài

Nêu những tâm lý, tình cảm của em dành cho cây phượng.

Bài văn mẫu số 1

Mùa hè là mùa chia tay mái trường thân yêu. Và mỗi độ hè về, hàng phượng vĩ trên sân trường lại bùng cháy rực rỡ. Hoa phượng – loài hoa của tuổi học trò. Những cây phượng trên sân trường được trồng từ rất lâu rồi. Thân cây to lớn phải mấy người ôm mới hết. Gốc phượng to lớn, xù xì là dấu vết của thời hạn. Những cành cây giống như những cánh tay sải dài đến hàng mét. Rễ phượng to lớn, nổi cả lên mặt đất. Thân cây lớn là vậy nhưng lá phượng lại rất nhỏ bé, mong manh. Lá phượng chỉ to bằng nửa đầu ngón tay, đan lại với nhau thành nhiều tầng. Lá phượng trở nên xanh tươi để nâng đỡ những chùm hoa. Cứ vào khoảng chừng tháng năm, hoa phượng đã nở đỏ rực cả một vùng trời. Hoa phượng thường có năm cánh. Hoa không mọc riêng rẽ mà thành từng chùm. Khi nở, hoa phượng xòe ra như bướm, bốn cánh màu đỏ, cánh kia trắng ngà điểm nhiều chấm đỏ dày và cứng hơn. Nhị hoa thì vươn dài, đầu to, mang túi phấn hơi cong. Những tia nắng mùa hè rọi ánh vàng rực rỡ khiến sắc đỏ của hoa phượng thêm sáng, thêm tươi. Hàng phượng vĩ như một nhóm nhạc nhiều lúc lại cất cao giọng hát. Một âm thành du dương, khi trầm khi bỗng nhưng rất đều. Màu hoa phượng rực rỡ tỏa nắng khiến cho lũ học trò lưu luyến mái trường thân thương. Có thể nói, cây phượng đã gắn bó với học trò chúng em từ rất lâu. Vào mỗi giờ ra chơi, chúng em lại rủ nhau ngồi dưới gốc phượng trò chuyện, tâm sự, từng tốp học viên đứng đá cầu, nhảy dây dưới gốc cây. Trên những hàng phượng vĩ, những chú ve kêu râm ran. Tiếng ve như gọi những nụ hoa phượng còn e thẹn náu mình trong chiếc vỏ non xanh thức dậy, chiêm ngưỡng và thưởng thức tiếng nhạc và khoe sắc. Biết bao kỉ niệm tươi đẹp đều ở dưới bóng cây này. Không chỉ vậy, cứ mỗi khi hoa phượng nở là những cô cậu học trò như chúng em lại cảm thấy háo hức vô cùng. Bởi một mùa hè sôi động với nhiều hoạt động giải trí đã đến. Nhưng với những anh chị học viên cuối cấp, hoa phượng lại gắn liền với tuổi học trò, với sự chia tay. Cây phượng đã đứng đó, tận mắt chứng kiến biết bao lứa học trò trưởng thành, bao cuộc chia tay của những em học viên tốt nghiệp, bao nụ cười, bao giọt nước mắt. Em yêu biết bao loài cây của tuổi học trò. Hoa phượng đã trở thành một hình tượng của mùa hè. Hoa phượng nở có nghĩa là hè đã về. Em cảm thấy yêu biết bao loài cây của tuổi học trò.

Bài văn mẫu số 2

Trong những loài cây, em thích nhất là cây phượng vĩ. Bởi đó là loài cây của tuổi học trò. Dưới hàng phượng, chúng em đã cùng nhau trải qua thật nhiều kỉ niệm đẹp tươi. Phượng vĩ vốn thường được trồng nhiều trong những trường học. Cây đứng giang rộng cánh tay che chở cho chúng em dưới bóng mát của mình. Dưới gốc phượng, một cái rễ lớn, ngoằn ngoèo uốn lượn trông như con rắn đang trườn. Lớp da phong sương bạc phếch như màu đất ải. Quanh những gốc phượng được bảo phủ bởi những bồn cây hình vuông vắn. Thân cây phượng sần sùi, cằn cỗi. Phần dưới gốc tròn vo làm ta ngỡ nó sẽ cao ráo lên nhưng không, chỉ khoảng chừng hơn hai mét là nó phân ra làm hai. Rồi từ hai phần thân ấy những cành đua nhau mọc ra xiên chéo lên, đâm xòe về những phía. Cây phượng giống như một người bạn đã của lũ học trò chúng em. Dưới những tán phượng là những chiếc ghế đá để chúng em ngồi nghỉ ngơi vào mỗi giờ ra chơi. Từ những cành nhánh, lá phượng xòe ra với một bộ xương lá đều đặn đối xứng nhau. Trên những xương lá đó những phiến lá lại xòe ra đối xứng. Giữa vùng trời bát ngát, giữa đám lá xanh um, những đóa phượng điển hình nổi bật lên, rực lửa sang chảnh dưới ánh nắng hạ ; tươi mát dịu dàng vào những buổi chiều tắt nắng ; xinh xắn dễ thương và đáng yêu vào những buổi sáng trong mát. Hàng phượng vĩ cùng với tiếng ve râm ran. Mùa hè đến, mùa chia tay cũng đến. Chúng em chia tay mái trường trong sự lưu luyến. Hàng phượng vĩ vấn đứng đó cùng với chiếc trống trường, những phòng học … chờ đón chúng em ngày tựu trường. Hoa phượng rực rỡ tỏa nắng, vui mắt. Em yêu biết bao loài cây đẹp tươi. Phượng đã trở thành một người bạn tri kỉ của những học trò chúng em. … … …

Biểu cảm về cây bàng

Bài văn biểu cảm về cây bàngBài văn biểu cảm về cây bàng

Dàn ý biểu cảm về cây bàng

1. Mở bài

Một loài cây tàng trữ biết bao kí ức hồn nhiên, vô tư của tuổi học trò ngoài cây phượng thì đó chính là cây bàng.

