Minh triết trong đời sống

Minh triết trong đời sốngMinh triết trong đời sống Trong lời giới thiệu bà Darshani Deane, tác giả của quyển sách “Wisdom, Bliss, And Common Sense” được dịch sang Việt văn với đề tựa “Minh Triết Trong Đời Sống,” có đoạn viết rằng: “…Tâm hồn con người hiện nay đã trở nên quá máy móc, thụ động, không thể tự chữa phải được nâng lên một bình diện khác cao hơn để mở rộng ra, nhìn mọi sự qua một nhãn quan mới. Chỉ có áp dụng cách đó việc chữa trị mới mang lại kết quả tốt đẹp được.” [Trang 13] Những câu chữ trích dẫn nói trên chính là quan điểm của tác giả, một người từng là nghệ sĩ trình tấu nhạc cổ điển nổi tiếng, trước khi bà trở thành diễn giả, giúp đỡ nhiều người về phương diện tâm linh. Bà Darshani Deane đi du lịch vòng quanh thế giới, bắt đầu từ Châu Âu, qua Trung Đông; bà  từng mong ước sẽ đi khắp Châu Phi, Châu Á, trước khi trở về Châu Mỹ. Cuộc hành trình đưa Darshani Deane đến bờ Sông Hằng ở Ấn Độ. Bà dừng chân tại Thiền Viện Sivanada, nơi Đạo Sư Krishmanandaji giảng Kinh Vệ Đà. Dĩ nhiên bà không hề biết Kinh Vệ Đà, cũng chẳng hiểu vị đạo sư là ai. Hôm đó Ngài giảng về Đại Ngã – Brahman, về lý tưởng tuyệt đối không thể phân chia của vũ trụ. Bà quyết định dừng lại để học đạo.

Wisdom, Bliss, And Common Sense” được dịch giả Nguyên Phong chuyển sang Việt Văn gồm có 60 đề tài như “Thần Chết Và Đời Sống, Tính Nóng Giận, Sự Nóng Giận, Quyền Tức Giận, Sự Gắn Bó, Nghịch Cảnh, Mặc Cảm Tội Lỗi, Ly Nước Đầy, Kiềm Chế, Bộc Lộ và Dứt Bỏ, Căn Bệnh Của Trí Não, Sự Ganh Tỵ…, Sự Thức Tỉnh, “Ngộ” Nửa Chừng, Một Quan Niệm Về Tình Yêu…” Tất cả chỉ để nói lên cảm nhận của tác giả Darshani Deane về những nỗi thăng trầm được mất có trong cuộc đời. Bà xúc động khi dừng chân tại một trại tỵ nạn dành cho người Tây Tạng, tình nguyện làm người quản trị trại này để xây dựng trường học, trạm y tế, họp báo kêu gọi thế giới ý thức về sự cai trị hà khắc của Trung Cộng. Trong lúc làm công tác xã hội, bà Darshani Deane gặp hai vị tu sĩ, một người là Linh Mục Moran, một người là Hòa Thượng Serkong Rimpochen. Bà trình bày với họ về những vấn nạn có trong sự khốn khó của cuộc đời. Cả hai vị tu sĩ khuyên bà nên có một thái độ đối với cuộc sống. Trải qua rất nhiều thử thách và gian khổ, cuối cùng người nhạc sĩ nổi tiếng là Darshani Deane cảm nhận: “Một người đi trên con đường tâm linh, dù nghỉ ngơi vẫn không bao giờ rời mắt ra khỏi mục tiêu chính.” [Trang 228] Bà cũng hiểu được rằng “Đường thẳng là con đường ngắn nhất nối liền hai điểm, tại sao người ta không chọn con đường đó mà lại chọn con đường quanh co làm chi.” [Trang 229].

Nguyên Phong là dịch giả đã dịch rất nhiều sách. Ông

tên thật

Bạn đang đọc: Minh triết trong đời sống

là Vũ  Văn Du, sinh năm 1950 tại Hà Nội, rời Nước Ta đi du học ở Hoa Kỳ từ năm 1968, tốt nghiệp Cao Học hai ngành Sinh Vật và Điện Toán. Ngoài công việc chính là kỹ sư cao cấp tại hãng Boeing trong hơn 20 năm, ông còn là nhà khoa học nghiên cứu và điều tra tại Đại Học Carnergie Mellon và Đại Học  Seattle, Hoa Kỳ. Ông cũng giảng dạy tại một số ĐH ở Trung Hoa, Nam Hàn, Nhật Bản, Ấn Độ về lãnh vực kỹ thuật phần mềm. Những tác phẩm dịch thuật nổi tiếng của Nguyên Phong là “Hành Trình Về Phương Đông, Ngọc Sáng Trong Hoa Sen, Bên Rặng Tuyết sơn, Hoa Sen Trên Tuyết, Hoa Trôi Trên Sóng Nước, Huyền Thuật Và Đạo Sĩ Tây Tạng, Trở Về Từ Cõi Sáng, Minh Triết Trong Đời Sống, Đường Mây Qua Xứ Tuyết…”

