5 câu chuyện hay về gia đình trên blog tâm sự
Mục lục
Khổ nhục vì vợ khoe lương được 40 triệu/tháng
Khi mọi người hỏi han, Thảo khoe lương cô được 40 triệu. Đó là chưa kể tới những khoản khác hoàn toàn có thể kiếm được trong tháng. Giang méo mặt vì ngại. ( Câu chuyện hay về gia đình Giang )Khi biết anh Giang đang làm thủ tục ly hôn vợ, bè bạn, đồng nghiệp và họ hàng rất là kinh ngạc. Chị Thảo – vợ của Giang vừa đẹp người, kiếm tiền giỏi, thông thuộc tiếng Anh, biết đối nhân xử thế với gia đình nội – ngoại hai bên. Hơn nữa, Thảo vốn là người cư xử đúng mực, không có “ đầu mày cuối mắt ” với ai. Mẫu người phụ nữ như vậy quả thực là hiếm. Thế nên mọi người hay chuyện đều trách anh Giang hồ đồ, khù khờ .
Tuy nhiên, tâm sự với bạn thân, Giang chỉ cười buồn: “Ai cũng nói tôi may mắn, có phúc mà không biết hưởng. Nhưng thật sự, cái phúc đấy khiến mình buồn và vô cùng đau, đành phải dứt ra”.
Bạn đang đọc: 5 câu chuyện hay về gia đình trên blog tâm sự
Trước đây, anh Giang làm kế toán trưởng cho một công ty thiết kế xây dựng, thu nhập hàng tháng 60-70 triệu. Trong khi đó, Thảo – vợ anh, là cựu sinh viên Đại học Ngoại thương, làm trợ lý cho Tổng giám đốc một tập đoàn lớn quốc tế, lương được 40 triệu / tháng. Khỏi phải nói, gia đình Giang là niềm mơ ước và ghen tỵ của bao nhiêu người .Tuy nhiên, cách đây 2 năm, công ty của anh làm ăn thua lỗ, chỉ huy bị thanh kiểm tra, phải chật vật sắp xếp mãi Giang mới không phải ra tòa. Thế rồi sau đó Giang thất nghiệp, loay hoay mãi mới xin vào được một công ty tư nhân liên tục nợ lương nhân viên cấp dưới. Từ một người kiếm được tiền, là niềm tự hào và chỗ dựa cho cả gia đình trở thành người gần như “ vô sản ”, Giang bị sốc .Thảo làm công ty quốc tế ngày càng phất lên. Từ khi có sếp mới về, lấy được lòng sếp, Thảo có thêm thu nhập. Cô cảm thấy thú vị khi kiếm được nhiều tiền và rất biết cách sử dụng những đồng xu tiền ấy .Nỗi buồn nhất của Giang đó là vợ mình không còn coi trọng chồng. Thảo khởi đầu tỏ thái độ với Giang. Những chuyện trước với gia đình bên chồng, Thảo tôn trọng, không dám xen vào thì giờ lại nói mạnh mồm. Cô tiếp tục bảo Giang “ anh nên thế này, anh nên thế kia ”, rồi còn tính chuyện shopping đủ thứ trong nhà, gọi đồ tới mà không cần hỏi quan điểm của chồng .Mỗi sáng Thảo đưa cho chồng 300.000 đồng rồi dặn chồng cuối ngày báo cáo giải trình với vợ. Mỗi ngày chìa tay nhận từng đồng xu tiền vợ phát chẩn, Giang cảm thấy nhục nhã, buồn tủi nhưng không có cách nào để thoát ra. Có lần, Thảo đưa tiền cho chồng nói anh mời mấy người bạn tới nhà mà ẩm thực ăn uống nhậu nhẹt khiến Giang xấu hổ vô cùng. Anh khước từ .Thảo mua quần áo cho Giang rất nhiều, cũng chịu khó sắm đồ tuy