2. Thân bài

a. Miêu tả một vài nét về cây bàng

  • Rễ cây: sần sùi, ngoằn ngoèo như những con rắn khổng lồ.
  • Gốc cây: to màu nâu đậm
  • Thân cây: màu nâu nhạt chỗ gần gốc, màu xanh chỗ gần ngọn.
  • Cành cây: Cây có nhiều tán lá, như những cái ô khổng lồ.
  • Tả lá: Lá to như bàn tay.
  • Tả quả: Quả bàng nhỏ, giữa phình to, hai đầu nhỏ.

b. Tình cảm, kỉ niệm với cây bàng

  • Ngồi dưới gốc bàng, những kỉ niệm thời học sinh cứ xuất hiện trong đầu tôi.
  • Vào giờ ra chơi, tôi cùng các bạn trong lớp xuống sân để bày trò chơi
  • Những câu chuyện sẻ chia cùng nhau dưới gốc bàng, cùng những tiếng cười khúc khích, giòn tan của tuổi học trò chúng tôi….

3. Kết bài

  • Bàng đã trở thành một người bạn thân thiết của tôi.
  • Một người mà tôi tin tưởng để chia sẻ niềm vui và nỗi buồn.

Bài văn mẫu số 1

Hôm nay là ngày hai mươi tháng mười một, sau hai năm trời xa cách ngôi trường tiểu học thân thương, tôi cùng đám bạn cũ quay lại thăm trường. Ngôi trường lúc bấy giờ không khác mấy thời xưa, lớp học thì thật sạch và trông khang trang hơn, hòn non bộ phía sau trường có thêm nhiều loài cá hơn. Tuy vậy, giữa sân trường, bác bàng vẫn sừng sững đứng đó dang hai tay như nghênh đón chúng tôi quay trở lại. Bác bàng tuy đã già nhưng đó là nơi tàng trữ bao kỉ niệm thân thương thời học viên. Nhìn bác mà kỉ niệm cứ ùa về trong tôi. Từ xa nhìn vào, trông bác cứ như một người vệ sĩ đứng giữa sân để bảo vệ bảo mật an ninh cho trường vậy. Thân cây sần sùi, to lớn, phải đến bốn, năm vòng tay của bọn trẻ chúng tôi ôm mới xuể. Sao mà bác to quá ! Cây cao đến lầu ba của trường. Tuy to lớn là thế nhưng những cành cây chỉ vươn ra những nhánh khẳng khiu, dài và cố gắng nỗ lực với đến từng lớp học như muốn lắng nghe thầy cô giảng bài cùng với học viên. Trên cành cây chi chít những chiếc lá xanh và điểm xuyến là một vài chiếc lá vàng do đã vào thu. Đôi khi, có một vài chú chim đậu trên cành và ngân nga những lời hát véo von làm vang động cả một khoảng trống xung quanh khiến cho chúng tôi chộn rộn trong lòng. Ngồi dưới gốc bàng, những kỉ niệm thời học viên cứ Open trong đầu tôi. Nhớ lắm những kỉ niệm thuở nào ! Trong những kỉ niệm ấy, tôi ấn tượng nhất là câu truyện đã xảy ra với tôi cách đây hai năm tức là lúc tôi học lớp năm. Vào giờ ra chơi, tôi cùng những bạn trong lớp xuống sân để bày game show. Đứng dưới gốc cây bàng, chúng tôi đã nảy ra dự tính chơi game show leo cây, ai leo cao nhất trong hai phút sẽ thắng lợi. Tôi đã thắng lợi được hiệp một nhưng vì quyết tâm muốn thắng lợi hiệp sau nên tôi đã leo lên rất cao, bỗng có một con thằn lằn chạy ngang qua mặt tôi làm tôi hoảng quá, tôi té xuống và đập cánh tay xuống đất. Do quá đau nên tôi oà khóc và được cô y tế bế vào phòng ngay lập tức để băng bó. Sau mười phút, cô bảo tôi bị gãy xương do bị va đập mạnh. Các thầy cô ngồi bên cạnh giúp tôi bằng cách động viên tôi rất nhiều. Giờ đây khi đứng dưới gốc bàng, tôi chạm vào vết sẹo năm xưa mà nước mắt tôi rơi xuống, một cảm hứng rất khó tả, kỉ niệm ngày ấy ôi chao ! Sao mà thân thương quá ! Tôi quý cây bàng này lắm. Bác bàng đã cho tôi rất nhiều kỉ niệm khi còn là học viên tiểu học. Nhớ lắm những game show “ nhất quỷ nhì ma thứ ba học trò ”, những câu truyện sẻ chia cùng nhau dưới gốc bàng cùng những tiếng cười khúc khích, giòn tan của tuổi học trò chúng tôi. Tôi xem bác bàng như một người bạn thân thiện để hoàn toàn có thể san sẻ toàn bộ niềm vui nỗi buồn của lòng mình. Sau này, tôi sẽ nỗ lực về trường liên tục để thăm bác. Tôi mong rằng, mỗi lần về trường tôi sẽ lại được thấy bác khỏe mạnh, xanh tươi Bác bàng à, hẹn gặp lại bác vào một ngày không xa nhé !

