Ác Ma Tổng Tài – Mau Buông Mẹ Bé Nhỏ Ngốc Nghếch Của Bảo Bối Ra – Chương 55: Cậu chính là người quan trọng nhất đối với tớ!

Đằng phu nhân biết trước anh sẽ phản ứng như vậy nhưng giả bộ không biết, mỉm cười nói: “Tiếu Tiêu đã trở về rồi sao? Con bé này sao không đến thăm ta mà lại tìm con trước vậy chứ! Quả nhiên con bé vẫn còn rất yêu con, Tại Hi!”

“Đằng Lâm Tình Tử!” Đằng Tại Hi không thể nhịn được nữa, gầm nhẹ: “Con nói lại lần nữa, cả đời này con sẽ không bao giờ lấy cô ấy làm vợ đâu? Mẹ tốt hơn hết đừng bao giờ nghĩ tới chuyện đó!”

Mang theo cơn bực tức đến tột cùng, Đằng Tại Hi bước nhanh rời khỏi nhà.

Đằng phu nhân chợt mỉm cười lấy điện thoại gọi, không thèm để tâm đến cơn giận dữ của Tại Hi: “Tiếu Tiêu đấy à.. .. . .”

※※※

Ngồi trong quán bar, Đằng Tại Hi với khuôn mặt tuấn tú lạnh lùng đang ngồi uống rượu, cho dù nơi này không khí có ra sao đi nữa, anh vẫn không muốn rời khỏi chỗ ngồi.

Tiếu Nghiêu cũng đang ngồi bên cạnh anh, đặt chén rượu trên tay xuống, cười trêu nói: ” Sao vậy, vẫn đang suy tính tìm cách nào để thoát khỏi Tiếu Tiêu sao! Sao không làm theo cách cũ, tìm đại một cô gái nào đó mà kết hôn, tớ nghĩ chắc nó phải mười năm nữa mới dám trở về đấy !”

Đằng Tại Hi ánh mắt lạnh băng, trừng mắt mình hắn, đặt mạnh chén rượu xuống bàn, trầm giọng nói: “Tiếu Nghiêu, cậu không muốn bị ăn đánh thì hãy câm miệng lại cho tớ!”

Tiếu Nghiêu nhún nhún vai, nhưng vẫn cảm thấy hứng thú nhìn Tại Hi: “Nói thật nhé, đã nhiều năm như vậy mà cậu vẫn chưa tìm được cô gái nào vừa ý hay sao ?“

Đằng Tại Hi cầm chén rượu lên uống một ngụm, trong đầu tự nhiên hiện lên khuôn mặt nhỏ nhắn đắng yêu của Ôn Noãn Noãn, nhíu mày, ngay sau đó lại cầm chén rượu lên uống một ngụm lớn, híp con ngươi đen nhìn Tiếu Nghiêu, đột nhiên nở nụ cười tà mị: “Cậu không biết thật sao?”

“Sao cơ?” Tiếu nghiêu trong mắt lộ vẻ nghi hoặc.

Đằng Tại Hi nhìn hắn vẫy tay, Tiếu Nghiêu ghé tai lại gần anh, Đằng Tại Hi lại cười tà mị, nhẹ giọng nói: ” Cậu chính là người quan trọng nhất đối với tớ !”

“Này, cậu tránh xa tớ ra đi !” Tiếu nghiêu lập tức lấy tay đẩy anh ra, vẻ mặt tối lại: “Tuy nhìn tớ rất anh tuấn, phong độ, lại còn là anh em tốt của cậu, nhưng cậu cũng đừng coi trọng tớ quá. hơn nữa, tớ không phải là loại người thích đàn ông đâu nhé!”

Đằng Tại Hi một lần nữa uống thêm một chén rượu, liếc mắt nhìn hắn: “cậu muốn tớ “tránh xa” cậu ra sao!”

Lúc này, trên sân khấu thay đổi một ban nhạc khác, Đằng Tại Hi nhìn thấy người đứng trên sân khấu chính là con người đó, nhất thời nheo lại con ngươi đen, khóe môi nhếch lên cười lạnh.

