Blog Tâm Sự Yêu Xa – Yêu Xa Nhớ Lắm, Yêu Xa Cô Đơn Nhiều Lắm!

*
*

Dự đoán cực chính xác năm mới 2019 của 12 cung hoàng đạo

*

Ngày cuối năm, thèm một bữa cơm mẹ nấu

*

Blog Radio 579: Câu chuyện của Gió, Lá và Cây

*

Những phong tục đón năm mới độc đáo trên thế giới

Những ngày đông lạnh, người ta có đôi có cặp, tay trong tay ấm áp. Thế nhưng nhìn lại mình, ai chẳng có chút tủi hờn cô đơn. Có người yêu đó, mà xa quá hóa như không.

Bạn đang xem: Blog tâm sự yêu xa


Đối với những người yêu xa, tủi thân nhất là những ngày lễ Tết, khi người ta có cặp có đôi, mình vẫn thui thủi một mình hẹn hò với… cái điện thoại. Những lúc như vậy lại chạnh lòng nghĩ mình có người yêu mà cũng như không. Những cô gái yêu xa, hẳn là những người có trái tim can đảm. Can đảm để yêu và can đảm để đợi chờ. Trong chương trình của tuần này, mời bạn đến với tâm sự của một cô gái có người thương ở phương xa. Lá thư với tựa đề Yêu xa nhớ lắm, yêu xa cô đơn nhiều lắm của bạn Đoàn Hòa.
Có một nỗi nhớ thật dài mang tên yêu xa, bởi vì khoảng cách có thể đo được, nhưng nỗi nhớ thì chẳng có thước nào để cho một con số chính xác. Yêu xa khiến người ta nhớ, khiến người ta mong, nhưng cũng khiến người ta cô đơn và chênh vênh thật nhiều.
Ai chẳng biết đến câu “xa mặt cách lòng”, thế nên không ít người lo sợ rằng chuyện tình yêu ấy sẽ chẳng đi đâu về đâu khi mà chẳng thể biết được người ấy đang làm gì, có mệt mỏi hay không. Chỉ là gặp vội, nói vội, nhớ vội và thương vội qua vài dòng tin nhắn hay vài cuộc gọi muộn màng…
Yêu xa khó lắm, bởi vì vốn dĩ khoảng cách được xem là nguyên nhân giết chết tình yêu nhanh nhất trong tất cả nguyên nhân. Những ngày trời trở gió, những ngày bỗng dưng thấy thật cô đơn, áp lực công việc, áp lực cuộc sống cứ dồn dập đổ lên đôi vai bé nhỏ, nhưng chẳng có một bờ vai để dựa vào. Lúc cần người ấy nhất thì chẳng thể nào bên cạnh, để đến khi đã quá mệt mỏi mới nhận được lời hỏi thăm vội vàng. Bất chợt thấy tình yêu ấy sao mà xa lạ và hờ hững đến thế. Chẳng trách người, chỉ có thể trách khoảng cách khiến người ta càng dễ xa nhau hơn mà thôi.
Yêu xa là những ngày dù ốm vẫn phải tự mình chăm sóc chính mình. Nhiều khi thèm một tin nhắn hỏi han, thèm một ánh mắt quan tâm, thèm một bàn tay dịu dàng chăm sóc. Nhưng tất cả cũng chỉ tồn tại trong suy nghĩ. Thực tại vẫn là mỗi người một nơi và xa nhau hàng trăm cây số.
Yêu xa cô đơn lắm, bởi vì đâu phải cứ muốn là có thể gặp được nhau. Những ngày lễ tết, những ngày kỷ niệm cũng chỉ có thể nhìn nhau qua màn hình máy tính, nghe thấy giọng nói của nhau qua điện thoại. Mong chờ một cái nắm tay, một cái ôm, một nụ hôn cũng thật là xa xỉ.
Những ngày đông lạnh, người ta có đôi có cặp, tay trong tay ấm áp. Thế nhưng nhìn lại mình, ai chẳng có chút tủi hờn cô đơn. Có người yêu đó, mà xa quá hóa như không.
Trong cuộc đời này, khoảng cách thật sự là thứ đáng sợ. Nó khiến người ta thay lòng, khiến tình yêu dễ dàng tan vỡ dù trước đó đã có bao nhiêu lời thề hứa, lời mong chờ nhớ nhung.

Xem thêm:

Có không ít đôi chia tay vì yêu xa, nhưng cũng không hiếm người có được hạnh phúc khi vượt qua được phép thử của tình yêu. Phép thử ấy chính là thời gian và khoảng cách. Thế đó, chẳng có điều gì là mãi mãi, nhưng nếu cả hai có lòng tin thì tình yêu cũng sẽ có một cái kết thật đẹp.
Yêu xa đầy khó khăn thử thách, nhưng không phải là không có hạnh phúc. Hãy cứ tin và cứ yêu đi, chỉ cần có một điểm đến, hãy cứ vững bước cùng nhau đi đến đích, rồi hạnh phúc sẽ mỉm cười và càng thấy trân trọng nhau hơn, trân trọng tình yêu ấy hơn.