Bài văn mẫu số 2

Trong những loài cây đặc trưng của TP. Hà Nội. Cây bàng có riêng lời nói của mình, mỗi mùa có tiếng ca riêng độc lạ, dáng hình không hề trộn lẫn vào cả vòm cây xanh. TP.HN có những màu xanh đặc trưng, vừa quý giá như : Sấu tròn tán bốn mùa thường xanh, xà cừ hay đổ nhưng lực lưỡng như lực sĩ, sung sức nên nhiều bóng mát. Sao đen thẳng vút thử thách cùng bão tố. Hoa sữa ngào ngạt đêm thu, mùa đông lại tự treo mành. Cây sưa ( xin đừng nhầm là cây sữa ) hoa nở trắng ngần. Tháng giêng tuy ít ngày nhưng lộng lẫy khó loài nào dám thi cùng vẻ đẹp. Cây cơm nguội đẹp trong màu vàng lá. Liễu buông tóc thướt tha vào bờ nước Hồ Hoàn Kiếm, với dáng si tình. rồi bằng lăng tím, hoa phượng đỏ. Còn một màu cây khác, mang riêng lời nói của mình, mỗi mùa lại có tiếng ca riêng độc lạ, có dáng hình không giống một ai. Đó là cây bàng. Rặng bàng Khâm Thiên đã đứng vững qua đêm bom B 52 diệt trừ ngày 26 tháng 12 năm 1972, nay càng xanh tốt trải tán, nóng bức những trưa hè của cái phố chang chang đi đúng một đường từ đông sang tây nên còn được gọi là phố xích Đạo. Phố Quán Thánh không nhiều, nhưng bàng đã cổ thụ điểm xuyến vào những tầng cây khác, bền gan trăm năm che bước cho người vào đền thờ Huyền Thiên Trấn Võ tịch mịch rêu phong, như chuẩn bị sẵn sàng thêm cho lòng người một chút ít Lão Tang mơ hồ lịch sử một thời. Vườn hoa Chí Linh có mấy chàng bàng khổng lồ ở đều bốn chung quanh nhà đèn từ đầu thế kỉ. Tiếc, khoảng chừng đầu những năm 80 có một trận rét ghê hồn, hung tàn hơn bom đạn, làm chết nổi cá rô phi Yên Sở và nó đã đánh gục một chàng bàng và thui chột một chàng khác, nên nay qua đây, vẫn còn thấy một khoảng trống, một nỗi vắng tênh trên bãi cỏ xanh như một người xa quê về. Xung quanh Hồ Hoàn Kiếm, cây bàng chịu thân thiểu số, kể cả màu hoa không tỏa nắng rực rỡ, làn hương không, ngát thơm. Phía bờ tây có ba cây, sân nhà Thủy Tạ một cây, trước cửa Rạp Múa Rối hai cây gần đền Bà Kiệu xuôi chút ít thêm ba cây gầy guộc. Có lẽ một phố từng có rặng bàng đẹp nhất, thân cứ nghiêng ra phía mặt đường giao cành, khép tán để hào phóng thêu bóng rợp xuống vai người, những thế hệ gái trai sinh ra sau những khoa thi đầy lều chõng với quan chủ khảo, để điệu coi thi. Đó là phố Tràng Thi, mang cái tên vang vọng những anh khóa, thầy đồ phút chốc thành ông Tú, ông Cử, ông Khôi Nguyên, nay chỉ còn thư viện và nơi chữa bệnh cùng nhiều shop, cửa hiệu. Tràng Thi đã có nhiều nhà cao tầng liền kề và đôi bên rặng bàng cũng phần nào bị thời hạn khuất phục, và cả bọn mọt sâu cũng hành hạ khiến nhiều thân bàng chịu số phận hẩm hiu, đành có cây khác đến thế chỗ như cơm nguội, nhột. Ngoài mấy phố chính ấy thì bàng cũng còn thưa thớt đó đây ở một vài nơi lẻ tẻ, hoặc làm lọng che sân trường, hoặc chen vào giữa màu xanh khác. Nguyễn Đình Thi có bài thơ đã phổ nhạc, có câu : “ Gặp em trên cao lộng gió – Rừng Trường Sơn ào ào lá đỏ. ” không hiểu thứ lá đỏ ấy là lá cây gì, trút lá ra sao, có phải là cây bàng của Trịnh Công Sơn “ Cây cơm nguội vàng, cây bàng lá đỏ. ” hay không ? Cây bàng cũng là những công dân của TP.HN, một loại công dân đặc biệt quan trọng, mỗi mùa cần một thứ phục trang và điểm trang riêng, không chịu quanh năm chỉ một sắc màu nhàm mắt. Hãy mở màn nhớ tới mùa xuân có mưa bay lất phất, thứ mưa làm nao lòng người đi xa TP. Hà Nội. Những tán bàng khẳng khiu tưởng như cằn cỗi hết nhựa sống, chỉ còn chờ một hôm nào đó “ ra đi ”, bất chợt một hôm bừng mắt, ta gặp những tán bàng cao thấp như chiếc chân nến khổng lồ, ai đã châm lên ngàn vạn ngọn nến xanh, lập lòe rung rinh thắp vào hồn ta niềm lộc mới. Tàn xuân, nắng mới, giao mùa. Từ những ngọn nến xanh đã xòe bung màu áo quan lục mới này, loáng ướt. Lá chen lá, cành chen cành. Tán cao tán thấp như cây khế khổng lồ được tạo tạc bởi tay mẹ vạn vật thiên nhiên cho bóng nắng tự ru mình trong gió dập dờn, mơn man da thịt khi ta đi dưới màu rợp mát. Lá bàng to bản, hình phiến, mang dáng trứng ngược, nên nắng đành thua, không như cây hoa phượng thưa thớt, mỏng mảnh để nắng vẫn lọt xuống vai người. Mùa thu trữ tình Thành Phố Hà Nội đầy say đắm, lá bàng vẫn mướt như một loại sa tanh mà mỗi đầu cành lá đã chi chít những chùm quả chín vàng, mặc kệ loài sâu róm làm thủng lá, có lúc trêu người, cây thả lộp bộp xuống vai người những quả bàng tròn mọng, rồi lăn lóc trên hè phố. Tuổi thơ ai chẳng thích ăn quả bàng đào, bàng mỡ, thoảng thơm. Quả bàng ngọt chìm trong chát, chát tan vào ngọt sẽ thành kỉ niệm tuổi học trò đuổi nhau tranh một quả bàng không hề quên mái tóc rạp trễ tràng trên chiếc sống lưng thon người bạn gái.

Những ngày cuối năm, rét ngọt nắng hanh hay căm căm mưa bụi, mỗi cây bàng mang một tâm sự kín thầm không biết san sẻ cùng ai, nên phải gửi những trang thư đỏ cho trần gian, từng trang cứ bay, cứ rơi khiến cành khô kia đau nỗi đau chia biệt mỗi chiếc lá ra đi. Có lúc ta nhặt được một lá thư đỏ ấy, cầm trong tay vô tình, lau đi lau lại làm nó bóng lộn như một mảnh sơn mài, không thể vứt đi phải mang về ép vào trang sách làm cái đánh dấu trang đang đọc dở.