“Minh Triết Trong Đời Sống” do nhà xuất bản Văn Nghệ phát hành tại California, tái bản lần thứ ba năm 1999, dày 246 trang, bìa do Họa Sĩ Đinh Cường trình bày. “Wisdom, Bliss, And Common Sense” của tác giả Darshani Deane qua bản dịch của Nguyên Phong, giúp fan hâm mộ biết “Văn hào Shakespeare nói rằng trần gian này là một sân khấu, nhưng ông không nói rõ rằng chỉ có Thượng Đế mới là đạo diễn mà thôi.” [Trang 137].
(Hoàng Nhất Phương ra mắt sách)
MỤC LỤC
Tiểu sử tác giả.

  1. Thần chết và đời sống.
  2. Tính nóng giận.
  3. Sự nóng giận.
  4. Quyền tức giận.
  5. Sự gắn bó.
  6. Nghịch cảnh.
  7. Mặc cảm tội lỗi.
  8. Tính nôn nóng.
  9. Ly nước đầy.
  10. Kiềm chế, thể hiện và dứt bỏ.
  11. Tính do dự
  12. Căn bệnh của trí não.
  13. Sự ganh tỵ.
  14. Số nhiều.
  15. Trong ý thức zen.
  16. Tư tưởng

    và hành động.

  17. Giải thoát.
  18. Chống đối và thử thách.
  19. Làm chủ tình dục
  20. Lòng kiêu hãnh.
  21. Thượng đế duy nhất.
  22. Tự do ý chí.
  23. Gãi ngứa.
  24. Ân huệ.
  25. Phân biệt và phán đoán.
  26. Khoảng cách.
  27. Hãy đặt gánh nặng xuống.
  28. Tiến bộ tâm linh.
  29. Sống nghèo.
  30. Sự thức tỉnh.
  31. “Ngộ” nửa chừng.
  32. Thiền định và đối tượng.
  33. Tấm lòng chai đá.
  34. Những chiếc “cúp” luân chuyển.
  35. Cầu nguyện.
  36. Cần có thầy hay không cần?
  37. Một ý niệm về tình yêu.
  38. Thực tại chỉ nằm trong hiện tại.
  39. Thiền định và khoa học
  40. Con đường tâm linh.
  41. Tám bậc thang của thiền.
  42. Bệnh tật: nguyên do và cách điều trị.
  43. Kinh nghiệm tâm linh.
  44. Thượng Đế: tự do vô biên.
  45. Tìm một hướng đi.
  46. Người giác ngộ.
  47. Ảnh hưởng của màu sắc.
  48. Hậu quả của ma túy.
  49. Cảm nhận Thượng Đế.
  50. Chấp nhận.
  51. “Tôi là ngài”
  52. Mẫu số chung
  53. Quyền năng.
  54. Tiêu chuẩn tâm linh.
  55. Từ bỏ.
  56. Thượng Đế

    .

  57. Thương yêu kẻ thù

Nguyên Phong là dịch giả đã dịch rất nhiều sách. Ônglà Vũ Văn Du, sinh năm 1950 tại Thành Phố Hà Nội, rờiđi du học ở Hoa Kỳ từ năm 1968, tốt nghiệp Cao Học hai ngành Sinh Vật và Điện Toán. Ngoài việc làm chính là kỹ sư hạng sang tại hãng Boeing trong hơn 20 năm, ông còn là nhà khoa họctạiCarnergie Mellon vàSeattle, Hoa Kỳ. Ông cũng giảng dạy tại một sốở Nước Trung Hoa, Nam Hàn, vềkỹ thuật ứng dụng. Nhữngdịch thuậtcủa Nguyên Phong là “ Hành Trình Về Phương Đông, Ngọc Sáng Trong, Bên RặngTrên Tuyết, Hoa Trôi Trên Sóng Nước, Huyền Thuật VàTừ Cõi Sáng, Minh TriếtSống, Đường Mây Qua Xứ Tuyết … ” “ Minh TriếtSống ” do nhà xuất bảnphát hành tại California, tái bản lần thứ ba năm 1999, dày 246 trang, bìa do Họa Sĩ Đinh Cường trình diễn. “ Wisdom, Bliss, And Common Sense ” củaDarshani Deane qua bản dịch của Nguyên Phong, giúpbiết “ Văn hào Shakespeare nói rằngnày là một sân khấu, nhưng ông không nói rõ rằng chỉ cómới làmà thôi. ” [ Trang 137 ]. ( Hoàngsách )