nhiên không cần hỏi quan điểm của chồng và cứ bắt phải mặc như vậy. Tính Giang lâu nay giản dị và đơn giản nên nhiều đồ đắt tiền Thảo mua, anh thấy không hợp nên ít mặc. Thấy chồng thế, Thảo lại bĩu môi : “ Anh đúng là đồ nhà quê. Quần áo đẹp thì không mặc, lại đi mặc những bộ từ đời nảo đời nào, người ta cười cho ” khiến Giang rất không dễ chịu .Mỗi lần cùng vợ đi gặp bè bạn, mọi người đều hết lời khen Giang có vợ vừa giỏi, đẹp, biết ăn mặc lại chiều chồng. Không biết mấy bà ấy giỏi nịnh hay gì nữa mà khi nào cũng thấy khen làm Thảo được phen sướng rên người. Thảo lại khoe khoang đủ thứ, nào là kiếm tiền không khó, làm giàu cực dễ nếu biết cách. Nghe vậy, Giang thấy chạnh lòng .Khi mọi người hỏi han, Thảo khoe lương cô được 40 triệu. Đó là chưa kể tới những khoản khác hoàn toàn có thể kiếm được trong tháng. Giang méo mặt vì ngại .Một hôm, mấy người bạn của Thảo gọi điện bảo tụ tập nhân ngày cô bạn thân ở Mỹ về chơi. Ai đến nhà cũng khen Thảo giỏi, sắm sửa được nhiều. Mãi mới có cô bạn quay sang Giang hỏi anh làm gì, thu nhập tốt không thì Thảo nói xen vào ngay : “ Ôi giời, ông nhà tôi thì làm ăn gì, không đi tù là may. Ngày xưa đã bảo ra ngoài làm ăn mà không nghe, cứ bám riết lấy công ty đó. Giờ đi làm có lương đâu … ” khiến Giang nghe mà lùng bùng lỗ tai. Dần dần khoảng cách của Giang với vợ càng lớn. Giá như Thảo tinh xảo, biết thông cảm cho chồng, Giang đã không stress và chán nản, cảm thấy nhục nhã để bước ra khỏi cuộc hôn nhân gia đình này .
Xem thêm: Mất việc, mất cả chồng vì tăng cân, cô gái đã làm những điều này để thay đổi cuộc sống
Nhà vợ cho 500 triệu mua nhà, chồng chả góp xu nào còn yêu sách chướng tai, vợ đáp trả khiến chồng “tái mặt”.
Sau đám cưới, vợ chồng Hoa vẫn ở nhà thuê. Tới nay đã gần 3 năm, con gái sắp tròn 2 tuổi. Hoa và chồng vẫn luôn xác lập, dầu gì cũng phải có cái nhà cho định cư, kể cả phải vay mượn thêm cũng được. Câu chuyện hay về gia đình Nghĩa .Vừa rồi Nghĩa qua bè bạn trình làng tìm được một chỗ rất khá. Tuy hơi xa TT, nhưng điều kiện kèm theo môi trường tự nhiên sống tương đối tốt, Chi tiêu không quá đắt đỏ. Hoa nhẩm tính, cái nhà ấy có sẵn nhà rồi chỉ việc ở, cũng bớt đi nhiều việc cho vợ chồng cô. Tổng tiền nhà là 800 triệu, trong đó tiền tiết kiệm ngân sách và chi phí của riêng cô được 100 triệu. Mấy năm qua vợ chồng cô tiền nong vẫn tự tiêu và cất giữ, đó là quan điểm của Nghĩa. Hàng tháng Nghĩa góp 2-3 triệu tiền sinh hoạt phí cho vợ. Nói thật, để ngân sách cho cả gia đình, Hoa vẫn phải bù vào rất nhiều. Nhưng Nghĩa nói có thừa anh cũng tiết kiệm ngân sách và chi phí chứ làm gì, nên Hoa lại thôi .Thế mà lần này có kế hoạch mua nhà, Hoa hỏi Nghĩa tiền để dành của anh, thì