Những câu chuyện quà tặng cuộc sống về thầy cô ý nghĩa nhất

Thầy cô giáo giống như những người cha, người mẹ hiền dạy chúng ta nên người từ những ngày còn tập tễnh bước chân vào trường học. Sau đây AnyBooks sẽ tổng hợp những câu chuyện quà tặng cuộc sống ý nghĩa nhất về thầy cô gửi tặng các bạn độc giả. Hãy cùng đọc và suy ngẫm về tình thầy trò bạn nhé!

1. Người thầy đầu tiên

10 tuổi, lần tiên phong chúng tôi được học tiếng Anh, nhưng không phải học ở trường mà phải đạp xe hơn 3 km sang nhà thầy giáo ở làng bên để học. Trong căn nhà cấp 4 nhỏ bên bờ đê lộng gió, một thầy giáo và 4 học trò ríu rít với những bài học kinh nghiệm tiếng anh vỡ lòng. Mỗi buổi học thêm tiếng Anh khi đó chỉ có 500 đồng, cách đây 12 năm về trước. Khi đó bốn đứa chúng tôi chỉ biết học, không chăm sóc 500 đồng là đắt hay rẻ cho một buổi học tiếng Anh vỡ lòng. Thầy là một người thầy đặc biệt quan trọng cùng lớp học đặc biệt quan trọng và một căn nhà cũng đặc biệt quan trọng. Ngôi nhà chỉ có một gian thấp bé được xây trọn vẹn bằng xi-măng. Đến những cái bàn và giường ngủ cũng được làm từ xi-măng. Từ xa, ngôi nhà trông như một chuồng chim bồ câu bám trên bờ đập. Thầy viết trên một tấm bảng đen nhỏ treo trên tường, trò ngồi bàn xếp, khoanh chân trên tấm phản xây bằng xi-măng. Những câu hello, goodbye … thầy vừa dạy viết vừa dạy đọc. Thầy đứng xoay ngang khuôn mặt, miệng lan rộng ra, lưỡi hoạt động thật chậm để chúng tôi tập đọc theo cho đúng .

Người thầy đầu tiên - Câu chuyện quà tặng cuộc sống ý nghĩa nhất về thầy cô

Tôi nhớ còn nhớ câu chuyện thầy kể về một nước Nga xa xôi, nơi mà thầy đã từng theo học, nơi có một người con gái thầy đã yêu và đã rời xa. Thầy kể cho chúng tôi nghe về một thời trai trẻ nhiều ước mơ nơi xứ tuyết… Trong câu chuyện đó có cái gì đó đã đổ vỡ, đã chia lìa và giờ thầy ở đây, trước mặt chúng tôi…Thầy sống lầm lũi và hơi lập dị trong mắt người làng. Đuôi mắt nhiều nếp nhăn của thầy hay nheo lại, nhìn về nơi nào đó xa thẳm. Thầy có nụ cười thật lạ, trước mặt chúng tôi thì vô cùng ấm áp, quay đi là ngay lập tức nhếch lên khó hiểu khiến tôi thấy hay hay và chỉ thích nhìn thầy cười.