Replay Blog Radio: Mong manh nhất là tình yêu

Đối với những tình nhân xa, tủi thân nhất là những ngày lễ Tết, khi người ta có cặp có đôi, mình vẫn thui thủi một mình hẹn hò với … cái điện thoại thông minh. Những lúc như vậy lại chạnh lòng nghĩ mình có tình nhân mà cũng như không. Những cô gái yêu xa, hẳn là những người có trái tim can đảm và mạnh mẽ. Can đảm để yêu và can đảm và mạnh mẽ để đợi chờ. Trong chương trình của tuần này, mời bạn đến với tâm sự của một cô gái có người thương ở phương xa. Lá thư với tựa đề Yêu xa nhớ lắm, yêu xa đơn độc nhiều lắm của bạn Đoàn Hòa. Có một nỗi nhớ thật dài mang tên yêu xa, chính bới khoảng cách hoàn toàn có thể đo được, nhưng nỗi nhớ thì chẳng có thước nào để cho một số lượng đúng chuẩn. Yêu xa khiến người ta nhớ, khiến người ta mong, nhưng cũng khiến người ta đơn độc và chênh vênh thật nhiều. Ai chẳng biết đến câu “ xa mặt cách lòng ”, thế nên không ít người lúng túng rằng chuyện tình yêu ấy sẽ chẳng đi đâu về đâu khi mà chẳng thể biết được người ấy đang làm gì, có căng thẳng mệt mỏi hay không. Chỉ là gặp vội, nói vội, nhớ vội và thương vội qua vài dòng tin nhắn hay vài cuộc gọi muộn màng … Yêu xa khó lắm, chính bới vốn dĩ khoảng cách được xem là nguyên do giết chết tình yêu nhanh nhất trong tổng thể nguyên do. Những ngày trời trở gió, những ngày bỗng dưng thấy thật đơn độc, áp lực đè nén việc làm, áp lực đè nén đời sống cứ dồn dập đổ lên đôi vai nhỏ bé, nhưng chẳng có một bờ vai để dựa vào. Lúc cần người ấy nhất thì không thể nào bên cạnh, để đến khi đã quá căng thẳng mệt mỏi mới nhận được lời hỏi thăm hấp tấp vội vàng. Bất chợt thấy tình yêu ấy sao mà lạ lẫm và hờ hững đến thế. Chẳng trách người, chỉ hoàn toàn có thể trách khoảng cách khiến người ta càng dễ xa nhau hơn mà thôi. Yêu xa là những ngày dù ốm vẫn phải tự mình chăm nom chính mình. Nhiều khi thèm một tin nhắn hỏi han, thèm một ánh mắt chăm sóc, thèm một bàn tay êm ả dịu dàng chăm nom. Nhưng toàn bộ cũng chỉ sống sót trong tâm lý. Thực tại vẫn là mỗi người một nơi và xa nhau hàng trăm cây số. Yêu xa đơn độc lắm, do tại đâu phải cứ muốn là hoàn toàn có thể gặp được nhau. Những ngày lễ tết, những ngày kỷ niệm cũng chỉ hoàn toàn có thể nhìn nhau qua màn hình hiển thị máy tính, nghe thấy giọng nói của nhau qua điện thoại thông minh. Mong chờ một cái nắm tay, một cái ôm, một nụ hôn cũng thật là xa xỉ. Những ngày ướp đông, người ta có đôi có cặp, tay trong tay ấm cúng. Thế nhưng nhìn lại mình, ai chẳng có chút tủi hờn đơn độc. Có người yêu đó, mà xa quá hóa như không. Trong cuộc sống này, khoảng cách thật sự là thứ đáng sợ. Nó khiến người ta thay lòng, khiến tình yêu thuận tiện tan vỡ dù trước đó đã có bao nhiêu lời thề hứa, lời mong đợi nhớ nhung. Xem thêm : Yêu Em Gái Ruột Của Mình – Thì Có Phải Bệnh Hoạn Quá Không Có không ít đôi chia tay vì yêu xa, nhưng cũng không hiếm người có được niềm hạnh phúc khi vượt qua được phép thử của tình yêu. Phép thử ấy chính là thời hạn và khoảng cách. Thế đó, chẳng có điều gì là mãi mãi, nhưng nếu cả hai có lòng tin thì tình yêu cũng sẽ có một cái kết thật đẹp. Yêu xa đầy khó khăn vất vả thử thách, nhưng không phải là không có niềm hạnh phúc. Hãy cứ tin và cứ yêu đi, chỉ cần có một điểm đến, hãy cứ vững bước cùng nhau đi đến đích, rồi niềm hạnh phúc sẽ mỉm cười và càng thấy trân trọng nhau hơn, trân trọng tình yêu ấy hơn. Trong cuộc sống, hoàn toàn có thể nói thứ can đảm và mạnh mẽ nhất là tình yêu nhưng có vẻ như thứ mong manh nhất cũng là tình yêu. Trong tình yêu không hề nói trước điều gì. Hãy cứ hết mình với niềm hạnh phúc ta đang nắm giữ, nhưng nếu một mai tình yêu đổi khác, ta sẽ phải làm gì để đương đầu và vượt qua nó ?

