Luna’s House

#1 ( 1+2+3 trên Watt) : Khởi đầu : Mèo Torao !

Mưa … Mưa… Mưa
Những giọt lệ hòa vào mưa…
Mưa là nước mắt …
Mưa là buồn đau…
Mưa là cô đơn…
Mưa đã to hơn rồi…
Hãy buông tay đi anh…
Hãy để em hòa vào mưa…
Xin anh đừng buồn…
Sẽ ổn thôi mà…
Hãy quên em đi anh…
Hãy buông tay đi anh…
Đừng khóc nữa…
Đừng yêu em nữa…
Hãy quên em đi…
Hãy để em đi..
Được không anh?
Em yêu anh…
Yêu anh nhiều lắm…
Vì vậy xin anh…
Em không muốn anh như vậy…
Em không muốn anh tự dằn vặt mình chỉ vì em..
Xin anh…
Hãy quên em đi…
Làm ơn…
Xin lỗi vì không thể ở bên anh…
Em không thể thực hiện lời hứa…
Em xấu lắm phải không…
Em..
A, em đang sắp tan biến…
Hãy để em đi…
Cùng với cơn mưa này…
Vĩnh biệt nhé…
Đừng khóc…
Xin anh đừng khóc…
Hãy cười và tiếp tục sống hạnh phúc… nha anh!
Xin anh đó!
Hãy sống mà thiếu em..
Mưa đang tạnh dần… Tạnh dần…
Nhưng mưa sẽ rơi nữa phải không anh!

………………………….
*
*

Tất cả bắt đầu vào lúc đó…

Bạn đang đọc: Luna’s House

*
*
………………………

Minh Giới – Nơi mà chẳng ai muốn tới.
Minh Giới – Nơi thật đáng sợ.
Minh Giới – Nơi mà những oan hồn hay những linh hồn tội lỗi kéo về sau khi kết thúc cuộc sống ngắn ngủi trên cõi Nhân Giới.
Minh Giới – Nơi lạnh lẽo, âm u. Đâu đó quanh đây toàn những tiếng hét thất thanh đau đớn khiêna vị Minh Vương đang trị vì khẽ nhếch môi tạo thành một nụ cười trông thật đáng sợ.
Trên tay anh – Mình Vương của Minh Giới – Trafalgar D. Water Law là một ly rượu đỏ rực. Không! Hãy nhìn lại đi! Không phải loại rượu vang đỏ đắt tiền mà và các vương bình thường hay thưởng thức đâu! Đó là máu! Là máu đó! Mùi tanh nồng bốc lên kích thức khứu giác của vị Minh Vương trẻ tuổi ngự trị trên kia. Đưa vào miệng một ngụm dài. Cái vị tanh đó dần đi xuống cổ họng lấp đi phần nào sự thèm khát của anh.
Phải dự trữ thật nhiều máu trước khi phải nên Nhân Giới. Theo luật lệ của hoàng tộc thì sau khi tói một độ tuổi nhất định, Minh Vương Minh Giới sẽ phải tới Nhân Giới để tìm hiểu thêm về loài người ( tìm hiểu về cái gì thì m.n nghĩ đen tối một chút hem #^_^# )
Vì tên anh là Luật nên anh cũng nên tuân theo luật của hoàng tộc chứ. Với lại gìơ anh đã 2700 tuổi rồi!
Một tên tiểu quỷ bước vào lập tức quỳ xuống tỏ vẻ cung kính.
” Thưa Minh Vương, các pháp sư lo xong mọi chuyện rồi ạ! Xin mời ngài khởi hành để khỏi chậm trễ ạ! ”
Law phẩy tay ra hiệu tên đó ra ngoài. Tên tiểu quỉ đó không dám ho he lập tức ra ngoài nếu không muốn bị băm ra thành ngàn mảnh
Thở dài một lúc, anh tiến tới nơi thực hiện nghi lễ để tới nơi trần thế tội lỗi.
Minh Vương đang tới đó! Hãy cẩn thận! Đừng chọc giận bất cứ ai mà bạn không quen kẻo bạn sẽ được chuyển đến sống ở Minh Giới với vé đặc biệt mà kể cả thánh Oda – sama cũng không cứu được bạn đâu! Hãy nhớ lời tôi nói nếu bạn không muốn nhìn thấy những cái xác cứng ngắc với lục phủ ngũ tạng nằm ngay trên mình hay là mùi máu xộc vào mũi hàng ngày, hàng giây và cả những cuộc tra tấn sẽ khiến bạn như những cái xác còn đáng sợ hơn những cái xác tôi tả cho bạn đó. Bạn sẽ không muốn vậy phải không? Nếu muốn bạn có thể đi tới đó ngay bây giờ đó (^v^)( éo hiểu mình viết cái này ra làm gì nữa)

.
.
.
.
.

