tâm sự của con gái 20t về mẹ

Đôi lúc con tự nghĩ có phải mẹ rất ghét con hay không ? Con làm gì mẹ cũng không vừa lòng, con làm gì mẹ cũng chửi con, có nhiều chuyện thực sự mẹ không đúng, con lý giải cho mẹ hiểu thì mẹ kêu con là cãi mẹ, hỗn láo. Ví dụ chuyện mới xảy ra vừa nãy, thằng em chạy xe ra ngoài đầu ngõ rồi, con thấy mẹ chạy ra kêu thì con bảo mẹ : ” Nó chạy đi rồi mà, kêu làm gì nữa “. Con nói một câu rất là đơn thuần như vậy, con sợ mẹ kêu nó không nghe cũng vậy thôi mà mẹ lại chửi con, con có hỗn gì đâu chứ. Mẹ chửi con là đứa nói leo, nói trống không này nọ. Nhưng có một câu rất là đơn thuần mà mẹ nói con hỗn láo, tùm lum thứ hết. Con tức quá hét lên : ” Mẹ ghét con lắm đúng ko “, rồi mẹ hét lên : ” đó là tao dạy mày “. Xin lỗi mẹ, con không khi nào đồng ý được kiểu dạy như vậy. Mẹ chưa khi nào lắng nghe con dù chỉ một lần. Con biết mẹ thương thằng em con hơn con. Cái gì mẹ cũng muốn điều tốt cho nó. Vài ngày trước, mẹ hỏi em con ăn cam không với giọng nhẹ nhàng, thằng em con bảo không muốn ăn, rồi ba lại kêu mẹ rằng nó ko ăn thì gọt cho con gái ăn đi, dạo này nó thích ăn cam, vậy mà mẹ lơ đi, chẳng chú ý quan tâm gì đến con, con rất buồn. Không phải con so bì này nọ, mẹ ko gọt con cũng hoàn toàn có thể tự gọt được, nhưng mà thái độ của mẹ như vậy thì con đã hiểu. Tính con rất hay chú ý quan tâm đến việc li ti, những lúc chăm sóc em con thế nào con đều biết hết. Còn con, bữa đó con hết tiền, đành xin mẹ vài chục để đổ xăng vì xe con hết xăng để đi học rồi, vậy là một tràng mắng mỏ. Con biết nhiều lúc mẹ kinh doanh ế hàng tồn kho thì rất hay cáu nên con chẳng muốn xin mẹ đồng nào hết. Nhưng con còn đang là sinh viên thì lấy đâu ra tiền. Con cũng muốn đi làm thêm, con đã đi làm thêm gia sư nhưng dạy được 2 tuần thì người nhà có việc đành cho nghỉ. Con đi làm con cũng chẳng muốn cho ai biết. Công việc học tập đã chiếm hết thời hạn của con, con khi nào cũng cố gắng nỗ lực học để sau này có một việc làm tốt. Nhìu lúc con nghĩ sau này có việc làm con sẽ ra ở riêng, không gặp mặt con có lẽ rằng làm cho mẹ dễ chịu và thoải mái hơn. Ba thấy con xin tiền đổ xăng bị chửi như vậy thì bảo con là khi nào cần tiền đổ xăng thì nói ba. Vì việc đó mà buổi trưa đi trên đường đi học con ức quá khóc ngay trên đường đi, lên lớp ai cũng bảo là mắt bị sao, khóc hả, sao vậy ? Vì luôn cố tỏ can đảm và mạnh mẽ nên con chỉ biết giấu đi bảo là ngủ nhiều quá nên mắt sưng. Rồi đợt năm ngoái mua xe máy cho con, thực sự con biết mẹ muốn mua cho em con trước mặt dù nó chưa đủ tuổi, mẹ nói với mợ con rằng thay mặt đứng tên thằng em con, nhưng lúc đi mua xe ba đã cho con thay mặt đứng tên, con nghĩ chắc mẹ đã rất tức. Con thấy thương mẹ kinh doanh khổ cực nên không muốn xin mẹ nên con đã tiết kiệm ngân sách và chi phí hết mức hoàn toàn có thể bằng cách nhịn ăn sáng, rồi lấy tiền ăn sáng mẹ cho để tích góp tiêu vặt. Con ko muốn xin mẹ thêm tiền để shopping này nọ vì mỗi lần xin là thế nào cũng bị ăn chửi. Nhưng em con thì khác, nó xin mẹ mua điện thoại thông minh là mẹ cho, xe nó mới mua bị tung xe mẹ cũng cho nó tiền sửa xe mà ko chửi nó. Nếu là con thì sẽ khác, sẽ lại bị ăn chửi. Con thực sự rất rất buồn. Còn rất nhièu chuyện mẹ thật sự thiên vị như vậy. Lúc thằng em con nó hỗn với con, con chửi nó thì mẹ bảo con là sao chửi em nạt em này nọ, do mày như vậy nên nó mới hỗn. Thực sự con chẳng hiểu nỗi mẹ. Con viết chỉ để giải tỏa bức xúc của con. Dù thế nào đi nữa con vẫn luôn thương mẹ mặc dầu có lẽ rằng mẹ ko thương con ….

Có thể em viết những điều này những anh chị sẽ nghĩ em trẻ con, là sv rồi mà còn xin tiền mẹ này nọ, rồi lại lên kể lể những chuyện nhỏ nhặt vô cùng ấu trĩ. Nhưng đó là tâm trạng của em hiện giờ, có lẽ em còn trẻ con lắm, còn những chuyện đó tuy rất nhỏ nhặt nên nó tác động rất nhiều đến tâm lí của em. Em phải làm sao đây?

Có thể em viết những điều này những anh chị sẽ nghĩ em trẻ con, là sv rồi mà còn xin tiền mẹ này nọ, rồi lại lên kể lể những chuyện nhỏ nhặt vô cùng ấu trĩ. Nhưng đó là tâm trạng của em hiện giờ, có lẽ em còn trẻ con lắm, còn những chuyện đó tuy rất nhỏ nhặt nên nó tác động rất nhiều đến tâm lí của em. Em phải làm sao đây?