Blog Radio 708: Gái lỡ thì

Bạn thân mến ! Mặc dù ngày này ý niệm về hôn nhân gia đình của phụ nữ không còn quá khắc nghiệt như trước nhưng những cô gái muộn chồng vẫn bị xem là gái lỡ thì. Bản thân họ vẫn độc lập, tự chủ về kinh tế tài chính, cũng khao khát một mái ấm mái ấm gia đình nhưng hôn nhân gia đình rõ ràng là game show may rủi.

Replay Blog Radio: Mở lòng và yêu người đến sau

Tôi vẫn giữ thói quen pha cafe cho mình. Nhưng rồi tôi luôn nghĩ về Nhi, về đời sống bình yên chỉ có em, về khoảng chừng thời hạn cùng em đi qua, giờ chỉ còn gọi tên bằng nỗi nhớ. Mở điện thoại thông minh, tôi gửi đến Nhi một tin nhắn trống không, tôi tin em sẽ hiểu. Vì mùa gió đã thôi lưng chừng.

Replay Blog Radio: Ngày mai nắng lên anh sẽ về

Trái tim con người ta thường yêu trước khi lí trí kịp nhận thấy. Để rồi, một sớm mai thức giấc, khi lí trí kịp nhận ra, thì con tim đã yêu quá nhiều.

Blog Radio 707: Nghe nói người cũ kết hôn rồi

Có khi nào bạn tưởng tượng nếu vô tình gặp lại người cũ, khoảnh khắc ấy sẽ như thế nào ? Liệu hoàn toàn có thể nói với nhau một lời chào hay lướt qua nhau như chưa hề quen biết ?

Replay Blog Radio: Hôm nay chúng ta vẫn yêu nhau

Ngày thời điểm ngày hôm nay, nếu có thời cơ yêu thì bạn hãy cứ yêu, hãy cứ yêu khi còn hoàn toàn có thể, đừng lo ngại ngày mai. Nếu bạn luôn thấp thỏm rằng ngày mai bạn còn được niềm hạnh phúc trong tình yêu không thì chính là bạn đang tiêu tốn lãng phí tình yêu của ngày hôm nay.

Thanh xuân đi trốn để tình yêu đi tìm

Những năm tháng đẹp nhất của thanh xuân hãy quả cảm đi tìm cho mình những tình yêu thật đẹp, bên nhau đủ lâu để ta được là một trong những điều đặc biệt quan trọng nhất trong đời nhau và hãy dừng lại ở nơi mình cảm thấy bình yên nhất, chỉ cần suôn sẻ gặp được đúng người thì mọi sự chờ đón trong bạn đều xứng danh. Hạnh phúc vốn là một cuộc hành trình dài và cuộc sống này nhiều lắm những chông gai, hãy tin rằng chỉ là do tắt đường nên niềm hạnh phúc đến muộn một chút ít thôi.

Chặng đường làm người lớn chẳng hề dễ dàng như mình vẫn nghĩ

Trong thế giới quan của những đứa trẻ làm người lớn thật là vui. Người lớn có nghĩa là chẳng còn ai quản, thích làm gì thì làm, thích đi đâu thì đi, không phải chịu sự kìm kẹp của ai. Người lớn được thỏa thuê trong quốc tế to lớn, được theo đuổi những thứ cao xa. Thế nhưng, tới lúc tôi thật sự trưởng thành, cũng đã đỗ vào một ngôi trường ở thành phố mà mình mong ước rồi thì thực sự đã vỗ vào mặt tôi mà không thương tiếc, làm người lớn hóa ra cũng chẳng vui như tưởng tượng, việc ở nơi đất khách quê người lại càng không hề đơn thuần tẹo nào.

Blog Radio 706: Phụ nữ chính là tấm gương của người đàn ông họ yêu

Phụ nữ chính là tấm gương của người đàn ông họ yêu. Một người phụ nữ không tin vào tình yêu và luôn có thành kiến với đàn ông, chứng tỏ cô ấy chưa từng ở bên người đàn ông tốt. Trái lại, một người phụ nữ có thể đồng cảm, bao dung với đàn ông, chứng tỏ họ đã nhận được sự quan tâm, chăm sóc từ người đàn ông bên cạnh mình.

Replay Blog Radio: Trưởng thành từ những lần vấp ngã rất đau

Đâu phải chưa từng vấp ngã, tuổi trẻ thì cú ngã cũng không hẳn là đau, còn có nơi dựa vào và vực dậy. Nhưng tuổi đời càng lớn lại đâm ra sợ hãi vì ngã ngày càng đau mà chẳng dám tìm nơi phụ thuộc. Vấp ngã rồi liệu có ai đưa tay ra. Vấp ngã rồi có được tha thứ thuận tiện. Lớn rồi phải không ? Nếu đang trong quy trình tiến độ chênh vênh thì hãy cứ đi chậm và quan sát. Đừng cố chạy làm gì, con đường rồi sẽ mở lối .
Chuyên mục: Chuyên mục : trò chơi Tiếng Việt