Thành phố Dressrosa ở tỉnh New World là một thành phố bậc nhất thế giới. Ở đây đầy đủ những nhu cầu của con người. Thành phố này tuyệt vời tới nỗi ai cũng muốn tới sống ở đó.
Ở một căn biệt thự sang trọng nhất trong thành phố….
Những tiếng gào thét vang lên rõ rệt. A vào sâu trong biệt thự chút nào.
Monkey D. Garp đang khổ sợ gọi đứa cháu nội của mình dậy để đi học nhưng cậu ấy vẫn ôm chặt chăn mặc những màn ” tra tấn ” của ông.
” Oi thằng quỷ Luffy này! Có dậy không thì bảo hả? ”
“Uhm năm phút nữa thôi… ” Monkey D. Luffy nói với giọng ngái ngủ
” Đờ phắc! ” Garp tức giận không nói nổi lên lời. Sao trưởng gia tộc Monkey như ông lại chịu thua đứa cháu nội này chứ !
Ngay lúc không biết làm gì với thằng cháu nội thân yêu của mình thì bỗng dưng vị cứu tinh của đời ông đã đến. Đó là Ace – anh trai của Luffy .
” Ông hãy để đó cho cháu! ”
Garp gật đầu biểu tình
Ace đến bên giường Luffy lấy hơi hét lớn
” Oaaaa! CÓ MỘT NÚI THỊT TO ƠI LÀ TO KIÀ! ”
3
2
1
Đúng như dự tính!
Luffy nhảy bổ xuống giường mắt in hai miếng thịt to đùng
” Thịt?  Đâu cơ?  Đâu cơ?  ”
Garp và Ace ôm bụng cười sặc sụa. Garp giơ ngón tay lên tỏ vẻ thán phục. Đúng là Ace cao tay thật!
Lúc bấy giờ Luffy mới biết mình bị lừa. Cậu tức xì khói, gầm gừ
” ACEEEEEE ! EM SẼ GIẾT ANH! ”
Ngay lúc đó Sabo – anh trai thứ hai của Luffy bước vào
” Có chuyện gì mà nhộn nhịp vậy! ”
Luffy như vớ được vàng, chạy tới chỗ Sabo như một chú cún con.
” Sabo ! Ace lừa em ! ”
Thở dài một tiếng, Sabo quay sang Ace bắt đầu giáo thuyết
” Ace, sao cậu lại bắt nạt Luffy vậy ? Cậu có phải anh trai của Luffy không ? ”
Luffy gật đầu phụ họa
” Tớ … “Ace chưa kịp nói đã bị cắt lời ngay và luôn
” Thế thì cậu phải bla … bla ” Sabo chơi một tràng khiến Ace bị vu oan đang tức xì khói. Luffy đợi Sabo ra khỏi phòng thì lè lưỡi trêu Ace khiến anh không nhịn được mà quát tháo ầm ĩ ” LUFFY !!!!! XUỐNG ĂN SÁNG MAU! HÔM NAY VỀ NHÓC CHẾT VỚI ANH ”
Luffy chạy vào nhà vs rồi chạy xuống ăn sáng với bộ đồng phục chỉnh tề bằng vận tốc ánh sáng rồi chạy vội ra khỏi nhà không quên mang theo cái ô vì hôm nay thông báo sẽ mưa to. Garp vẫy tay
” Luffy, để ta bảo tài xế …. ”
“Dạ thôi khỏi cần ạ, trường cũng gần, con đi bộ được rồi ”
Rồi Luffy chạy đi. Con đường này, rất đỗi quen thuộc tới mức cậu nhắm mắt cũng có thể đi tới trường. Cái suy nghĩ vừa xuất hiện thì Luffy đã thực thi ngay và rồi….
Rầm…
Cậu đã vất phải cái gì đó mà úp mặt xuống hôn đất, mưa cũng bắt đầu rơi.
” Awww ! Chết tiệt cái quái … ”
Luffy trừng mắt với cái- thứ – chết – tiệt – khiến – mình – hun – đất. Cậu bỗng im bặt.
Đó là một thùng giấy và trong thùng giấy là một …. CON MÈO BỊ BỎ RƠI ????
Hộp giấy còn ghi chữ ” xin những ai có lòng hảo tâm nhận nuôi con mèo này ”
Luffy mắt rưng rưng nhìn con mèo
” Thật tội nghiệp ! ….Yoshhhh ! Tao sẽ chăm sóc mày ! “