Nghĩa ráo hoảnh đáp : “ Đàn ông trăm thứ cần tiêu, bè bạn rồi sếp rồi đối tác chiến lược, vài cuộc nhậu cũng mất bay nửa tháng lương, lấy đâu tiết kiệm chi phí ? ”. Hoa chán nản nghĩ, thế là anh chẳng có xu nào. Tình hình này thì mua nhà kiểu gì ? Hoa trong lòng chán nản, đã có ý buông bỏ .Song Nghĩa lại là người sốt sắng lo ngại chuyện nhà cửa. Anh tự gọi về cho hai bên nội ngoại nhờ trợ giúp, và được hiệu quả như sau : ông bà ngoại cho 200 triệu tiền tiết kiệm ngân sách và chi phí ông bà để dưỡng già vẫn gửi trong ngân hàng nhà nước, sau đó ông bà vay hộ 200 triệu nữa bên ngoài, lãi lờ ông bà cũng “ bao ” luôn cho. Hai anh trai của Hoa mỗi người cho đứt 50 triệu. Vị chi đằng nhà cô đã được 500 triệu, tuy nợ 200 triệu nhưng không cần lo lãi. Còn bên nhà Nghĩa, chỉ có cha mẹ chồng cho 30 triệu mà thôi. Anh tính tính, vậy là đã có 630 triệu, chỉ thiếu 170 triệu nữa, bắt đầu vay người quen, mua nhà xong sẽ thế chấp ngân hàng vay ngân hàng nhà nước để trả họ, rồi nỗ lực 2 năm là trả hết nợ .Hoa nghe xong, gọi lại cho cha mẹ mình thì ông bà nói y nguyên như vậy. Cô không trách nhà chồng, vì biết cha mẹ chồng cũng không có, thôi thì ông bà cho được bao nhiêu thì cho. Nhưng cô thấy thương cha mẹ quá, ông bà cũng làm gì có chứ. Cho cô thế này là ông bà dốc cạn gia tài, bố cô có chút lương hưu thì trả lãi cho cái 200 triệu vay kia cũng hết …Hoa đương miên man tâm lý thì Nghĩa lên tiếng : “ Hoàn cảnh nhà anh thì em cũng biết rồi đấy. Bố mẹ chả có đâu, có 30 triệu cả nhà tích góp lại cho anh mua nhà đấy. Ông bà thì nói cho, nhưng anh lúc đấy cũng nói luôn với cha mẹ là, sau này mình sẽ trả lại cho những cụ để những cụ dưỡng già, tiền này mình chỉ mượn trong thời điểm tạm thời thôi. Lấy của ông bà lòng anh cũng áy náy chẳng yên được … ”. Hoa hơi giật mình, tuy nhiên vẫn gật đầu chấp thuận đồng ý. Đúng là cha mẹ chồng không có thật, nhưng sao Nghĩa cũng quên mất, cha mẹ vợ anh cũng đâu có giàu sang gì chứ ? Nếu anh bảo cha mẹ vợ, tiền lãi của món 200 triệu kia vợ chồng anh không dám phiền ông bà, ông bà vay hộ là tốt lắm rồi, thì cô còn được an ủi phần nào .Sau đó, Nghĩa đi vay được bạn anh 50 triệu, còn 120 triệu anh giao cho Hoa chịu nghĩa vụ và trách nhiệm. Đã đến lúc này Hoa chán chẳng buồn nghĩ ngợi, phân bì với chồng nữa, dẫu mọi nghĩa vụ và trách nhiệm nặng nề hơn cứ đổ lên vai mình lẫn cha mẹ mình. Thôi thì cố gắng nỗ lực có cái nhà, con cháu cũng đỡ khổ, cô đành nghĩ như vậy để vực lại ý thức .Tiền đã có đủ, trước ngày đi giao tiền mua nhà 1 hôm, Nghĩa bỗng bảo Hoa : “ Đợt tới vay ngân hàng nhà nước thì vay luôn 200 triệu đi, trả ông bà nội 30 triệu luôn cho xong, ông bà cũng có cái trông vào mà yên tâm. Chứ sau