… … ..

Biểu cảm về cây đa

Bài văn biểu cảm mẫu viết về Cây đaBài văn biểu cảm mẫu viết về Cây đa

Dàn ý biểu cảm về cây đa

1. Mở bài

  • Quê hương em có rất nhiều cây cao, bóng cả như cây đa, cây gạo, cây bồ đề, cây si già,… Cây nào em cũng yêu thích.
  • Trong những cây cao bóng cả đó em thích nhất cây đa ở đầu làng.
  • Cây đa không chỉ cho bóng mát mà nó còn gắn với những kỉ niệm tuổi thơ của em.

2. Thân bài

a. Giới thiệu về cây đa :

  • Cây đa ở đầu làng em có từ bao giờ cũng không ai biết nữa. Chỉ biết rằng nó có từ rất lâu.
  • Bao thế hệ của làng đã gắn với những kỉ niệm về cây đa này.
  • Với riêng em, cây đa gắn với những kỉ niệm tuổi thơ rất đẹp của em.

b. Tình cảm dành cho cây đa

  • Cây đa mang vẻ đẹp cổ kính của nó.
  • Cây đa gắn với kỉ niệm tuổi thơ của em.
  • Cây đa là biểu tượng cho làng quê Việt Nam…

3. Kết bài

Khẳng định lại tình cảm với cây đa.

Bài văn mẫu số 1

Không biết tự khi nào, cùng với bến nước sân đình, cây đa đã trở thành hình tượng của làng quê đất Việt. Ai đó xa quê hẳn không hề không có những phút nao lòng mỗi khi nhớ về những kỉ niệm bên gốc đa làng. Cây đa đi vào ca dao, trong chuyện cổ tích, trong mỗi khúc dân ca. Quên sao được câu truyện của bà dưới gốc đa có Thạch Sanh, chú cuội. Nhớ vô cùng điệu lí cây đa người thương ta đã hát. Cây đa bến nước sân đình phải chăng đã trở thành những thiết chế văn hóa truyền thống không hề thiếu được của làng quê ? Thật vậy, với đặc tính sinh vật của mình, cây đa đã gắn bó thâm thúy với làng. Đa rất dễ trồng và sống lâu tới ngàn tuổi. Trong bão táp phong ba, trải qua bao thế hệ cây đa vẫn sừng sững tỏa bóng mát giữa trời, ôm cả một góc quê nhà. Cành đa vươn đến đâu buông rễ chùm, rễ nổi đến đó. Từ rễ hóa thành thân, để cây đa có thêm nhiều cội. Có cây có tới chín cội lừng lững uy nghiêm cả một góc làng. Những cội đa đó như những cánh tay khổng lồ, cơ bắp cuồn cuộn nâng cả tán cây lên giữa trời xanh. Ngoài những cội chính ra đó, đa còn có nhiều lá rễ chùm rễ phụ buông lơ lửng sống lưng trời như tóc ai đang xòa bay trong gió. Trẻ chăn trâu tha hồ ẩn náu trong từng cội đó chơi trò đuổi bắt. Lá đa trong xanh bốn mùa chim gọi về làm tổ. Trong vòm lá, chim ríu rít gọi bầy. Dưới gốc đa trẻ nô đùa hò hét. Và kia, con trâu nhà ai đang mơ màng lim dim nằm nhai cỏ để cho lũ chim sáo nhảy nhót cả lên đầu. Đa không có giá trị kinh tế tài chính như những loài cây khác, không có quả thơm như mít như xoài ; không có hoa đỏ như gạo, hoa tím như xoan. Đa chỉ có tấm thân lực lưỡng trăm cành hiên ngang và tán lá quanh năm xanh ngát. Đa chỉ có bóng mát cho đời. Đa càng sống lâu càng khỏe chắc kiên cường. Bởi thế giá trị niềm tin của cây đa thật lớn. Đa là cây cao bóng cả của làng. Chim muông tìm đến đa để làm tổ. Người thương lấy gốc đa để làm nơi hò hẹn đợi chờ. Xao xuyến làm thế nào một đêm trăng, cành đa la đà trước ngõ để cho ai đó ngắm trăng ngơ ngẩn đợi người ! Những trưa hạ oi nồng, gốc đa thành nơi dừng chân cho bao lữ khách. Người làng ra đồng ra bãi gồng gánh trên vai, cả con trâu cái cày cũng lấy gốc đa làm chỗ nghỉ. Quán nước ven đường dưới gốc đa ấy râm ran bao chuyện ở đời. Bát nước chè xanh hay bát vối đặc cùng với ngọn gió mát làng dưới bóng đa rì rào ấy đã xua đi bao gian khó nhọc nhằn của đời sống mưu sinh. Cổng làng bên cạnh gốc đa nơi thuở thiếu thời ta chong chong chờ mẹ đi chợ về có gió cành đa vỗ về ôm ấp để đến giờ đây cái cảnh ấy vẫn hoài niệm canh cánh mãi trong ta. Và anh nghệ sĩ góc máy nào gam màu nào để anh có được một tấm ảnh một bức tranh cổng làng ta, mái đình quê ta với gốc đa sần sùi rêu mốc, lá đa xanh ngát đẹp ngời đến thế ! Cây đa đi vào lịch sử dân tộc mỗi làng. Thời chống Pháp, ngọn đa là nơi treo cờ khởi nghĩa, gốc đa là nơi cất giấu thư từ, tài liệu bí hiểm. Thời chống Mĩ gốc đa lại là chòi gác máy bay, nơi treo kẻng báo động. Còn mãi trong ta cây đa Tân Trào TP. hà Nội kháng chiến khi xưa. Đa là nỗi kinh hoàng cho lũ giặc, là bình yên cho xóm làng. Phải chăng “ thân cây đa ” cũng là từ ý nghĩa đó. Đa là một trong những hình tượng của làng. Bác Hồ – người anh hùng giải phóng dân tộc bản địa, danh nhân văn hóa quốc tế, người đã phát động Tết trồng cây và việc trồng cây mỗi mùa xuân đến theo lời Bác dạy là một nét đẹp văn hóa truyền thống của người Nước Ta tất cả chúng ta. Cả cuộc đời Người, Bác đã trồng biết bao cây xanh tạo bóng mát cho đời, trong đó có nhiều cây đa. Tết Kỉ Dậu ( 1969 ) Tết ở đầu cuối của đời người, Người đã kịp trồng cây đa ở đầu cuối tại xã Vật Lại ( Ba Vì ). Những cây đa Bác trồng đã vươn cành xanh lá tỏa bóng rợp mát quê nhà. Theo chân Bác, cùng với việc trồng cây ăn quả, cây lấy gỗ, tất cả chúng ta hãy trồng thêm nhiều cây đa nữa ở những nơi TT làng xã để cho “ cây đa bến nước sân đình ” mãi là những tín hiệu bình yên, hình tượng của một làng quê văn hóa truyền thống Nước Ta.