Tiếu Nghiêu liếc mắt nhìn Tại Hi, sau đó hướng theo ánh nhìn của anh liền nhìn thấy trên sân khấu là một người đang đứng đối diện với chỗ anh ngồi, tò mò hỏi: “Cậu làm gì mà nhìn người đó chăm chú vậy ? Cậu quen cậu ta à?”

Đằng Tại Hi khinh thường cười lạnh: “Là một người không quan trọng thôi!”

Tiếu nghiêu nhất thời bật cười lên, nói người ta không quan trọng, vậy sao còn nhìn người ta chằm chằm như thế?!!, Đằng Tại Hi quả nhiên vẫn là Đằng Tại Hi mà!

Hắn nhất thời xúc động, dang tay ôm Đằng Tại Hi: “Hôm nào cậu phải giới thiệu cô em dâu với tớ đó nha! cậu cũng đến lúc cần có người quản lý rồi đấy !”

Đằng Tại Hi mị cười đẩy hắn ra: “Đằng Tại Hi này chỉ biết quản người khác, còn, muốn quản tớ sao ? Không có cửa đâu!”

Anh đứng lên, sửa sang lại cái áo một chút, bước về phía sân khấu.

Tiếu Nghiêu nhất thời chau mày, không phải người trên sân khấu có thù oán gì với Tại Hi nên cậu ấy muốn lên báo thù đấy chứ?!

Đằng Tại Hi khoan thai bước lên sân khấu, mọi người ở dưới đều hướng ánh nhìn vào anh, mà ban nhạc đang chơi trên sân khấu trước tình huống này cũng phải ngừng chơi nhạc!

Anh trực tiếp đi tới trước mặt Triển Lệ Ương, ánh mắt lạnh băng liếc nhìn Lệ Ương, đột nhiên liền cười lạnh lên: “Triển Lệ Ương, cậu dám đối đầu với tôi sao?”