này ông bà cần mình không có thì lại khổ ông bà ”. Hoa sững sờ nhìn chồng, bao lời muốn nói nhưng cô không thốt ra nổi lời nào .Suy nghĩ của Nghĩa khiến cô tuyệt vọng tột độ. Bản thân anh ta chẳng góp phần xu nào, sắp tới vay ngân hàng nhà nước nếu anh ta cứ kêu không có tiền như 3 năm qua thì sau cuối người trả lãi và lo gánh nợ chẳng phải là cô ? Sao anh ta không thấy chút ngượng ngùng nào khi đằng ngoại cho nhiều như vậy, vợ góp như vậy, còn tiền của cha mẹ chồng đâu cần đến ngay, khi nào cần bọn cô hoàn toàn có thể đi vay cho ông bà cũng được chứ sao ? Cơ mà anh ta lại muốn ăn chắc, xử lý dứt điểm quyền hạn của đằng nhà mình, sợ sau này cô không đi vay thì anh ta lại phải đi vay nhỉ ? Đúng là kẻ ích kỉ và đo lường và thống kê tới cực điểm thì thường suy bụng ta ra bụng người !Sau những chán nản cùng cực, Hoa bỗng thấy bình tĩnh lạ lùng. Cô lạnh nhạt bảo chồng : “ Được, vậy vay 200 triệu và trả cho ông bà nội 30 triệu luôn. Số tiền nợ ngân hàng nhà nước 170 triệu còn lại em cũng sẽ đứng ra chịu lãi và nghĩa vụ và trách nhiệm trả gốc, anh không cần bận tâm … ”. Nói đến đây, Hoa thấy mắt Nghĩa sáng lên, khóe miệng không tự chủ được nhếch lên đầy sung sướng. Hoa cười khẩy trong lòng, liên tục : “ … Ngày mai đi giao tiền nhà, anh không cần đi theo đâu. Em sẽ gọi cha mẹ em lên, và ông bà mới là người mua chính thức, sách vở nhà cũng sẽ thay mặt đứng tên ông bà ! ”. Tất nhiên không hề thay mặt đứng tên cô bởi gia tài sau hôn nhân gia đình vẫn được pháp lý xử chia đôi .Nghĩa lập tức tái mặt, chỉ thẳng vào Hoa quát lớn : “ Cô … cô làm thế còn coi chồng cô là cái gì ? ”. Hoa cũng nhìn chằm chằm vào anh ta : “ Đừng nói mấy lời sáo rỗng đó, nghe nực cười lắm. Chuyện như nào thì tự bản thân anh biết ! Tiền anh không góp xu nào, cha mẹ anh không cho đồng nào, thì anh lấy quyền gì mà đòi thay mặt đứng tên ”. Nghĩa cũng chẳng góp phần sức lực lao động gì cho gia đình ngoài 2-3 triệu anh ta góp hàng tháng. Số tiền ấy tiết kiệm ngân sách và chi phí mới đủ trả tiền ăn, tiền điện, mạng với tiền nhà của chính bản thân anh ta .Hoa đứng dậy bỏ đi, để lại một câu : “ Từ tháng sau anh phải góp 5 triệu, thêm tiền nuôi con nữa, nếu không anh ăn ở ngoài đi ! ”. Nói thật, cô đã trọn vẹn chẳng còn hy vọng gì ở Nghĩa lẫn cuộc hôn nhân gia đình này rồi. Kiểu người như anh ta, có lẽ rằng sống chung được ngày nào hay ngày đó thôi …
Xem thêm: Mất việc, mất cả chồng vì tăng cân, cô gái đã làm những điều này để thay đổi cuộc sống
Lỡ chuyến xe khách về quê, vợ quay về nhà thì phát hiện sự thật động trời ngay tại nhà mình
