Cách Tạo Dáng Mai Con Cho Bộ Đế Đẹp, Kỹ Thuật Trồng Cây Mai Con Cho Bộ Đế Đẹp

(CHÚ Ý: Chỉ cần quý anh/chị điền đúng Tên + Số điện thoại, sẽ có nhân viên gọi lại ngay để hỗ trợ anh/chị hoàn thành đơn hàng.)

Cách tạo dáng cây mai kiểng đơn giản, sang trọng. Mai thế là một sở thích đặc biệt của những người yêu bonsai, hoa cảnh. Nhưng những lưu ý khi tạo dáng mai thế thì không phải ai cũng hiểu.

Bạn đang xem: Cách tạo dáng mai con

Khi tạo dáng mai cần chú ý các phần sau:Gốc mai: là phần cực kỳ quan trọng, vì khi nhìn vào cây mai người ta chú ý ngay đến cái gốc mai, xem gốc mai người ta biết đó là mai rừng, hay mai bonsai lâu năm …Thường thì gốc mai được để tự nhiên do việc tạo dáng và ghép rễ rất khó. Bởi vậy đánh giá mai như đánh giá vẻ đẹp của một cô gái, nếu muôn biết đẹp xấu thì phải đánh giá những cái gì là tự nhiên nhất mà thiên nhiên đã ban tặng.*Một cây mai vàng có bộ rễ tương đối đẹpĐể có một gốc mai đẹp bạn phải tạo dáng bộ rể lúc mới trồng, hoặc nếu đó là mai già thì phải biết moi gốc ra để lộ phần rễ, nhưng thường thì không đẹp do mai sống hoan dã nên rễ cũng xuông đuột. Với các loại mai già thì khó mà thay đổi được hình dáng bộ rể vì vậy mà nên tập trung và phần thế mai.Thế mai: Với kỹ thuật ghép cành phổ biến như hiện nay thì có thể tạo được nhiều dáng, thế rất đẹp. Nhưng phần lớn thế mai phải theo dáng thế tự nhiên của cây mai, vì khi bứng gốc mai rừng cho vào chậu thì phần nhánh lớn đã bị cắt trùi lũi, ở đầu mỗi nhánh mai lớn này sẽ được ghép lại các nhánh mai con, cách bố trí các nhánh mai ghép và tạo dáng nhánh mai ghép sẽ tạo nên thế của cây mai.* ******Những Lưu Ý Khi Tạo Dáng Mai ThếTạo ‘’thế’’ đẹp cho cây mai cảnh trước hết phải dựa theo dáng sẵn có của từng cây.Cách tạo dáng thếThông thường muốn tạo ‘’thế’’ đẹp cho cây mai cảnh trước hết phải dựa theo dáng sẵn có của từng cây (cây mai) để từ đó nghĩ cách tạo ra các ‘’thế’’ phù hợp cho cây. Tất nhiên là phải quan sát từng phần để có cách uốn sửa.Bộ rễ mai cảnhBộ rễ của cây mai gồm có một rễ cái khá dài, nhờ đó mà cắm sâu xuống đất để hút được nhiều chất bổ dưỡng nuôi thân, lá, đồng thời cũng giữ được thế đứng vững chắc cho cây trước phong ba bão táp. Mọc ra từ rễ cái là vô số rễ con, tất cả bộ rễ đó đều chôn vùi trong đất chậu. Thế nhưng với kiểng cổ, qua tài nghề của nghệ nhân, bộ rễ vẫn góp phần làm đẹp cho cây mai cảnh. Người ta tạo ra nét già nua hoặc tùy trường hợp mà có những hình tượng lạ khác từ bộ rễ.Muốn được vậy phải có sự kỳ công và mất nhiều thời gian. Trước hết ta phải nắm vững hình dạng bộ rễ của từng cây mai, nhân cơ hội sang chậu; thay đất mới cho cây hằng năm. Chỉ những nhánh rễ phụ nằm gần tầng đất trên mặt mới được sử dụng vào việc tôn nét thẩm mỹ cho cây.Chẳng hạn: chùm rễ phụ của cây mai được người ta đưa