.
.
.
.
.
Ôi, anh hận anh hận cái số phận đen thui này !
Vì một chút ít rủi ro đáng tiếc khi thực thi nghi lễ mà anh giờ đây trong thực trạng là mèo ! ! ! Mà … hình như không giống mèo mấy ! Người thì đen thui, cái đuôi dài một cách không bình thường, cuối đuôi còn có một túm lông nhỏ. Và một điều kì quặc nữa là đằng sau sống lưng anh có một đôi cánh rơi ! Ôi thánh Oda à, đã là mèo thì tạo cho giống mèo một chút ít đi chứ sao lại biến anh thành mèo không ra mèo dơi không ra dơi thế này ! Thánh Oda đang troll anh chắc !
Oáp …. dù gì cũng mệt rồi, anh cần ngủ một chút ít đã, dậy tính tiếp .
Và anh đã yên giấc trong mộ cái hộp cạnh đó vài bước chân cho tới khi …
RẦM …

Một thằng chết tiệt nào đó đã đâm rầm vào cái chỗ mà anh đang ngủ. Ôi Oda ơi, tôi làm gì sai chứ ! Anh than. Đã thế anh còn nhận được ánh mắt tức giận của thằng cha đó !
(Luffy :* hắt xì * Mình bị cảm hả trời ?
Luna : ANH MÀ BỊ ỐM TÔI ỐM CHẾT TỪ ĐỜI NÀO RỒI HẢ ? )

Và hình như ánh mắt của tên đó chuyển sang một tâm trạng khác như kiểu ” ôi thật đáng thương làm sao ! ” Và hắn ta ôm à không là ghì chặt anh vào lòng khiến anh như muốn nghẹt thở. Và hắn tuyên bố một câu làm anh xuýt té ngửa
“Yoshhhhh ! Tao sẽ nuôi mày ! Shishishishi “

Cậu ta cười khiến anh thoáng đỏ mặt, đó là một nụ cười rạng rỡ.
” Tao là Monkey D. Luffy ! Còn mày … “

Luffy bỗng chốc nhìn vào cái vòng cổ đeo trên cổ anh. Trên đó có chữ gì đó …. Luffy ấp úng đọc
” Tra … Trafal …. Torao ! Yosh, Torao tao hứa sẽ chăm sóc mày ! “

Law đứng hình. Cái quái gì vậy ? Ngay cả tên anh cũng không biết đọc bộ, tên này mù chữ hả trời ?
Luffy nhìn qua cái đồng hồ đeo tay trên tay, hoảng loạn hét ầm lên, bật cái ô của mình không quên ” ôm ” luôn cả con mèo ” của mình ” chạy đi trong mưa. Ừ thì là cậu sắp muộn học rồi !
Law vừa được chiêm ngưỡng và thưởng thức cái không khí dịu dàng êm ả tuyệt vời thì ngay lạp tức bị túm cổ lôi đi. Anh nguyền rủa cái tên ‘ chủ mới ‘ của anh ! ! !
Đi được một lúc thì Luffy mới biến hóa tư thế, ôm anh nhẹ nhàng vào lòng khiến anh niềm hạnh phúc tới nhường nào ! Ấy ấy, đừng có nghĩ linh tinh, anh còn hận cậu ta lắm !
Lúc này anh mới chính thức quan sát cậu ! Ừm … Cậu khá là … đáng yêu ! Khuôn mặt phúng phính với đôi mắt to tròn lộng lẫy, dưới mắt trái có một vết sẹo chắc do lần nghịch ngu nào đó ! Nàn da không quá trắng như những hoa khôi hay đi tắm trắng nhưng khá ưa nhìn, thân hình nhìn thoáng qua thì khá mảnh khảnh nhưng sức khỏe thể chất của cậu nhóc này quả là không được coi thường nghe ! Cậu ta mặc một bộ đồng phục anh đoán cậu đang tới trường .