Cũng như bao người nông dân khác, thầy cũng trồng lúa, đặt rớ tôm ( vó tôm ) để có tiền giàn trải cho cuộc sống. Triền đập thoai thoải thầy đặt bao nhiêu là rớ. Tép cất được, thầy vừa ăn, vừa bán, con nào nhỉnh hơn thầy bỏ vào cái bể cũng được xây bằng xi-măng để nuôi cho lớn. Mỗi ngày tới học, chúng tôi hay vào bể tôm của thầy chơi, té nước khiến cho những con tôm nhảy lên loạn xạ. Lúc đó thầy liền nôn nả la chúng tôi. Nhưng cái nóng vội của thầy trông rất hiền lành nên không làm chúng tôi sợ và như vậy ngày nào trò nghịch dại đó cũng được lặp lại .
Thầy nói, có chúng tôi tới học thầy cảm thấy rất vui. Thầy say sưa nói với chúng tôi thứ ngoại ngữ mà một thời thầy mê hồn. Có chúng tôi, thầy bận rộn hơn vì phải lo ngăn những trò nghịch dại, lo cho chúng tôi học sao cho giỏi. Khi không còn học thầy nữa, tôi vẫn thường đạp xe qua nhà thầy, vẫn cái dáng cao gầy ấy, đặt những rớ tép dọc triền đập, bước tiến liêu xiêu. Hai ba lần tôi đi qua, vẫn yên tâm khi cái dáng liêu xiêu ấy đi dọc bờ sóng ì ập vỗ. Rồi kí ức cũng như những con sóng, va đập kiểu gì mà tôi không còn nhớ từ khi nào, tôi không còn thấy dáng người thầy ấy nữa. Hôm nay, như bao đứa học trò vô tâm khác của thầy, tôi lại ngồi kể về những kỉ niệm ngày xa xăm ấy. Tôi nhớ bóng thầy khi thả những con tép nhỉnh hơn vào trong cái bể xi-măng và mong chúng lớn, khi đó trông thầy như cô Tấm đang nuôi con cá bống để chờ phép màu. Tôi luôn mong thầy đã đi khỏi căn nhà ấy, ngôi làng ấy, đi đến xứ sở của riêng thầy. Nơi có nhiều tham vọng hơn, biết đâu phép màu tôm, cá sẽ cho thầy gặp lại người con gái thầy đã yêu. Tôi luôn mong điều đó vì tôi biết khuôn mặt ấy, nụ cười ấy, có vẻ như không thuộc về nơi này, không nên ở lại nơi này .

Ý nghĩa câu chuyện: Thầy giáo cũng giống như là người cha thứ hai của chúng ta, những bài học của thầy sẽ là hành trang cho chúng ta bước vào đời.

2. Người thầy năm xưa

Tôi sinh ra ở làng quê nhỏ. Ngôi trường tiểu học của tôi cũng là trường làng bé lắm. Ngồi trường ấy ngày ngày nghênh đón những em học viên nghèo tay lấm chân trần. Vâng, trường tôi nghèo lắm. Nhưng ở nơi đó tôi đã tìm thấy nhiều niềm vui và những kỉ niệm về người thầy thân thương với lòng biết ơn thâm thúy .

Người thầy năm xưa - Câu chuyện quà tặng cuộc sống ý nghĩa nhất về thầy cô

Đã hơn 10 năm nhưng hình ảnh và lời nói của thầy vẫn luôn hằn sâu trong ký ức tôi. Đó là năm học lớp 5, tôi được chuyển sang học lớp mới. Ngày đầu đi học tôi đứng ngần ngại ở cửa lớp vì e sợ thầy, bạn không quen. Thầy nhìn thấy tôi và hỏi han ân cần. Nhìn ánh mắt trìu mến và cầm bàn tay ấm cúng của thầy, tôi bước vào lớp trong sự yên tâm quái đản. Từ lần đầu được gặp thầy rồi được thầy dạy dỗ, tôi càng hiểu và thấy yêu quý thầy nhiều hơn. Với thầy, tôi hoàn toàn có thể miêu tả bằng hai từ “ yêu thương ” và “ tận tụy ”. Thầy tận tụy trong từng bài giảng, từng giờ đến lớp. Cả những ngày nóng giãy hay những ngày mưa, thầy đều đến lớp để mang cho chúng tôi nhiều điều mới lạ. Tôi nhớ đến mùa nước nổi, khắp đường xá, trường học đều đầy nước. Thế mà thầy trò chúng tôi vẫn đến lớp đều đặn, học bì bõm trong nước thế mà vui đến lạ. Những bài giảng của thầy có vẻ như “ đánh thắng ” cả mùa nước lũ. Khi không đến lớp, thầy lặn lội đến nhà những học viên để khám phá thực trạng mái ấm gia đình và tạo điều kiện kèm theo tốt hơn để chúng tôi yên tâm ngày hai buổi đến trường. Thầy tôi là như vậy, thầy tận tụy với nghề, yêu thương tổng thể học viên. Tôi đã từng được đến chơi nhà thầy – một ngôi nhà mái lá đơn sơ nhưng ngăn nắp, thật sạch. Căn nhà nhỏ bé ấy tiềm ẩn tấm lòng yêu thương bát ngát của thầy tôi. Hơn cả 1 người thầy dạy chữ, thầy còn dạy chúng tôi biết bao điều trong cuộc sống. Thầy luôn nhắc nhở chúng tôi nỗ lực học tập, không khuất phục cái nghèo. Thầy vẫn tin rằng những học trò của thầy sẽ thiết kế xây dựng một tương lai tươi tắn hơn. Niềm tin của thầy truyền sang niềm tin của chúng tôi – những đứa học trò nghèo chan chứa bao nhiêu là tham vọng và tham vọng. Những lời dạy dỗ của thầy đã theo tôi trong suốt những tháng năm dài .