Câu chuyện hay về gia đình Tuấn – Nhắc đến Tuấn, một người đàn ông thành đạt, sở hữu khối gia tài khổng lồ sau nhiều năm cố gắng nỗ lực thời trai trẻ. Ngoài 30 tuổi, anh có sự nghiệp không thay đổi, phong độ ngút trời, được nhiều cô gái bủa vây xung quanh .Thế nhưng Thủy cũng chẳng kém cạnh. Ở Thủy, người ta thấy sự tri thức và xinh đẹp. Đến khi sinh con, cô lại trẻ đẹp hơn xưa, người ngoài nhìn vào thì gật gù nói Tuấn có diễm phúc. Cô vợ vừa trẻ vừa đẹp lại biết cách chiều chồng như thế thì đàn ông như Tuấn ngoại tình thế nào được. Nhưng nói là vậy, lường sao được cuộc sống, đàn ông mà, trái tim khi nào cũng chứa đựng sự tham lam, nó chỉ không ngoại tình khi đàn ông biết kiềm chế dục vọng .Cuộc sống hôn nhân gia đình của Tuần và Thủy êm đềm lắm. Một vài lần, Thủy thấy trên mạng đưa tin những vụ ngoại tình, đánh ghen và những mối tình tay ba đầy nghiệt ngã, cô giật mình nói với chồng : “ Sau này nếu không muốn yêu em nữa, nếu anh có dự tính ngoại tình thì cứ bảo em, để em tự động hóa đi, đừng làm chuyện sau sống lưng em làm gì cho mệt ” .Nghe vợ nói như vậy, Tuấn đùng đùng quát lớn : “ Cả đời này anh chẳng làm chuyện sau sống lưng em, toàn xem mấy cái linh tinh trên mạng rồi nghĩ vớ vẩn ”. Anh nói thế, rồi giận vợ liền mấy ngày. Thủy thấy vậy trong lòng cũng cảm thấy vui vui. Có một người chồng biết nghĩ như vậy, cô đã mãn nguyện lắm rồi, còn yên cầu gì thêm nữa ?Thấm thoắt thời hạn trôi, cô làm đến chức trưởng phòng. Việc nhà bộn bề nên Thủy gửi con về quê cho để bà ngoại trông cháu giúp. Hai vợ chồng lại bộn bề với việc làm của riêng mình, nhiều lúc mới có những bữa cơm chung quây quần. Mỗi lần như vậy, không khí gia đình không còn những niềm vui như lúc trước. Nghĩ rằng chồng bận việc làm nên căng thẳng mệt mỏi, Thủy cùng không hỏi han gì nhiều .Sau đợt đi công tác làm việc hơn 1 tuần, Tuấn chở về nhà với tâm trạng vui tươi khác hẳn thông thường. Thủy ngỏ ý về quê để đón con lên thành phố mấy hôm nhân lúc bé còn nghỉ hè. Tuấn hơi tâm lý rồi đồng ý chấp thuận tắp lự .Sáng thứ Bảy hôm ấy, Thủy thức dậy nhưng không thức tỉnh chồng mà tự gọi xe taxi chở mình ra điểm bắt xe khách. Nào ngờ tắc đường khiến xe taxi vừa chạy đến nơi thì xe khách đã đi được một lúc. Hơi không dễ chịu trong lòng vì đó là chuyến xe duy nhất trong buổi sáng, Thủy lại thuê xe quay ngược quay trở lại .Mất nhiều thời hạn mà không được gì, Thủy đưa tiền trả taxi rồi bước xuống xe thì đã thấy xe hơi của chồng mình đỗ ngay bên đường. Trong lòng cô nghĩ không biết có việc gì mà anh rời nhà sớm thế, trong khi thời điểm ngày hôm nay là ngày nghỉ .Thủy trở về nhà với dự cảm không lành. Rồi cô thấy không khóa, cô đẩy cửa bước vào thì thấy đôi giày cao gót của phái đẹp ở ngay sảnh vào. Thủy cố trấn tĩnh lại nhưng không hề phủ nhận trong lòng cô đang rất hoang mang lo lắng .