Tới một đoạn, cậu bỏ cặp xuống, mở khóa rồi nhẹ nhàng đặt anh yên vị trong đó.
” Mày cố ở đây hen, trường tao không cho mang động vật theo, xin lỗi, Torao ! “

Ở trong cặp hả ? Thế là quá vô lễ với một Minh Vương anh rồi ! Cơ mà, suýt nữa anh quên mình là Minh Vương 😑. Nhưng là cậu đã xin lỗi tử tế … ờ thì tạm bỏ lỡ vậy. Là tạm thôi đó !
Không thấy Torao của mình phản kháng, Luffy khóa hờ cặp, không quên để lỗ thoát khí cho cậu mèo dễ thở rồi an phận bước vào trường .
Phù !
Luffy thở hắt ra, kéo ghế ngồi xuống ! Thật may làm thế nào khi cậu không trễ học à không … thật may vì vừa đặt chân vào lớp thì chuông mới vang : 3
Và một buổi học nhàm chán của Luffy lại mở màn !
Luffy khá là … ngốc nên việc học tập của cậu phải gọi là dở tệ ! Mặc dù Garp đã nỗ lực để Luffy đi học ở toàn bộ những chỗ tốt nhất nhưng …. dốt vẫn hoàn dốt, tình hình chẳng tiến triển phải nói là còn tệ hơn ! Khác hẳn với hai người anh trai giỏi giang của mình, việc cậu vào được ĐH trọn vẹn nhờ vào vị thế của gia tộc mình. Nhưng so với môn Thể Dục thì trọn vẹn ngược lại ! Cậu luôn được điểm tối đa ! Thể lực của cậu không phải dạng thường mà !
Ở lớp cậu có khá nhièu bạn nhờ vào tính hòa đồng của mình ! Nào là thánh mù đường Zoro này, tên hám gái Sanji này, thánh chém gió xuyên lục địa Ussop này, Nami mê tiền này, bác sĩ trẻ Chopper này, nhà sử học Robin này, …. còn nhiều lắm ý ! Họ lập ra một nhóm gọi là Team Mũ Rơm. Họ luôn giúp sức nhau và luôn làm cậu vui tươi mặc dầu có hơi … bất bình thường một chút ít !
Trong suốt buổi học Luffy phần đông đều … ngủ. Law không hề hiểu nổi vì sao cậu lại được vào Đại Học .
Oáp. Law ngái ngủ nào co ro trong cặp Luffy, một lúc sau đã ngủ thiếp đi từ lâu .

Giờ nghỉ giải lao trưa nhóm mũ rơm hẹn nhau ra sân thượng ăn trưa. Sanji – một đầu bếp trẻ đã chuẩn bị hết những món ăn trưa cho những người trong nhóm mũ rơm. Luffy nhân lúc đó mà giới thiệu vật nuôi mới của mình cho mọi người. Mọi người ồ lên bàn tán khiến Law khó chịu thức giấc và ngay lập tức anh nhận được một cái ôm ” nhẹ nhàng ”
Ôi, không khí của tôi ! Law than.
Cô gái tóc cam ghì chặt anh vào lòng. Đây là lần thứ 3 trong ngày hôm nay rồi đấy !
Và hết cái ôm này đến cái ôm khác khiến anh gần như chết ngạt !