Bài văn mẫu số 2

Vừa bước chân trở về làng xưa, hình ảnh tiên phong đập vào mắt đồng thời cũng làm choáng ngợp tâm hồn bất kể ai : Đó là dáng sừng sững của cây đa cổ thụ làng tôi. Không biết từ bao đời nay, nó đã đứng đó, như một vệ sĩ oai phong của làng tôi, niềm tự hào của làng tôi. Tôi yêu làng. Trong tình yêu bát ngát ấy có tình yêu những mái nhà san sát lợp ngói đỏ bình yên ; yêu những vườn đào nở rộ mỗi khi xuân về, yêu những vườn hồng xiêm ửng vàng trái chín. Nhưng tôi yêu nhất là cây đa – đó chính là hình tượng của làng tôi. Cây đa làng như tiềm ẩn bên trong toàn bộ những gì tinh tuý nhất của làng tôi. Tôi không biết cây bao nhiêu tuổi. Các cụ bảo khi làng tôi sinh ra thì cũng là lúc cây đa được trồng. Những buồn vui, khó khăn vất vả, khó khăn hay tăng trưởng, và biết bao chuyện của làng quê, cây đa đều tận mắt chứng kiến. Thân cây đa to, phải năm sáu người ôm không xuể. Rễ cây dài, đâm sâu xuống lòng đất. Có nhánh rễ chồi lên khỏi mặt đất thành một chiếc ghế băng cho những người ngồi nghỉ mát dưới gốc cây. Tôi thường ngồi lên chồi rễ, tựa sống lưng vào thân cây, nhắm mắt lại, thầm trò chuyện với cây, và nghe cành lá xạc xào. Khi ấy, tôi có cảm xúc cây đa là mái nhà mà sự bảo đảm an toàn và chở che của đa là tuyệt đối và không gì sánh được. Với lũ trẻ trong làng, cây đa là nguồn vui tuổi thơ, là kỉ niệm về quê nhà. Sau này, những lớp anh chị trong làng di xa, hay như lũ chúng tôi còn ở lại thường nhớ về cây đa như linh hồn của quê nhà. Quên sao được những buổi trưa trốn ngủ, cả lũ kéo nhau ra gốc đa chơi đánh trận giả, rồi trèo lên cây hái quả. Quả đa là món quà lí thú với lũ trẻ chúng tôi. Quả đa chín ngọt lừ đến đâu, vẫn thấy có vị chan chát ở đầu lưỡi. Có đứa ăn cả quả đa ương ương, thậm chí còn xanh. Có lẽ, vị chát thì nhớ lâu hơn vị ngọt. Những mùa lá đa rụng, chúng tôi vun thành đống, rồi đốt lên sưởi ấm với nhau trong những ngày se se lạnh. Những làn khói bay lên, nhuốm vào cành lá, quyện với hơi sương tạo thành một làn khói kì ảo, lộng lẫy huyền diệu như cổ tích. Đó thực sự là thứ cổ tích tân tiến mà cây đa làng đã mang đến cho làng tôi và lũ trẻ chúng tôi. … … …

Biểu cảm về cây hoa hồng

Bài văn biểu cảm về cây hoa hồngBài văn biểu cảm về cây hoa hồng

Dàn ý biểu cảm về cây hoa hồng

1. Mở bài

Giới thiệu về ý nghĩa của loài hoa hồng : Hoa hồng là loài hoa hình tượng cho tình yêu thương, là sự mở màn cho những điều mới mẻ và lạ mắt. Vì vậy mà em rất thích loài hoa này.

2. Thân bài

a. Cảm nghĩ về vẻ đẹp của hoa hồng – Toàn thân cây hoa hồng có vô số gai nhọn như thể nhắn gửi để cảm nhận được sự điều tốt đẹp nhất thì cần phải trải qua những khó khăn vất vả mới nhận ra được. – Những chiếc lá với hai sắc tố khác cùng với những lưỡi cưa xếp chung quanh như làm bông hoa điển hình nổi bật hơn. – Loài hoa hồng khi trổ bông mới rực rỡ tỏa nắng làm thế nào, chúng hé nở những nụ hoa trông như ngọn lửa thắp sáng cả khu vực xung quanh. Cho đến khi búp hoa nở ra trông thật đẹp. Ôi ! những cánh hoa hồng mới đẹp làm thế nào ! Những cánh hoa đỏ thắm như những giọt máu. b. Cảm nghĩ về ý nghĩa của loài hoa hồng Hoa hồng thời nay được trồng trên khắp quốc tế, con người đã tạo ra vô số loài hồng khác nhau, mỗi loài mang một sắc tố ý nghĩa của chúng. c. Cảm nghĩ về việc trồng và chăm nom loài hoa hồng Hoa hồng khá dễ trồng, chỉ cần cần mẫn tưới nước và bón phân, sau một thời hạn chúng sẽ nở những nụ hoa đẹp nhất, sau khi hoa tàn thì chỉ cần tỉa cành đó đi thì cây hoa sẽ mọc thêm nhiều cành hoa mới.