trồi lên khỏi mặt đất, bố trí cho nằm về các hướng khác nhau với thế uốn éo ngoằn ngoèo như những con rắn, vừa tạo được sự già nua cho cây lại vừa tạo được ấn tượng đối với người thưởng thức. Nếu gặp được gốc mai già đã có sẵn hình muông thú thì chọn ra những rễ con (cũng nằm ở tầng mặt) to khỏe xếp vào vị trí phù hợp để tạo chân thú sau này…Gốc cây mai cảnhGốc của những cây mai già có khi suôn đuột, nhưng cũng có những hình thù khác lạ. Tùy theo hình thù của cây mai già mà kết hợp với việc uốn sửa các rễ con để tạo nên những hình tượng độc đáo như ‘’hổ phục’’, ‘’phượng vũ’’… Nếu là gốc thuộc dạng suôn đuột thì lão hóa thành những u nần, hốc lõm, hoặc đôi chỗ vỏ bị trầy xước, mốc meo… giống như lớp da nhăn nheo của người già…Thân cây mai cảnhThân cây mai thường được chọn ở bên dưới to, trên nhỏ mới phù hợp. Theo luật xưa, phải dùng thân chủ, dù có cao cũng không được cưa cụt để tạo thân mới từ cành non của nó. Phải uốn thân từ lúc cây còn non vì lõi gỗ còn mềm dẻo dễ uốn.Mai vốn là cây mềm mại, ẻo lả nên thân cây không nên để suôn đuột, cũng không nên uốn sửa đến độ cong queo uốn lượn nhiều khúc như thân con rắn mất độ tự nhiên. Với cây mai nhiều năm tuổi (hoặc cây được lão hóa) cần phải có lớp vỏ sù sì, nhăn nheo, rồi những hốc lồi lõm mới gây được sự chú ý của người xem.Nghệ thuật bố trí cành maiVới mai cổ điển, cành còn được hiểu là tầng, là tay (chi). Theo luật uốn sửa cây kiểng ngày xưa thì số cành trên cây phải là số lẻ: 3 – 5 – 7… Nhưng kiểng xưa hầu hết người ta chỉ chọn từ 3 hoặc 5 cành trên mỗi cây. Các cành đều được phân bố hợp lý.Cành dưới gốc (phủ địa) phải đủ cao (bằng 1/3 chiều cao của thân cây), các cành phía trên được uốn sửa cho phân bố với khoảng cách tạo được độ thông thoáng. Vị trí của cành thường có nhiều dạng như: Chiết chi nhị diện (hai cành mọc đối xứng với nhau), chiết chi tứ diện (bốn cành mọc theo bốn hướng khác nhau theo hình xoắn ốc). Trong việc uốn sửa cành, nhiều trường hợp cành không nằm đúng vị trí mong muốn, ta phải dùng cách uốn ‘’tế thân’’ (tế: che lấp), tức uốn cành vòng qua thân cây để chuyển về hướng khác.Sửa tán lá cho câyCây mai có tán lá xanh tươi, bóng mướt mới được đánh giá là đẹp. Thế nhưng, tán lá không được đè lên nhau, che khuất nhau tạo sự rậm rạp làm lu mờ đường nét đặc thù của cây.Người xưa không am tường đến kỹ thuật ghép, giâm cành, chiết cành như cách nhân giống, lai giống ‘’mai giảo’’ của chúng ta ngày nay. Đã thế, họ cũng không có những dụng cụ chuyên dùng để trợ lực cho việc uốn sửa này như các loại kềm kéo để cắt rễ, cắt cành, như kẹp chuyên dụng để uốn cành và thân cứng, như dây kẽm, dây nhôm để uốn cành… Thế nhưng, họ cũng có phương pháp riêng và tận dụng những dụng cụ sẵn có như cây, ván, dây thừng qua các cách treo, neo, nêm chống chỏi.

