Lời tâm sự của một tư vấn viên

Một cái duyên để tôi có thời cơ bước vào công ty bảo hiểm và cũng là bước ngoặc mới của cuộc sống tôi. Tôi đã có một việc làm mà hằng mơ ước. Tôi mang trên vai mình một thiên chức thiêng liêng cao quý vô cùng .Tôi có một người bạn tên Loan. Chúng tôi biết nhau cũng đã lâu lắm rồi. Vì thực trạng hai người giống nhau nên chúng tôi thường kể tâm sự buồn vui cho nhau nghe, để cùng đồng cảm và san sẻ cùng nhau. Một lần tôi tâm sự với chị là tôi muốn tìm một việc làm để tăng thêm thu nhập cho mái ấm gia đình, nhưng tôi tâm lý mãi không biết tìm việc làm nào cho thích hợp với mình. Chị to nhỏ với tôi là sẽ có việc làm tốt lại có thời hạn chăm nom mái ấm gia đình nữa. Chị ra mắt tôi một người chị gái tên Hương Lan, đang công tác làm việc tại Công ty Bảo hiểm Prudential. Chị Lan đã dẫn dắt cho tôi đi học về bảo hiểm. Chị lo cho mọi thứ, đưa tôi ra tận công ty và chỉ bảo rất nhiệt tình .

Prudential-3669-1381285056.jpg

Lần đầu đến công ty tôi rất lạ lẫm. Tuy nhiên, với sự đón rước nồng hậu của những anh chị ở công ty làm cho tôi quên đi mình đến chỗ lạ. Tôi tự tin trong những ngày học sắp tới. Tôi vui lắm, cứ thao thức hoài không ngủ được, không biết rồi mình có học được không ? Học xong có tư vấn được không ? Thế là khi nào tôi cũng lo ngại. Khi đi học, tôi thấy rất vui và học hỏi được rất nhiều thứ. Rồi những ngày học cũng qua mau. Ngày tốt nghiệp ra trường, tôi như một đứa trẻ mới mở mắt ra nhìn thấy bát ngát biển nước. Tôi vô cùng lo ngại rồi mình phải làm thế nào ? Trong những ngày học, tôi đã hiểu rất nhiều, tôi đặt lòng tin của mình vào Prudential. Tôi tự hứa chính mình sẽ là người mua tiên phong .

Với niềm tin đó tôi sẽ tư vấn với mọi người để cùng nhau tham gia bảo hiểm. Tôi đã tham gia bảo hiểm cho con trai mình. Tôi biết rằng trên đường đời dù có xảy ra chuyện gì thì con tôi sẽ không khổ sở. Tôi quyết định mình phải tìm đến anh em mình để được bảo hiểm bảo vệ. Dù đường có xa nhưng vẫn thôi thúc tôi đến với mẹ và em gái để thực hiện ước nguyện của mình. Mẹ và em gái ở tận Sài Gòn. Trong những lần đi trước tôi vất vả vì bị say xe, nhưng lần này tôi khỏe lắm. Tôi mừng thầm, có lẽ đây là cơ duyên để mình đến với nghề tư vấn viên.

Trước tiên tôi tư vấn cho em gái, bởi em làm kinh doanh thương mại nên có nhiều suy tính để lựa chọn. Lúc thì tiền rớt giá khi thì thời hạn lâu … nhưng tôi không nản. Tôi đã đem những gì học được, biết được cùng cả tận tâm của mình để thuyết phục em tôi. Em đồng ý chấp thuận và ký ngay hợp đồng. Đúng là không thuận tiện gì để có được một hợp đồng .
Tôi tìm đến mẹ, để mẹ tham gia cho em trai út. Điều khó khăn vất vả nhất cũng đã đến. Tôi nói gì mẹ cũng không nghe, lý giải gì mẹ cũng không chịu. Tôi phải thức gần hết đêm để thỏ thẻ bên tai mẹ. Tôi nói thật nhiều đến nỗi mẹ phải đồng ý chấp thuận. Mẹ nói chưa khi nào thấy tôi lại tận tâm đến như vậy. Mẹ bảo chắc là tôi yêu việc làm này lắm và mẹ sẽ là người mua của tôi .

Tôi biết nếu như bỏ lỡ thì sẽ mất cơ hội. Qua lần đó, tôi tự rút ra bài học sau này gặp gỡ khách hàng khó khăn đến mấy cũng không được nản lòng. Phải đến nhiều lần, phải kiên trì thật nhiều thì mới được sự đồng ý của khách hàng.