Đằng Tại Hi mang theo cơn giận dữ về đến nhà, đúng lúc Đằng phu nhân đang ngồi ở phòng khách, anh lập tức đi đến trước mặt bà, phẫn nộ, gầm nhẹ: “Mẹ, rốt cục mẹ đang làm cái trò gì vậy? Tại sao mẹ lại gọi Tiếu Tiêu trở về? lại còn nói cô ấy sẽ là vợ con! Muốn cưới thì mẹ tự đi mà cưới!”Đằng phu nhân biết trước anh sẽ phản ứng như vậy nhưng giả bộ không biết, mỉm cười nói: “Tiếu Tiêu đã trở về rồi sao? Con bé này sao không đến thăm ta mà lại tìm con trước vậy chứ! Quả nhiên con bé vẫn còn rất yêu con, Tại Hi!”“Đằng Lâm Tình Tử!” Đằng Tại Hi không thể nhịn được nữa, gầm nhẹ: “Con nói lại lần nữa, cả đời này con sẽ không bao giờ lấy cô ấy làm vợ đâu? Mẹ tốt hơn hết đừng bao giờ nghĩ tới chuyện đó!”Mang theo cơn bực tức đến tột cùng, Đằng Tại Hi bước nhanh rời khỏi nhà.Đằng phu nhân chợt mỉm cười lấy điện thoại gọi, không thèm để tâm đến cơn giận dữ của Tại Hi: “Tiếu Tiêu đấy à.. .. . .”※※※Ngồi trong quán bar, Đằng Tại Hi với khuôn mặt tuấn tú lạnh lùng đang ngồi uống rượu, cho dù nơi này không khí có ra sao đi nữa, anh vẫn không muốn rời khỏi chỗ ngồi.Tiếu Nghiêu cũng đang ngồi bên cạnh anh, đặt chén rượu trên tay xuống, cười trêu nói: ” Sao vậy, vẫn đang suy tính tìm cách nào để thoát khỏi Tiếu Tiêu sao! Sao không làm theo cách cũ, tìm đại một cô gái nào đó mà kết hôn, tớ nghĩ chắc nó phải mười năm nữa mới dám trở về đấy !”Đằng Tại Hi ánh mắt lạnh băng, trừng mắt mình hắn, đặt mạnh chén rượu xuống bàn, trầm giọng nói: “Tiếu Nghiêu, cậu không muốn bị ăn đánh thì hãy câm miệng lại cho tớ!”Tiếu Nghiêu nhún nhún vai, nhưng vẫn cảm thấy hứng thú nhìn Tại Hi: “Nói thật nhé, đã nhiều năm như vậy mà cậu vẫn chưa tìm được cô gái nào vừa ý hay sao ?“Đằng Tại Hi cầm chén rượu lên uống một ngụm, trong đầu tự nhiên hiện lên khuôn mặt nhỏ nhắn đắng yêu của Ôn Noãn Noãn, nhíu mày, ngay sau đó lại cầm chén rượu lên uống một ngụm lớn, híp con ngươi đen nhìn Tiếu Nghiêu, đột nhiên nở nụ cười tà mị: “Cậu không biết thật sao?”“Sao cơ?” Tiếu nghiêu trong mắt lộ vẻ nghi hoặc.Đằng Tại Hi nhìn hắn vẫy tay, Tiếu Nghiêu ghé tai lại gần anh, Đằng Tại Hi lại cười tà mị, nhẹ giọng nói: ” Cậu chính là người quan trọng nhất đối với tớ !”“Này, cậu tránh xa tớ ra đi !” Tiếu nghiêu lập tức lấy tay đẩy anh ra, vẻ mặt tối lại: “Tuy nhìn tớ rất anh tuấn, phong độ, lại còn là anh em tốt của cậu, nhưng cậu cũng đừng coi trọng tớ quá. hơn nữa, tớ không phải là loại người thích đàn ông đâu nhé!”Đằng Tại Hi một lần nữa uống thêm một chén rượu, liếc mắt nhìn hắn: “cậu muốn tớ “tránh xa” cậu ra sao!”Lúc này, trên sân khấu thay đổi một ban nhạc khác, Đằng Tại Hi nhìn thấy người đứng trên sân khấu chính là con người đó, nhất thời nheo lại con ngươi đen, khóe môi nhếch lên cười lạnh.Tiếu Nghiêu liếc mắt nhìn Tại Hi, sau đó hướng theo ánh nhìn của anh liền nhìn thấy trên sân khấu là một người đang đứng đối diện với chỗ anh ngồi, tò mò hỏi: “Cậu làm gì mà nhìn người đó chăm chú vậy ? Cậu quen cậu ta à?”Đằng Tại Hi khinh thường cười lạnh: “Là một người không quan trọng thôi!”Tiếu nghiêu nhất thời bật cười lên, nói người ta không quan trọng, vậy sao còn nhìn người ta chằm chằm như thế?!!, Đằng Tại Hi quả nhiên vẫn là Đằng Tại Hi mà!Hắn nhất thời xúc động, dang tay ôm Đằng Tại Hi: “Hôm nào cậu phải giới thiệu cô em dâu với tớ đó nha! cậu cũng đến lúc cần có người quản lý rồi đấy !”Đằng Tại Hi mị cười đẩy hắn ra: “Đằng Tại Hi này chỉ biết quản người khác, còn, muốn quản tớ sao ? Không có cửa đâu!”Anh đứng lên, sửa sang lại cái áo một chút, bước về phía sân khấu.Tiếu Nghiêu nhất thời chau mày, không phải người trên sân khấu có thù oán gì với Tại Hi nên cậu ấy muốn lên báo thù đấy chứ?!Đằng Tại Hi khoan thai bước lên sân khấu, mọi người ở dưới đều hướng ánh nhìn vào anh, mà ban nhạc đang chơi trên sân khấu trước tình huống này cũng phải ngừng chơi nhạc!Anh trực tiếp đi tới trước mặt Triển Lệ Ương, ánh mắt lạnh băng liếc nhìn Lệ Ương, đột nhiên liền cười lạnh lên: “Triển Lệ Ương, cậu dám đối đầu với tôi sao?”