Xem thêm:

là phần cực kỳ quan trọng, vì khi nhìn vào cây mai người ta chú ý quan tâm ngay đến cái gốc mai, xem gốc mai người ta biết đó là mai rừng, hay mai bonsai lâu năm … Thường thì gốc mai được để tự nhiên do việc tạo dáng và ghép rễ rất khó. Bởi vậy nhìn nhận mai như nhìn nhận vẻ đẹp của một cô gái, nếu muôn biết đẹp xấu thì phải nhìn nhận những cái gì là tự nhiên nhất mà vạn vật thiên nhiên đã ban tặng. Một cây mai vàng có bộ rễ tương đối đẹpĐể có một gốc mai đẹp bạn phải tạo dáng bộ rể lúc mới trồng, hoặc nếu đó là mai già thì phải biết moi gốc ra để lộ phần rễ, nhưng thường thì không đẹp do mai sống hoan dã nên rễ cũng xuông đuột. Với các loại mai già thì khó mà đổi khác được hình dáng bộ rể thế cho nên mà nên tập trung chuyên sâu và phần thế mai. Với kỹ thuật ghép cành thông dụng như lúc bấy giờ thì hoàn toàn có thể tạo được nhiều dáng, thế rất đẹp. Nhưng hầu hết thế mai phải theo dáng thế tự nhiên của cây mai, vì khi bứng gốc mai rừng cho vào chậu thì phần nhánh lớn đã bị cắt trùi lũi, ở đầu mỗi nhánh mai lớn này sẽ được ghép lại các nhánh mai con, cách sắp xếp các nhánh mai ghép và tạo dáng nhánh mai ghép sẽ tạo nên thế của cây mai. Việc cắt các cành lớn để cho mai vào chậu kiến cũng là một việc làm không dễ vì nếu không biết cắt thì cây mai chẳn ra một thế nào hết. Mỗi cây có hình dáng riêng nên tùy theo thế tự nhiên của mai mà việc cắt nhánh sẽ khác nhau. Thông thường những nhánh nào làm phá dáng mai sẽ được cắt sát thân mai có nghĩa là bỏ luôn nhánh đó, còn những nhánh nào tạo được thế mai thì giữ lại và chừa ra khoảng chừng 20 – 30 cm. Tạo dáng mai lão : Nếu cai mai non mà bạn làm nó thành mai già có nhiều u nầng, sần sùi thì giá trị nó sẽ tăng lên rất cao. Tạo dáng mai lão là một kỹ thuật tương đối khó, vì nếu không khéo thì cây mai sẽ chết luôn. Để tạo u nầng, các vết sần sùi thì người ta dùng đục khoét vào thân cây hoặc dùng các dụng cụ chuyên sử dụng cào lên thân cây, lâu ngày vết thương sẽ lành lại và làm lộ các vết sần sùi u nầng. Đối với mai non thì việc tạo dáng rất thuận tiện, ta nên quan tâm phần rễ và thân, dưới đây là một vài hình ảnh hoàn toàn có thể giúp bạn hướng tạo dáng mai … Tạo ‘ ’ thế ’ ’ đẹp cho cây mai cảnh trước hết phải dựa theo dáng sẵn có của từng cây. Thông thường muốn tạo ‘ ’ thế ’ ’ đẹp cho cây mai cảnh trước hết phải dựa theo dáng sẵn có của từng cây ( cây mai ) để từ đó nghĩ cách tạo ra các ‘ ’ thế ’ ’ tương thích cho cây. Tất nhiên là phải quan sát từng phần để có cách uốn sửa. Bộ rễ của cây mai gồm có một rễ cái khá dài, nhờ đó mà cắm sâu xuống đất để hút được nhiều chất bổ dưỡng nuôi thân, lá, đồng thời cũng giữ được thế đứng vững chắc cho cây trước phong ba bão táp. Mọc ra từ rễ cái là vô số rễ con, tổng thể bộ rễ đó đều chôn vùi trong đất chậu. Thế nhưng với kiểng cổ, qua tài nghề của nghệ nhân, bộ rễ vẫn góp thêm phần làm đẹp cho cây mai cảnh. Người ta tạo ra nét già nua hoặc tùy trường hợp mà có những hình tượng lạ khác từ bộ rễ. Muốn được vậy phải có sự kỳ công và mất nhiều thời hạn. Trước hết ta phải nắm vững hình dạng bộ rễ của