3. Kết bài

Khẳng định lại tình cảm dành cho loài hoa hồng : Em rất thích loài hoa hồng vì nó là tình yêu thương. Em muốn toàn bộ mọi người đều hoàn toàn có thể gửi cho nhau những cành hoa hồng đỏ thắm.

Bài văn mẫu số 1

Loài hoa nào cũng đều có những vẻ đẹp khác nhau. Nếu như hoa đào đem đến không khí Tết thịnh vượng, niềm hạnh phúc. Hoa đồng tiền tượng trưng cho sự suôn sẻ. Thì hoa hồng lại mang một vẻ đẹp tỏa nắng rực rỡ. Cây hoa hồng được trồng ở nhiều vương quốc. Thân cây mảnh chỉ bằng chiếc đũa, mang một xanh sẫm. Khắp thân nhỏ ấy là những chiếc gai nhọn bao trùm để bảo vệ cây khỏi quân địch. Lá kép hình bầu dục, lá chét khía răng, có lá kèm. Hoa thơm, sắc tố phong phú : hồng, trắng, vàng hay đỏ … Hoa hồng có nhiều cánh, từng cánh hoa chụm vào nhau rất duyên dáng. Hương hoa hồng nhẹ nhàng, thanh thoát. Hoa hồng được trồng nhiều ở Nước Ta, hầu hết là ở Đà Lạt với loài hoa đẹp. Đây là loài hoa được ca tụng là “ nữ hoàng của những loài hoa ”. Mỗi loại hoa hồng sẽ mang một ý nghĩa khác nhau. Hồng nhung tượng trưng cho tình yêu mãnh liệt, hoa hồng trắng hình tượng cho sự trong sáng, thuần khiết. Hay hoa hồng vàng mang ý nghĩa về tình bạn chân thành, còn hoa hồng tím lại bộc lộ cho sự thủy chung. Trong đời sống hằng ngày, hoa hồng đem đến rất nhiều quyền lợi. Những bó hoa hồng tươi thắm dành Tặng cho thầy cô giáo trong ngày 20 tháng 11 bài tỏ lòng biết ơn. Hay những bó hoa hồng tỏa nắng rực rỡ trong ngày mùng 8 tháng 3, 20 tháng 10 dành Tặng Ngay những người phụ nữ bày tỏ tình yêu, trân trọng. Hay ngay từ thời cổ đại, hoa hồng được sử dụng là một chiêu thức làm tăng hiệu ứng tích cực cho khung hình con người, như ảnh hưởng tác động lên tâm lý và được sử dụng để làm đẹp da, người ta đã sử dụng hoa hồng làm ra nhiều loại nước hoa … Quả là một loài hoa đem đến rất nhiều quyền lợi cho con người. Mỗi bông hoa tươi thắm có được cũng là nhờ bàn tay chăm nom nâng niu của con người. Chúng ta hãy trân trọng hòa hồng – loài hoa với nhiều ý nghĩa tốt đẹp.

Bài văn mẫu số 2

Trong quốc tế những loài hoa, em thích nhất là hoa hồng. Đó là tượng trưng cho tình yêu mãnh liệt, được coi là “ nữ hoàng ” của những loài hoa. Đúng như cái tên của mình, hoa hồng có vẻ như hình thức bề ngoài đẹp tươi, lôi cuốn người ngắm. Loài hoa này được trồng ở nhiều vương quốc trên quốc tế, trong đó có Nước Ta. Vẻ đẹp của hoa hồng không chỉ đến từ sự rực rỡ tỏa nắng, mà còn đến từ sự can đảm và mạnh mẽ. Thân cây được bao trùm bởi gai nhọn. Lá hoa hồng tròn trịa được viền răng cưa xung quanh. Nụ hồng chúm chím thường được như đôi môi đỏ hồng của những cô thiếu nữ. Hoa hồng có mùi hương điệu đàng, mê hoặc. Hương hoa hồng vô cùng dễ chịu và thoải mái, nồng nàn, lan tỏa … Ý nghĩa của loài hoa hồng cũng khiến cho em cảm thấy rất mê hoặc. Hoa hồng đỏ được xem là hoa thánh dành riêng cho thần Vệ nữ. Truyền thuyết về hoa hồng gắn liền với truyền thuyết thần thoại về tình yêu của thần thánh. Hoa hồng không chỉ là nữ hoàng những loài hoa bởi vẻ đẹp kiêu ngạo và hương thơm điệu đàng, mà còn là một dược phẩm quý của vạn vật thiên nhiên với những tác dụng làm đẹp. Cách gọi “ Hoa hồng có gai ” vinh dự được gán cho những người phụ nữ đẹp. Chưa kể tới sắc tố, vẻ đẹp độc nhất vô nhị của hoa hồng và hương thơm tinh xảo của nó khơi gợi niềm vui cho người nhận và sự ganh tỵ từ những người khác. Nếu bạn đang tìm một cách để thêm chút truyền cảm từ nỗi đam mê thầm lặng của mình, tất cả chúng ta hãy cùng xem hàng loạt những ý nghĩa được phối hợp với sắc tố của hoa hồng. Trong đời sống, hoa hồng có một vai trò quan trọng. Người yêu hoa, thích chơi hoa sẽ không hề bỏ lỡ việc sở hữu vài chậu hoa hồng những loại trong nhà. Hoa hồng được dùng để chiết xuất ra nước hoa rất được phái nữ ưu thích. Hoặc loài hoa này hoàn toàn có thể trở thành một món quà vô cùng ý nghĩa. Hoa hồng có nhiều sắc tố. Mỗi màu mang một ý nghĩa khác nhau. Nhưng có lẽ rằng em thích nhất là hoa hồng nhung – tượng trưng cho tình yêu mãnh liệt. Những bông hoa hồng nhung có sắc tố lôi cuốn, hương thơm điệu đàng. Quả thật, hoa hồng xứng danh trở thành “ nữ hoàng ” của những loài hoa. Em cảm thấy yêu biết bao loài hoa tuyệt vời này. … … … ..

