Dân tộc Mông đen | Topas Ecolodge

Nơi sinh sống:

Bạn hoàn toàn có thể tới thăm những người dân tộc H’mong Đen tại những bản Sử Pán, Y Ling Hồ, Lao Chải và Cát Cát .

Lịch sử:

Người H’mong Đen nhập cư từ Trung Quốc vào khoảng 300 năm trước.

Ngôn ngữ:

Người H’mong Đen sử dụng ngôn từ nói thuộc hệ ngôn từ H’mong – Dao. Chữ viết của người H’mong được kí tự hóa theo chữ La tinh vào năm 1961 nhưng thời nay không được sử dụng thoáng đãng .

Các tín ngưỡng:

Ở rất nhiều nơi vẫn duy trì tập tục thờ cúng trong một ngôi nhà H’mong – có chỗ dành cho tổ tiên, thần nhà, thần nhà bếp và thậm chí còn thần cửa. Có rất nhiều những nghi thức khác nhau để cấm mọi người bước vào trong nhà của người H’mong hoặc vào làng của họ. Ví dụ như, một cành cây xanh trước cửa biểu lộ rằng lối vào đã bị cấm .

Trang phục:

Những người phụ nữ H’mong Đen được biết đến với những bộ trang phục làm từ sợi cây gai và được nhuộm màu xanh chàm bởi chính họ.Họ mặc những chiếc áo trùng in hoa phủ qua quần ngắn, và quấn những chiếc khăn dài quanh chân.Họ búi tóc quanh đầu và trùm khăn màu xanh. Những người đàn ông mặc áo khoác dài với áo sơ mi và một chiếc áo khoác dài thắt eo được thêu ở cổ, đầu đội mũ nhỏ. Ngày nay, một số người H’mong mặc quần áo theo người Việt hoặc phương Tây.

Tổ chức xã hội:

Những người phụ nữ H’mong được tôn trọng bình đẳng với đàn ông H’mong trong hội đồng của họ. Trong mái ấm gia đình, vợ chồng rất yêu thương nhau và làm những việc làm cùng nhau như đi chợ, làm rẫy và thăm hỏi động viên họ hàng. Bằng cách này, họ trợ giúp lẫn nhau để tăng trưởng đời sống hội đồng vững mạnh .

Các lễ hội:

Giống như những dân tộc thiểu số khác, người H’mong Đen có rất nhiều những liên hoan khác nhau trong suốt 1 năm. Họ luôn dành thời hạn cho những hoạt động giải trí hội đồng, điều này đóng một vai trò quan trọng trong đời sống. Một trong số những liên hoan quan trọng nhất là liên hoan mừng năm mới. Nó thường diễn ra sớm hơn Tết của người Việt khoảng chừng 1 tháng. Trong suốt thời hạn này, những chàng trai thổi sáo và những cô gái thổi một loại nhạc cụ được gọi là kèn lá. Họ dành thời hạn cùng nhau chơi những game show truyền thống cuội nguồn .

Hôn Nhân:

Đối với người H’mong Đen, một cô gái cần phỉa biết thêu thùa và làm ruộng giỏi.Những kĩ năng này còn quan trọng hơn vẻ đẹp hình thức của họ. Các chàng trai và  các cô gái được cho phép tới tìm hiểu lẫn nhau trước khi tiến tới hôn nhân. Họ đi tới chợ tình để ăn uống và hát hò cùng nhau. Sau thời gian này, chàng trai có thể cầu hôn và nếu cô gái đồng ý, cô ấy sẽ tới nhà chàng trai sống. Cô gái được ở trong một căn phòng nhỏ và được chăm lo bởi mẹ và các chị gái của chàng trai, họ mang thức ăn tới để thuyết phục cô chấp nhận cuộc hôn nhân.

Chàng trai phải đưa cho mái ấm gia đình cô dâu tiền tài, lợn, gà và rượu gạo để tổ chức triển khai lễ cưới. Cô dâu có thời hạn để tâm lý kĩ về hôn nhân gia đình – thậm chí còn sau khi tới sống với nhà chồng vài ngày, cô ấy vẫn hoàn toàn có thể chọn phá vỡ thỏa thuận hợp tác giữa họ. Nếu chàng trai không có của hồi môn để cưới cô gái, anh ta sẽ sống trong nhà cô gái cho tới tận khi có năng lực làm đám cưới .

Đám tang:

Khi trong mái ấm gia đình có người chết, con của người quá cố sẽ bắn 1 phát súng để thông tin cho mọi người. Những người dân trong bản sẽ tới nhà của người chết và mang theo bất kể thứ gì mà họ có như gà, gạo, 1 con lợn con và rượu gạo – để giúp sức mái ấm gia đình. Mọi người hát và nhà hàng siêu thị cho tới khi người chết được bọc trong một tấm thảm và được khiêng tới khu mộ bởi một nhóm người trong khi một chiếc quan tài cất trong hang động nào đó được khiêng tới bởi một nhóm khác. Cả hai nhóm phải đi rất nhanh để hoàn toàn có thể gặp nhau ở khu mộ để làm cho người chết quên mất đường về nhà. Nếu mái ấm gia đình người chết không hề giám sát đám tang, họ hoàn toàn có thể đợi vài năm sau trước khi tổ chức triển khai một lễ cũng đặc biệt quan trọng gọi là “ ma khô ”. Họ mời mọi người trong bản tới khi mộ để tổ chức triển khai lễ kỉ niệm, tại đây họ hát và nhảy .