Robin – cô gái có mái tóc màu đen lên tiếng
” Nhìn chú mèo này không giống mèo bình thường đâu nhỉ ! ”
Law được thả ra thì ngay lập tức giơ ngón tay like
Cả team được phe đồng thanh
” Đúng là không phải bình thường mà ! ”
Lúc này có một người nào đó tức giận mà nói
” Đúng thế, nó nhìn giống tên tiểu quỷ hơn đó ! “

Luffy và mọi người quay lại để xem ai vừa nói câu đó. Trước mặt bọn họ là một cậu thanh niên có phần khá giống Luffy ! Anh ta sở hữu một mái tóc đen hơi xoăn xoăn, khuôn mặt điển trai ưa nhìn, phải thuộc dạng hotboy của trường nhưng có vài đốm tàn nhan. Anh ta theo thói quen mà kéo chiếc mũ cao bồi màu cam của mình xuống che quá nửa khuôn mặt. Cái bộ dáng này rất đỗi quen thuộc với Luffy. Anh chính là Ace
“Ace? Sao anh ở đây? “

“ Bộ anh không hề ở đây sao ? “
Ace trầm mặc hỏi. Luffy khước từ lia lịa. Tất nhiên không phải vậy rồi, chỉ đơn thuần là mặc dầu 3 bạn bè cậu học cùng trường nhưng đặc biệt quan trọng hiếm khi gặp nhau, là rất hiếm đó vậy nên tất yếu phải hỏi lí do rồi .
Ace thở dài, ném cho cậu em trai mình cái mũ rơm có viền đỏ. Luffy ồ lên
“ Cảm ơn anh Ace ! Em quên mất ! Shishishishi ! “
Luffy cười một nụ cười rực rỡ tỏa nắng như ánh mặt trời, cậu đội chiếc mũ lên đầu rồi bế chú mèo Torao của mình lên trước mặt Ace .
” Ace, đây là Torao, chú mèo mới của em “
Ace cau mày không dễ chịu, vật nuôi ư ? Ông và Sabo chắc cũng đồng ý chấp thuận nhưng … nếu Luffy nuôi mèo thì thời hạn chăm sóc anh sẽ bị cắt xén đi tương đối, ầy ầy, không được, nhất quyết không được !
” Em biết mà Luffy, em đã khi nào chăm nom cho thú nuôi đâu, như vậy thì sợ chú mèo này sẽ … em cũng không biết cách chăm nom mèo mà ! Ầy, theo đồng đội không nên nuôi nó ! ”

” Không !” Luffy quả quyết ” Em sẽ chăm sóc Torao !”