Thủy vội vàng chạy vào phòng khách thì nhìn thấy cảnh động trời ngay trước mắt. Chồng cô và một cô gái trẻ nào đó đang ôm ấp nhau với bộ đồ đã bung cả cúc áo. Cô chết chân nhìn cả hai người, chiếc túi xách rơi xuống sàn. Cô hét lên đầy đau đớn: “Hai người đang làm gì thế này?”
Tuấn và cô gái trẻ giật mình nhìn cô, luống cuống mặc lại quần áo. Anh vừa cài lại cúc áo vừa nhìn vợ, mặt phẳng cắt không còn giọt máu .Thủy bật cười nhìn chồng : “ Tôi bảo anh thế nào ? Đừng làm chuyện gì sau sống lưng tôi. Nếu muốn ly hôn, anh chỉ cần nói một câu – anh chán tôi – vậy là đủ. Anh từng hứa sẽ không khi nào làm thế với vợ anh. Nhưng nếu thời điểm ngày hôm nay tôi không lỡ xe về quê, tôi sẽ bị anh lừa đến khi nào nữa ? ”Giọt nước mắt của Thủy vô thức rơi xuống, cô dùng tay quệt ngang nước mắt rồi chua chát nói. “ Hai người cứ tự nhiên đi, tôi đi dọn đồ để lát về quê với con, sang tuần tất cả chúng ta ly hôn ” .Tiếng nói của Thủy văng vẳng lại bên tai của Tuấn. Anh ôm đầu đầy ân hận. Anh không biết tại sao mình lại rơi vào vòng xoáy ngoại tình nhanh chóng kể từ chuyến công tác làm việc, không biết tại sao lại tự mình dùng tay phá nát niềm hạnh phúc gia đình ? Anh hoàn toàn có thể còn thời cơ sửa chữa thay thế lỗi lầm không ? Anh cũng không biết nữa …
Xem thêm: Mất việc, mất cả chồng vì tăng cân, cô gái đã làm những điều này để thay đổi cuộc sống
Xem thêm : Phục hồi tóc yếu bằng công nghệ tiên tiến laser – giải pháp cho mái tóc bóng khỏe
Vợ chồng đang sửa soạn đồ để đi du lịch, mẹ chồng bước vào nói một câu khiến cả hai sững sờ
Câu chuyện hay về gia đình – Vợ chồng Ngọc. Hai người năm nay làm ăn ổn, cả hai đều để ra được một khoản tương đối, nên dự tính cả nhà sẽ đi du lịch xa một chuyến để nghỉ ngơi. Tính đi tính lại, chồng Ngọc muốn mời mẹ chồng đi cùng vì bà chưa được đi máy bay khi nào. Anh muốn cho mẹ “ đi để cho biết ”, bà cháu chơi cùng cũng vui hơn. Ngọc cũng rất đống ý với chồng, hai vợ chồng đón bà từ quê lên chơi từ đầu tuần, để cuối tuần bà đi cùng cả nhà luôn . Mẹ chồng của Ngọc là người khá đồng bóng, nhưng bà cũng cao tuổi rồi nên những con khi nào cũng lựa theo ý bà. Từ lúc bà ở quê lên, vợ chồng Ngọc luôn nỗ lực đưa bà đi thăm thú thành phố, shopping nhiều. Mà tính người ở quê đi đâu cũng tiết kiệm chi phí, và luôn lấy phần về cho người nhà. Ngọc nhiều lúc cũng ngại và xấu hổ khi ở những nơi đông người, nhưng vì chồng nên Ngọc cũng nhẫn nhịn và chỉ mỉm cười .Hôm đó là thứ 6, cả nhà ăn tối ở nhà để chuẩn bị sẵn sàng Chủ Nhật sẽ bay từ sáng sớm. Mẹ chồng Ngọc thời điểm ngày hôm nay lại ngỏ lời vào nhà bếp đãi cả nhà, Ngọc thấy vậy nên cũng để mẹ làm, chỉ phụ mấy việc xung quanh .