Tâm sự mẹ bầu gửi đến con yêu sắp chào đời

Một mẹ bầu tâm sự cho đứa con bé bỏng sắp chào đời của mình những trải nghiệm vất vả của những ngày mang thai. Mẹ bộc bạch những niềm vui mong chờ ngày con yêu cất tiếng khóc chào đời.

Ngày …. tháng …Lúc 6 : 57 chiều

Bố mẹ đi học tiền sản về, tổng hợp lại 1 số kiến thức cho đỡ quên!

1. Những thói quen phải bỏ sớm

– Khi ngồi chống chân bằng mũi : Dễ gây chuột rút khi ngủ. Mẹ hưởng một lần rồi và bố ngay lập tức dậy “ cấp cứu ” rất pro !– Xoa bụng : Mẹ thích xoa bụng để cảm thấy gần con hơn nhưng bác sỹ bảo phải càng hạn chế càng tốt, hic– Ăn thịt bò tái : Mẹ ăn tì tì bao lâu nay rồi vì thích ăn tái hơn ăn chín, nhưng bác sỹ nói không vệ sinh nên đành nhịn vậy .– Uống sữa trước khi ngủ : Gây khó ngủ cho mẹ .

2. Những thói quen mau hình thành

– Bổ sung sắt và canxi ngay lập tức, nên một ngày sẽ có ba thời gian uống thuốc. Mẹ chủ quan quá !– Đi bộ tiếp tục, nhưng không được đi nhanh vì hôm trước mẹ đã bị hụt hơi .

– Không được ăn no, không thì khó chịu vô cùng, giờ ăn no mẹ sẽ biết thế nào là “no căng rún”.

– Đi đâu cũng phải đeo khẩu trang và quấn khăn vì mẹ dễ bị lạnh. Mẹ đang rất lo vì mùa đông này còn hai sự kiện lớn của báo, mỗi sự kiện rất đông người và lại làm khó khăn vất vả, không biết mẹ và Hổ có chịu được không ?– Tập bốn kiểu thở để khi sinh cho con tiện bề vượt rào .

Mẹ bầu tâm sự

3. Vừa mang thai vừa đi làm, không dễ

Từ khi có con, khung hình mẹ biến hóa nhiều. Có những đêm mẹ không hề tự đứng dậy, phải vịn cổ bố đứng lên và hét lên đau đớn. Có những buổi sự kiện đứng lâu, về chân mẹ không còn cảm xúc. Những đêm cha mẹ đều sốt cao, mẹ ứa nuớc mắt lo cho con. Quần áo đẹp mẹ cất kỹ hết, chưa dám mơ trở lại một ngày hoàng kim. Nhiều lúc tủi thân, khóc mà phải xin lỗi con trước, vì sợ con cũng bị tác động ảnh hưởng. Nhưng đi qua những điều đó, mẹ chỉ cảm thấy rằng mẹ mê hoặc và đặc biệt quan trọng hơn .Thế mà đôi lúc lại có một người xộc vào phòng thao tác của mẹ và kêu lên những câu như : “ Trời ơi béo thế, ăn gì mà béo thế ! ” hoặc “ tăng lên mấy cân rồi ? ”. Thật chẳng thú vị gì khi phải nghe những câu như vậy, dù sao thì mẹ cũng quen rồi, và cách vấn đáp tốt nhất những câu hỏi như vậy là cười ruồi cho qua !

Ở nhà thì mẹ đúng là bà hoàng, bố và các ông bà nội ngoại chiều mẹ kinh khủng, nhờ con hết đấy nhé! Nhưng ở cơ quan và ngoài xã hội thì không được thế. Những công việc event nặng nhọc phải làm vào ngày nghỉ, mẹ vẫn cố gắng làm để không ảnh hưởng đến kế hoạch chung, các cô chú đồng nghiệp cũng ý thức và đỡ đần mẹ hơn, nhưng không phải ai cũng thế, không hỏi han chia sẻ thì thôi, còn bảo “sinh sớm hơn đi mà làm!”. Nghe những câu đấy chỉ muốn bỏ việc ra đi…

Nhưng dù sao mẹ cũng vẫn yêu việc làm của mẹ và thao tác để không phải day dứt với “ lương tâm nghề ”, nếu mẹ lười một chút ít thôi, thì những cô chú cộng tác viên của mẹ sẽ không có thu nhập, và đến khi sinh con xong quay lại, mẹ sẽ không còn người trợ giúp, lúc đấy thì mẹ sẽ tủi thân vô cùng !Có một điều nữa mẹ muốn con biết, con giờ đây quan trọng với mẹ nhất, nên khi mẹ cảm thấy mẹ con mình không hề cố gắng nỗ lực nổi cho việc làm sự kiện nữa, hoặc việc mẹ đang nỗ lực bị coi thường, mẹ sẽ từ bỏ ngay lập tức !Không ai thương mẹ con mình bằng chính bản thân mẹ, và cũng không ai gặp nhiều rủi ro tiềm ẩn như một bà bầu, mặc dầu là siêu nhân mang bầu. Mẹ luôn tự nhắc mẹ như vậy, con yêu ạ !