Đau đầu vì chuyện lấy chồng

Tôi 31 tuổi, dễ nhìn, hiền lành, hiếu thảo, tự lập trong đời sống .Tôi từng trải qua mối tình dài với biết bao khó khăn vất vả : yêu xa, mái ấm gia đình ngăn cấm, rồi không có tác dụng tốt đẹp. Trong tình yêu đó, tôi thủy chung nhưng anh đã phản bội để cưới người con gái khác theo mong ước của mái ấm gia đình. Tôi mất một tháng đau khổ, vật vã, mất phương hướng, sau đó đã đứng dậy và tìm mọi cách tự chữa lành vết thương lòng .Thời gian trôi đi, tôi không còn vương vấn gì người cũ vì họ không xứng danh. Tôi tìm niềm vui cho mình từ mái ấm gia đình, việc làm, bạn hữu, những chuyến du lịch, học tập. Một thời hạn sau anh ân hận, chân thành xin lỗi tôi. Lúc đó, bằng sự lương thiện trong tâm hồn và tin vào chuyện vợ chồng cũng là duyên nợ, tôi đồng ý lời xin lỗi của họ và gửi lời chúc phúc cho họ, không còn hận thù, trách móc. Mọi chuyện đã qua và chỉ cần tôi cố gắng nỗ lực sống thật tốt nữa là được .

Có điều mỗi khi nghĩ đến sự mong chờ của cha mẹ là lòng tôi thắt lại. Ở quê bố mẹ phải suy nghĩ nhiều vì những thắc mắc của hàng xóm láng giềng, vì sao một người như tôi đến giờ vẫn chưa lấy chồng hay tôi có vấn đề gì. Những lúc mẹ gọi điện rưng rưng nước mắt vì lo, tôi bất lực vô cùng. Bao nhiêu cay đắng tôi chịu đựng được nhưng nhìn cha mẹ đau lòng như con dao cứa vào trái tim tôi. Chưa bao giờ tôi hé răng kêu mệt, muốn cha mẹ không lo lắng nhưng có ai biết đằng sau sự mạnh mẽ đó là câu chuyện rất buồn. Có lúc mệt mỏi quá, tôi chỉ muốn ôm mẹ khóc, thủ thỉ rằng con xin lỗi vì để mẹ phải lo, con đã rất cố gắng để vun đắp cho một mối tình, kiếm cho mẹ một chàng rể nhưng đã chọn nhầm người để tin tưởng.

Sau đó, tôi chủ động tìm kiếm những mối quan hệ mới. Tuy nhiên, cảm giác giống như mọi người hay nói là ở cái tuổi này “cao không tới, thấp không xong”. Tôi không phải người thực dụng, sống thiên về cảm xúc nhiều hơn, trước đây yêu người cũ vì gặp gỡ thấy có thiện cảm, nói chuyện hợp, chân thành với tôi ở thời điểm đó, chăm chỉ làm ăn, nhưng đúng là ai cũng có con mắt nhìn và xúc cảm khác nhau.

Ở độ tuổi này, nếu nói yêu mà không cần suy nghĩ đến những yếu tố liên quan thì là nói dối. Tôi không yêu cầu cao, chỉ cần một người tương đồng về những mặt cơ bản như: là người tử tế, không dính các tệ nạn, có công việc ổn định, không lười biếng, biết vươn lên trong cuộc sống, ưa nhìn đủ để có cảm xúc là được rồi. Vậy nhưng với một người hướng nội, ít giao du và ở độ tuổi này tôi thấy rất khó để tìm được người phù hợp. Cũng có người đến nhưng một số mặt không phù hợp nên tôi từ chối. Nhiều lúc tôi thấy rất bế tắc cho bài toán lập gia đình của mình. Một chút trải lòng của tôi vào lúc 1h sáng với những suy nghĩ mông lung về tương lai. Cảm ơn mọi người đã lắng nghe tôi!

Diệp

Độc giả gọi vào số 09 6658 1270 để được tương hỗ, giải đáp vướng mắc