Ý nghĩa câu chuyện: Những lời thầy dạy dỗ sẽ là hành trang đi theo chúng ta đến suốt cuộc đời này và bạn cần phải trân trọng điều đó!

3. Ông giáo và tách cà phê

Một nhóm sinh viên giờ đã thành đạt trong việc làm cùng nhau về thăm thầy giáo cũ. Cuộc chuyện trò nhanh gọn được chuyển sang những yếu tố trong cuộc sống và việc làm …
Muốn mời những học trò cũ uống cafe, ông giáo vào nhà bếp và quay lại với rất nhiều cafe đựng trong những chiếc cốc khác nhau : cái bằng sứ, cái bằng nhựa, cái bằng thuỷ tinh, cái bằng pha lê, một số ít trông rất đơn thuần, số khác lại có vẻ như đắt tiền, vài cái được chế tác rất tinh xảo …
Khi toàn bộ mọi người đều đã cầm cốc cafe trong tay, ông giáo nhẹ nhàng lên tiếng : “ Không biết những trò có chú ý quan tâm không, nhưng những chiếc cốc trông xinh xắn, đắt tiền luôn được lựa chọn trước, để lại những cái trông đơn thuần và rẻ tiền .

Ông giáo và tách cà phê - Câu chuyện quà tặng cuộc sống ý nghĩa nhất về thầy cô

Mặc dù rất đơn thuần và dễ hiểu khi những trò muồn điều tốt đẹp nhất cho bản thân nhưng đó cũng là nguồn gốc, nguyên do của mọi yếu tố stress của những trò .

Một điều chắc chắn rằng cái cốc không phải là thứ quyết định chất lượng của cà phê đựng bên trong. Một số trường hợp, nó chỉ đơn giản là cái vỏ đắt tiền hơn và một số khác thậm chí che giấu cái mà nó đang chứa đựng.

Điều những trò thực sự muốn là cafe chứ không phải cái cốc, nhưng những trò vẫn có ý thức lựa chọn cái cốc tốt nhất. Sau đó những trò mới để mắt đến những cái cốc khác .
Cũng như vậy, cuộc sống của tất cả chúng ta là cafe, việc làm, tài lộc và vị trí xã hội là những cái cốc. Chúng chẳng qua chỉ bảo phủ lấy cuộc sống. Và loại cốc mà trò có không tạo ra sự cũng như không đổi khác cuộc sống mà trò đang sống … ” .

Ý nghĩa câu chuyện: Đôi khi, chúng ta chỉ quan tâm đến cốc mà quên thưởng thức thứ cà phê ông trời đã ban tặng cho chúng ta. Người hạnh phúc nhất không phải là người có những thứ tốt nhất mà là người biết biến những thứ mình đang có thành thứ tốt nhất.