Tôi về quê với lòng thanh thản vui mừng và mở màn vào việc làm tìm kiếm người mua tiềm năng ở quanh mình. Tôi đến tư vấn một mái ấm gia đình gần nhà, với cách nói nhiệt tình và đầy đam mê việc làm, tôi đã thuyết phục được cả hai vợ chồng. Trước khi ký hợp đồng, người mua còn phân vân hỏi tôi ” Nếu như chúng tôi tham gia bảo hiểm, chị có theo hết đoạn đường không ? “. Tôi nhìn khách trìu mến nói rằng ” Trừ khi chị chết thì người khác sửa chữa thay thế “. Nghe tôi nói vậy cả hai vợ chồng vui tươi ký ngay. Không những vậy tôi còn được ra mắt thêm người mua mới. Tôi vô cùng niềm hạnh phúc vì tôi được mọi người nghênh đón như người thân trong gia đình của mái ấm gia đình .

Hạnh phúc biết bao khi mình tìm được công việc phù hợp. Nhưng thật trớ trêu, cuộc đời không ai trọn vẹn được. Bão tố bắt đầu kéo đến gia đình tôi. Ông xã tôi chưa làm quen được cách đi quá nhiều của vợ mình, nên nhiều khi cáu gắt, to tiếng, bực bội và không cho tôi tiếp tục làm công việc này nữa. Tôi đau lòng lắm. Tôi đã hứa với khách hàng và cả bản thân tôi sẽ theo đuổi niềm đam mê này cho đến hết cuộc đời mình. Khi nghe chồng bảo nghỉ, tôi thấy mình bị bế tắc.

Tôi tâm lý rất nhiều, khóc rất nhiều … Nhìn những hợp đồng sắp chuyển giao và những vật dụng đi tư vấn, tôi phải quyết định hành động mình phải quyết tử hay phải chọn mái ấm gia đình ?. Một bên là mái ấm mái ấm gia đình, một bên là niềm đam mê. Tại sao mình biết đem niềm hạnh phúc đến cho người khác mà lại hủy đi niềm hạnh phúc của mình ?. Tôi phải chọn mái ấm gia đình hay việc làm đây ?. Tôi nhiều đêm cứ thao thức, tâm lý và rút ra được Tóm lại với chồng rằng tôi không khi nào từ bỏ việc làm tận tâm. Nghe tôi bảo vậy, anh không nói gì chỉ lặng lẽ bỏ đi. Tôi ngồi lại tâm lý mà nước mắt cứ tuôn ra khi nào không biết. Sau một hồi lâu anh đến khẽ vuốt tóc tôi và bảo ” Anh không ngăn bước tiến của em nữa vì biết đời sống của em không hề thiếu niềm đam mê đó, cũng như anh không hề thiếu em “. Sự cảm thông và tình yêu của anh đã tiếp sức cho tôi đến với nghề tư vấn bảo hiểm. Niềm vui đó giúp tôi hăng say hơn với việc làm cũng như với tình yêu mái ấm gia đình. Đó là thử thách của cuộc sống mình mà tôi đã vượt qua .
Tôi được vào câu lạc bộ 5/90. Niềm hân hoan vui sướng bằng sức lực lao động và sự kiên trì bền chắc giúp tôi vượt qua bao khó khăn vất vả trở ngại trên bước đường tư vấn của mình. Đường càng chông gai việc càng ý nghĩa và chính mình là người vẽ lên bức tranh tương lai tươi tắn cho những đứa trẻ được bảo hiểm. Sau này những cháu không bỏ lỡ tương lai của bản thân. Tôi nghĩ rằng ai tham gia bảo hiểm cho con mình điều là niềm vui to lớn của đời tôi. Tôi sẽ dốc rất là mình vượt qua mọi thử thách, vượt qua phủ nhận để thắp lên ngọn lửa, thắp lên niềm tin tạo tương lai tươi tắn cho trẻ nhỏ, sưởi ấm cho mọi nhà .

Cuộc thi “Bảo hiểm nhân thọ thay đổi cuộc sống tôi” do báo VnExpress phối hợp cùng Công ty Bảo hiểm Nhân thọ Prudential tổ chức. Chương trình sẽ diễn ra trong 6 tuần, bắt đầu từ ngày 7/10 đến 17/11. Độc giả gửi bài viết về [email protected]

Phạm Thị Tú Quyên