Biểu cảm về cây dừa

Dàn ý biểu cảm về cây dừa

1. Mở bài

Giới thiệu chung về cây dừa.

2. Thân bài

a. Miêu tả đôi nét về cây dừa

  • Nhìn từ xa, cây như chiếc chổi chổng ngược.
  • Cây cao quá mái nhà.
  • Gốc to cỡ vòng tay ôm của em.
  • Những chùm rễ bám gốc như những con giun đất to.
  • Vỏ cứng có nhiều vết sẹo xen kẽ đều đặn trên thân cây hơi nghiêng về ao cá.
  • Từng chùm quả xinh xinh như những hồ lô xanh bóng.
  • Vô số tàu lá tủa ra, rũ xuống hệt những chiếc lược khổng lồ.

b. Cảm nhận về cây dừa

  • Gắn bó với cuộc sống của người nông dân.
  • Chứa đựng nhiều kỉ niệm tuổi thơ….

3. Kết bài

Khẳng định lại tình cảm về cây dừa.

Bài văn mẫu số 1

“Cây dừa xanh tỏa nhiều tàu,
Dang tay đón gió, gật đầu gọi trăng.
Thân dừa bạc phếch tháng năm,
Quả dừa – đàn lợn con nằm trên cao”

( Cây dừa, Trần Đăng Khoa ) Mỗi lần nghe vang vọng những câu thơ của Trần Đăng Khoa, trong lòng tôi lại rạo rực những kỉ niệm tuổi thơ sôi động bình yên. Sinh ra và lớn lên tại miền Trung – mảnh đất cằn cỗi bỏng rát chịu nhiều đau thương khắc nghiệt. Tuy không nhận được nhiều ưu tiên tự nhiên thuận tiện nhưng bù lại, mẹ vạn vật thiên nhiên đã ban tặng cho quê nhà tôi những rặng dừa to lớn hiên ngang trải dài ôm trọn lấy những bờ cát trắng xanh phẳng như mặt gương. Cây dừa đã trở thành hình tượng của Quảng Bình quê tôi, trở thành một phần kí ức không hề thiếu trên chặng đường tôi khôn lớn và trưởng thành. Tôi yêu quý cây dừa bởi sức sống mãnh liệt kiên trì bám trụ với đất mặc kệ qua bao mùa phong ba bão táp của loài cây ấy, bởi một sự son sắt thủy chung ân tình bảo vệ bình yên cho đời sống của dân cư miền biển. Từng rặng dừa với thân cây cao ráo, thân dừa màu nâu đậm, sần sùi, không nhẵn, những tán lá tỏa rộng vươn vai phóng khoáng đón nắng gió đất trời, tận thưởng những làn gió mát mẻ xen lẫn mùi vị mặn mà đắng chát của biển. Chúng như những mũi tên phóng thẳng lên tận trời cao, sự một sự thử thách, kiêu ngạo, muốn chứng tỏ bản lĩnh sống sót và sức chống chọi khác thường. Bố tôi kể rằng vào những ngày gió bão, sóng biển cuộn lên ào ào, cùng cơn thịnh nộ của trời đất, mưa xối xả ào ạt, mọi người đều phải đi di tán lánh nạn. Sau bao biến cố, cứ tưởng rằng cây dừa sẽ bị quật ngã và khuất phục, thế nhưng, chúng vẫn ở đấy, kiên trì và dai dẳng. Hàng dừa xanh ngát là nơi lưu giữ và chôn cất biết bao nhiêu kỉ niệm tuổi thơ tươi đẹp hồn nhiên trong sáng, là khoảng chừng trời ngây thơ đầy mộng mơ thấm đượm những câu truyện cổ tích kì diệu của bà, câu hát vọng tếu táo yêu đời của bác hàng chòi, cả những lời thề son sắt thơ ngây tuổi ô mai ngày ấy về tình bạn và những khát vọng lớn lao được bay đến những chân trời mới của những đứa trẻ. Ôi thật vui biết bao những năm tháng hồn nhiên ấy. Tôi nhớ vào những ngày trời hè oi ả, tôi cùng lũ bạn trốn mẹ không ngủ trưa ra bờ cát có rặng dừa bày trò trốn tìm, đuổi bắt, ô ăn quan, bịt mắt bắt dê. Rồi cùng nhau cả gan dám leo lên cây dừa suốt mấy tiếng đồng hồ đeo tay chỉ để hái được một quả dừa xanh non tươi mát, thú vị nhất là khoảnh khắc bổ dừa ra nhiều nước ngọt, cả bọn vui sướng reo hò hân hoan và cùng chiêm ngưỡng và thưởng thức thành quả. Làm sao hoàn toàn có thể quên được cái mùi vị ngọt ngọt bùi bùi thanh thanh của nước cốt hòa quyện với cái giòn giòn thơm thơm mùi sữa của cơm dừa ngày ấy. Cái mùi vị bình dị đơn sơ ấy đã thấm vào da vào thịt. Khiến tôi xao xuyến bồi hồi mỗi khi nhớ lại. Ở dưới gốc dừa ấy, những đứa trẻ chúng tôi từ chỗ không quen biết đã kết nối trở thành bạn, cùng nhau đi dạo nô đùa, và cứ như thế, cùng nhau đi qua những hồn nhiên tinh nghịch bướng bỉnh trẻ con để lớn lên từng ngày, trân trọng và quý mến nhau, kiến thiết xây dựng những tình bạn đẹp tuyệt vời. Cây dừa gắn bó thân thiện với đời sống của người dân và gánh đỡ một phần thu nhập cho đời sống mưu sinh khó khăn vất vả của người dân vùng biển. Chớ hấp tấp vội vàng nhìn vào thân hình khẳng khiu mỏng mảnh của cây dừa mà vội coi thường. Ngược lại, chúng có rất nhiều hiệu quả thần kì. Quả dừa ngọt thơm cùng với dòng nước thanh mát giúp giải khát ngày hè. Cùi dừa non cạo ra uống với nước cũng rất mê hoặc. Khi già, hoàn toàn có thể lấy cùi dừa để kho với thịt, ăn bùi bùi, ngon tuyệt. Cùi dừa còn hoàn toàn có thể làm mứt, làm kẹo, làm thạch dừa. Những chiếc lá dừa được dùng để gói bánh. Nó còn được tận dụng lợp ngói nhà, làm vật tư trang trí dịp tết đến xuân về. Trải qua bao nhiêu thời hạn, tận mắt chứng kiến sự già đi của những thế hệ tiếp bước, nhưng những rặng dừa vẫn hiên ngang sừng sững bảo phủ lấy dân làng, trở thành một phần máu mủ ruột không hề thiếu vắng của người dân miền biển chai sương gió dãi dầu. Cây dừa hiện hữu trong từng bữa cơm, mỗi góc nhà, dịp tiệc tùng. Cây dừa là người sát cánh tuyệt vời trong hành trình dài trưởng thành của quốc gia. Trong thời cuộc chiến tranh loạn lạc, dừa trở thành thứ vũ khí đắc lực. Cùng với dao gươm gậy gộc chống lại quân địch xâm lược. Trong thời bình, dừa bình yên lặng lẽ điểm tô cho quê nhà thêm vẻ thơ mộng, phong phú. Mảnh đất miền Trung nắng gió cứ tưởng như khô cằn và khắc nghiệt quá đỗi, nhưng nhờ sự hiện hữu của những rặng dừa nghiêng mình trên những bãi cát trắng xóa, cảnh sắc vạn vật thiên nhiên như được tô sắc thêm vạn lần. Tôi yêu cây dừa như yêu một người bạn thuở tấm bé lớn lên với tôi từng ngày. Sau này dù đi đâu về đâu, tôi sẽ luôn tự hào và kể cho mọi người nghe về những rặng dừa xanh phong phú thân thương của quê nhà tôi.