4. Người thầy và những tờ tiền cũ

900.000 đồng, nó cứ mân mê những đồng 10.000 đã cũ mà thèm một góc không có ai để khóc .
Cuối cùng nó cũng đậu ĐH. Người tiên phong nó muốn thông tin tin quan trọng ấy không phải là ba hay mẹ nó mà là người thầy kính yêu của nó …
Nhà nó nghèo, lại đông đồng đội, quê nó cũng nghèo nên từ lâu chẳng có mấy ai dám nghĩ đến chuyện cho con vào ĐH. Ba mẹ nó cũng vậy, phần vì quá nghèo, phần là vì nghĩ đến điều kiện kèm theo của con mình “ làm thế nào mà chọi với người ta ” ! … Thầy là người duy nhất ủng hộ nó, cho nó niềm tin rằng “ mình hoàn toàn có thể ” .
Vui mừng chẳng được bao lâu, bao nhiêu lo ngại tràn về vây lấy nó … Năm năm trời, hàng trăm thứ tiền như bầy ong vo ve trong đầu nó .

Người thầy và những tờ tiền cũ - Câu chuyện quà tặng cuộc sống ý nghĩa nhất về thầy cô

Rồi thầy đến mang cho nó một lô sách, vở mà nó đoán là những bài học kinh nghiệm “ nhân-lễ-nghĩa ” của thầy, dúi vào tay nó một gói nhỏ mà thầy bảo là “ bí kíp ” rồi dặn chỉ khi nào khó khăn vất vả nhất mới được mở ra. Nó đã không “ cẩn trọng ” thừa. Gói “ bí kíp ” mà lúc nhận từ tay thầy nó đã ngờ ngợ là một xấp những tờ tiền 10.000 đ bọc trong hai lớp nilon cũ kỹ, những tờ tiền được vuốt phẳng phiu phần lớn đã nhàu nát mà nó tin rằng thầy đã để dành từ lâu lắm ! 900.000 đồng, nó cứ mân mê những đồng 10.000 đã cũ mà thèm một góc không có ai để khóc .
Đã hai năm kể từ cái ngày thầy lặn lội lên Hồ Chí Minh thăm nó, dúi vào tay nó những đồng 10.000 nhọc nhằn rồi lại vội vã trở lại. Sau đó thầy chuyển công tác làm việc. Hai năm, đôi lúc nó vẫn nhận được những đồng 10.000 của thầy ( lạ thay, lại vào những lúc tưởng chừng như nó bế tắc nhất ! ) … Hai năm, nó vẫn chưa một lần về thăm thầy .
Trưa, mới đi học về, mẹ điện lên báo : “ Thầy H. mất rồi ! ”. Nó chỉ lắp bắp hỏi được ba chữ : “ Sao thầy mất ? ”, rồi sụp xuống khi mẹ cũng nghèn nghẹn ở đầu dây bên kia : “ Thầy bệnh lâu rồi mà không ai biết. Ngày đưa thầy vào viện, bác sĩ chụp hình mới biết thầy đã hư hết lục phủ ngũ tạng rồi, chưa ai kịp đi thăm thì thầy đã … ” .

Nó bỏ hết mọi sự leo lên xe đò. Trong cái nóng ban trưa hầm hập với cơn say xe mệt mỏi, nó thấy thầy hiền hậu đến bên nó, dúi vào đôi tay nóng hổi của nó những tờ 10.000 đồng lấp lánh… Đến bây giờ nó mới để ý thấy thầy đã xanh xao lắm, bàn tay tài hoa khéo léo ngày xưa đã gân guốc lên nhiều lắm… Nó chợt tỉnh, nước mắt lại lăn dài trên má, trái tim nó gào lên nức nở: “Thầy ơi… sao không đợi con về…!?”.

Vì nó cứ đinh ninh : nếu đổi những đồng 10.000 kia thành thuốc, thầy sẽ sống cho đến khi nó kịp quay trở lại .

Ý nghĩa câu chuyện: Một câu chuyện cảm động về người thầy một người thầy giản dị, tận tụy và yêu thương học trò.

Hi vọng thông qua những mẩu chuyện trên đây giúp cho bạn nhận ra được tình cảm thiêng liêng giữa người thầy và học trò. Cảm ơn bạn đọc đã luôn quan tâm và theo dõi AnyBooks trong thời gian vừa qua. Sắp tới AnyBooks sẽ tiếp tục phục vụ các bạn độc giả với nhiều bài viết hay và chất lượng hơn nữa!