Ace khóc ròng trong lòng, kiểu này có nói thế nào thì Luffy vẫn quyết định hành động sẽ nuôi con mèo kia. Một khi Luffy đã hạ quyết tâm, dù việc đó có ngu ngốc đến mấy cậu cũng làm ! ( Trích lời Ussopp )
Ace ném cho Law ánh nhìn đầy chết chóc. Law khẽ rùng mình. Anh xù lông gầm gừ đầy khó chịu. Thiên a, sau này Law còn phải khổ dài dài rồi !
Thấy không khí có phần nặng nề, Nami nhanh trí lập tức chuyển chủ đề
” Ace à, mọi lần em thấy anh đi cùng anh Sabo mà, sao giờ đây không thấy anh ấy đâu ? ”
” A ! Anh quên béng mất ! ” Ace đập hai tay vào nhau ” Anh có hẹn với những bạn cùng lớp đi ăn, xin lỗi, anh đi đây ! ”
Lập tức Ace hấp tấp vội vàng chạy đi. Ôi cảm tạ thần linh, sau cuối cũng thoát !
Law cười khổ. Sao số anh đen thui vậy ? Xì … Chẳng qua anh đang là một con mèo mà thôi, sau này khi trở lại thành người à lộn … Minh Vương, anh sẽ báo thù !
.
.
.
.
. Và cứ thế, thời hạn lặng lẽ trôi qua, từng tiết học nhẹ nhàng trôi qua một cách nhanh gọn. Cuối cùng tiếng chuông hết giờ vang lên, sau khi chào tạm biệt mọi người, Luffy ôm Law về nhà cậu .
Và, đúng như Ace Dự kiến, ông và Sabo đều gật đầu chấp thuận đồng ý. Thế là trong nhà ở đầu cuối cũng có một con thú cưng. Một mình Ace là không dễ chịu. Mọi hôm, buổi tối nào cũng vậy, 3 bạn bè đều tụ tập lại với nhau để vui đùa lắm lúc là kể chuyện xảy ra trong lớp, vậy mà giờ đây cả buổi tối quý giá, Luffy cũng đều dành cho con mèo đáng ghét kia, đúng là khiến người ta bực mình
( Luna : Một mình anh có tâm lý vậy thôi ! -. – Đồ cuồng em trai !
Ace : Muốn mấy nhát ? * hằm hằm sát khí *
Luna : * phắn lẹ * )
Luffy bế Law vào phòng tắm cười khì khì .
” Hai tất cả chúng ta tắm chung nha ! “
Tắm chung ? … WTF ? Gượm đã, gì mà tắm chung chứ !
Law vùng vẫy, nhưng đâu hoàn toàn có thể thoát được Luffy ! Luffy nheo mày
” Ầy ầy, không sao đâu ! Tao hứa sẽ tắm cho mày thật sạch mà ! “
Nói rồi cậu cởi từng lớp quần áo ra, bước vào bồn tắm ngập đầy nước nóng .
Law bất giác đỏ mặt. Từng hàng nước dội từ trên đầu xuống dưới thân cậu, từng làn hơi nước mờ ảo phát phơ qua không khí. Cái thân ảnh này, thật quyến rũ a !
Mái tóc Luffy ướt sũng, từng giọt nước lăn dài từ trên trán xuống cổ, ngực. Hai đầu nhũ hoa ửng đỏ hiện rõ trên nàn da không quá trắng nhưng thật rất mịn màng, nhìn vào chỉ muốn cắn. Ngay lập tức trong đầu Law hiện lên cái ý nghĩ đen tối, muốn đè cậu ngay và luôn, nhưng thực trạng không được cho phép. Ầy, anh đang là mèo mà !
( Luna : * phụt * )
Nhưng dù sao, nếu anh trở lại, thì cậu sẽ không hề thoát khỏi anh đâu ! Cơ mà, mày đang nghĩ linh tinh gì vậy Law ? Ahhh ! Chết tiệt, anh bị điên thật rồi ! Cậu ta là con trai, con trai đấy ! Sao mà anh hoàn toàn có thể có tâm lý biến thái như vậy ? Lắc đầu quầy quậy để giúp mình tỉnh táo hơn, anh liền quay mặt đi chỗ khác, cố không nghĩ linh tinh bậy bạ. Dù gì anh cũng đường đường chính chính là một Minh Vương oai minh ( ầy, anh lại tự sướng rồi ) nên tuyệt đối không hề có cái tâm lý điên cuồng đó được !
.
.
.
.
.
Tắm xong, Luffy xì khô người cho Law .
Xì, xì, xì
Tiếng máy sấy tóc vang lên, Luffy đặt Law xuống chiếc ghế, hướng chiếc máy sấy tóc về phía Law
” Nằm yên nha ! Nhanh thôi mà ! Kishishishi ! ”
Sao khi nào cậu ta cũng cười được nhỉ, Law tự hỏi. Cậu khác anh trọn vẹn, anh rất ít khi cười thật lòng còn cậu, luôn luôn giữ nụ cười trên môi mặc dầu có chuyện gì xảy ra đi chăng nữa. Anh cảm thấy thật ghen tị với cậu ! Cậu có rất nhiều thứ mà anh không có ! Cậu có mái ấm gia đình, cậu có người thân trong gia đình, cậu có bè bạn và … cậu có niềm hạnh phúc .
Còn anh ? Anh chẳng có những thứ đó ! Anh thật sự ghen tị đó !
Đúng thế, anh luôn muốn trở thành một người như cậu !
Nhưng … số phận luôn không được cho phép anh làm điều đó !
Aizz, nóng quá !
Law giật nảy. xù lông gầm gừ .
Cái máy sấy tóc nó đã gần sát vào thân hình của Law quá nên khiến anh suýt bị bỏng .
Luffy tắt vội cái máy đi, gãi đầu cười khì khì
” Xin lỗi Torao, tao lỡ tay “
Ừ, là lỡ tay ! Lỡ tay mà suýt nữa làm bỏng người ta á ?
Anh xin rút lại những lời vửa khâm phục cậu !

____ END CHAP ___

  • Note : Từ chap sau, trung bình là 2000 từ/ chap, lịch post tuần ( hoặc hơn một chút ) / chap

.

.

.
.
.

Source: https://thoitrangredep.vn
Category: Hoa