Ăn cơm xong, hai vợ chồng Ngọc đang sắp xếp đồ vật cho những con để ngày kia đi du lịch, lần này cả nhà sẽ đi 1 tuần liền nên hơi nhiều đồ. Đang gấp quần áo, bỗng có tiếng gõ cửa. Mẹ chồng Ngọc bước vào :“ Mẹ bảo này, mẹ vừa gọi cho dì Tâm ở dưới quê, kể chuyện, nhà dì thích quá, nên mẹ bảo cho nhà dì đi du lịch cùng với nhà mình rồi. Mai dì lên sớm, những con sắp xếp đặt vé thêm cho dì nhé, có dì với hai nhóc nhà dì đi cùng. Chúng nó chưa được đi máy bay khi nào, cho mấy đứa đi với ! ”“ Ơ mẹ, sao mẹ không bảo trước với chúng con gì. Vé máy bay có đặt được ngay đâu ”, chồng Ngọc nói với mẹ .“ Thì kiểu chi chẳng có vé, thiếu gì, ai đi đâu. Con để dì ở phòng mẹ cũng được, không lo chật đâu. Mẹ ở một mình cũng rộng quá, đỡ tốn tiền phòng. ”“ Vấn đề không phải tiền vé hay phòng ở, mà còn bao nhiêu thủ tục ĐK phải lo mà dì Tâm thì có biết gì đâu, thiếu con lại phải nhắc. ”“ Cái anh này, con xót tiền chứ gì. Thế để mẹ trả, gớm tôi cũng không dám lấy tiền anh chị tiêu. ”“ Mẹ này, con đã bảo không phải là tiền. ”“ Thôi anh ạ. Mẹ, mẹ về ngủ với hai cháu đi, mai dì Tâm lên mấy giờ, để bọn con đặt thêm vé. Mẹ về đi nhé ! ”, Ngọc nói thay lời chồng, nháy mắt với chồng để anh kiềm chế lại .Xuôi xuôi rồi mẹ cũng về phòng, Ngọc biết tính mẹ chồng, nếu anh nói thêm nữa, có khi mẹ sẽ tự ái mà không đi, như vậy lại mất vui. Hai vợ chồng lại nhìn nhau phủ nhận, mẹ mời dì Tâm đi, chẳng nhẽ lại bắt dì ấy trả tiền, mà mẹ lại nói tự trả thì sao trả được, nhà Ngọc đã đặt khách sạn 4 sao, vé cũng đặt đi chung, giờ lại thêm lằng nhằng .Cả đêm hai vợ chồng lo liệu đi đặt phòng khách sạn và vé máy bay. Vé máy bay thì mua thêm được, nhưng khách sạn lại không đủ phòng, thế là hai vợ chồng lại cắn răng hủy, để đặt ở một khách sạn khác đủ phòng cho tổng thể .“ Anh ạ, mẹ cũng chẳng đi được nhiều nữa. Em nói phải tội, nhưng thôi chiều ý mẹ vậy, dì Tâm đi cùng mẹ có người chuyện trò vui tươi hơn. ”“ Tự dưng có thêm lũ nhóc dì Tâm nữa, cộng với mấy đứa nhà mình bọn trẻ con lại bầy ra như giặc. Anh chỉ muốn nghỉ ngơi thôi. Chán thật. ”“ Thôi mình nỗ lực, sau đi bù chuyến khác anh ạ. Nghỉ sớm thôi … ”
Xem thêm: Mất việc, mất cả chồng vì tăng cân, cô gái đã làm những điều này để thay đổi cuộc sống.
5/5 – ( 75 bầu chọn )
Source: https://thoitrangredep.vn
Category: Đời Sống