Bài văn mẫu số 2

Có một loài cây từ lâu đã trở thành sự sống của dân cư và trở thành hình tượng của nhiều vùng quê Nước Ta. Loài cây ấy cũng là nỗi nhớ mong trong lòng của tôi về tuổi thơ êm đềm nơi quê ngoại – cây dừa. Quê ngoại tôi là xứ sở của dừa. Ở đây không chỉ có vài cây, vài rặng dừa mà là cả liếp dừa tiếp nối đuôi nhau nhau nhìn xa xa như một cánh rừng. Cây dừa thân to tròn như một chiếc cột lớn giữa nhà. Lá dừa như những ngọn gươm khua xào xạc có lúc lại thướt tha như bàn tay cầm quạt của cô gái đang múa hát. Tôi yêu cái dáng đứng thẳng của dừa và cái ngẩng đầu thử thách dù mưa giông, bão tố. Hứng chịu bao cơ cực của cuộc sống, dừa lại chắt lọc những gì tinh túy nhất vào quả của mình. Có lần tôi đã nghĩ quả dừa giống như những hũ rượu ngàn năm của Tề Thiên Đại Thánh bỏ quên nơi trần gian. Chỉ khác một điều chắc gì rượu quý kia lại thơm ngon bằng nước dừa. Tôi thú vị với những chiếc rễ dừa to vươn lên mặt đất. Ngày đó, tôi chưa học dừa là loại cây rễ chùm, chỉ biết rằng bộ rễ đồ sộ kia lại có sự sống bền chắc và bám chặt vào đất giành lấy sự sống của mình. Làm sao hoàn toàn có thể kể hết những quyền lợi mà loài cây này mang đến cho con người. Ở quê ngoại tôi, dừa chính là nguồn lợi lớn nhất giúp người dân thoát nghèo, có đời sống rất đầy đủ hơn. Nước dừa vừa ngọt vừa thanh lại là thức uống bổ, rẻ nên được hầu hết mọi người yêu thích. Thân dừa già làm gỗ, lá dừa hay cọng dừa khô làm củi. Cả chiếc chổi bà tôi quét nhà cũng được làm từ những sóng lá nhỏ. Hình như người dân chúng tôi không bỏ đi thứ gì kể cả vỏ trái dừa. Hiếm có loài cây nào lại có ích đến thế và cũng hiếm loài cây nào được người dân chúng tôi trân quý đến thế. Hễ thấy một trái dừa khô nào ra mọng là bà tôi lại chọn một nơi tốt nhất để trồng.

Đối với chúng tôi, dừa là cả một miền thơ mộng. Dưới gốc dừa mát rượi, chúng tôi chơi trốn tìm, chơi nhảy dây, chơi nhà chòi. Có khi lại thích thú cuộn những chiếc lá dừa thành kèn rồi thổi tí te vui tai. Tôi yêu dừa như yêu những đứa bạn thân cùng xóm, yêu người dì tốt bụng gần nhà. Ai biết một ngày có cô bé nhớ mẹ ngồi khóc dưới gốc cây, mẹ đi chợ về mua ít bột, lấy nải chuối chín cây, bẻ thêm trái dừa khô làm bánh. Cô quên làm sao được cái hương vị thơm béo của nước cốt dừa hòa vào từng miếng bánh ngọt lịm ăn mãi vẫn không biết ngán. Ôi, cái hương vị của tuổi thơ là những ngọt, bùi của dừa mang lại khiến bao năm tháng trôi qua vẫn không thể nào quên.

Ai dám bảo mình chưa khi nào thử uống một ngụm nước dừa thanh mát ? Ai dám bảo mình sẽ quên hình bóng một loài cây của quê nhà ? Tôi có cố nhớ đâu sao cái dáng dừa soi bóng nước những trưa hè vẫn in hằn trong trí nhớ. Phải chăng đó sẽ mãi là kí ức, là kỉ niệm tươi đẹp trong đời. Cảm ơn dừa đã cho tôi bóng mát giữa đời thường và cho tôi những ngày tháng tuyệt vời của tuổi thơ. … … …

……….Mời các bạn tải file tài liệu để xem thêm nội dung chi tiết……….

Source: https://thoitrangredep.vn
Category: Hoa