từng cây mai, nhân thời cơ sang chậu ; thay đất mới cho cây hằng năm. Chỉ những nhánh rễ phụ nằm gần tầng đất trên mặt mới được sử dụng vào việc tôn nét thẩm mỹ và nghệ thuật cho cây. Chẳng hạn : chùm rễ phụ của cây mai được người ta đưa trồi lên khỏi mặt đất, sắp xếp cho nằm về các hướng khác nhau với thế uốn éo ngoằn ngoèo như những con rắn, vừa tạo được sự già nua cho cây lại vừa tạo được ấn tượng so với người chiêm ngưỡng và thưởng thức. Nếu gặp được gốc mai già đã có sẵn hình muông thú thì chọn ra những rễ con ( cũng nằm ở tầng mặt ) to khỏe xếp vào vị trí tương thích để tạo chân thú sau này … Gốc của những cây mai già có khi suôn đuột, nhưng cũng có những hình thù khác lạ. Tùy theo hình thù của cây mai già mà tích hợp với việc uốn sửa các rễ con để tạo nên những hình tượng độc lạ như ‘ ’ hổ phục ’ ’, ‘ ’ phượng vũ ’ ’ … Nếu là gốc thuộc dạng suôn đuột thì lão hóa thành những u nần, hốc lõm, hoặc đôi chỗ vỏ bị trầy xước, mốc meo … giống như lớp da nhăn nheo của người già … Thân cây mai thường được chọn ở bên dưới to, trên nhỏ mới tương thích. Theo luật xưa, phải dùng thân chủ, dù có cao cũng không được cưa cụt để tạo thân mới từ cành non của nó. Phải uốn thân từ lúc cây còn non vì lõi gỗ còn mềm dẻo dễ uốn. Mai vốn là cây mềm mịn và mượt mà, ẻo lả nên thân cây không nên để suôn đuột, cũng không nên uốn sửa đến độ cong queo uốn lượn nhiều khúc như thân con rắn mất độ tự nhiên. Với cây mai nhiều năm tuổi ( hoặc cây được lão hóa ) cần phải có lớp vỏ sù sì, nhăn nheo, rồi những hốc lồi lõm mới gây được sự chú ý quan tâm của người xem. Với mai cổ xưa, cành còn được hiểu là tầng, là tay ( chi ). Theo luật uốn sửa cây kiểng thời xưa thì số cành trên cây phải là số lẻ : 3 – 5 – 7 … Nhưng kiểng xưa hầu hết người ta chỉ chọn từ 3 hoặc 5 cành trên mỗi cây. Các cành đều được phân bổ hài hòa và hợp lý. Cành dưới gốc ( phủ địa ) phải đủ cao ( bằng 1/3 chiều cao của thân cây ), các cành phía trên được uốn sửa cho phân bổ với khoảng cách tạo được độ thông thoáng. Vị trí của cành thường có nhiều dạng như : Chiết chi nhị diện ( hai cành mọc đối xứng với nhau ), chiết chi tứ diện ( bốn cành mọc theo bốn hướng khác nhau theo hình xoắn ốc ). Trong việc uốn sửa cành, nhiều trường hợp cành không nằm đúng vị trí mong ước, ta phải dùng cách uốn ‘ ’ tế thân ’ ’ ( tế : che lấp ), tức uốn cành vòng qua thân cây để chuyển về hướng khác. Cây mai có tán lá xanh tươi, bóng mướt mới được nhìn nhận là đẹp. Thế nhưng, tán lá không được đè lên nhau, che khuất nhau tạo sự rậm rạp làm lu mờ đường nét đặc trưng của cây. Người xưa không am tường đến kỹ thuật ghép, giâm cành, chiết cành như cách nhân giống, lai giống ‘ ’ mai giảo ’ ’ của tất cả chúng ta ngày này. Đã thế, họ cũng không có những dụng cụ chuyên dùng để trợ lực cho việc uốn sửa này như các loại kềm kéo để cắt rễ, cắt cành, như kẹp chuyên sử dụng để uốn cành và thân cứng, như dây kẽm, dây nhôm để uốn cành … Thế nhưng, họ cũng có chiêu thức riêng và tận dụng những dụng cụ sẵn có như cây, ván, dây thừng qua các cách treo, neo, nêm chống chỏi. Xem thêm : Tổng Hợp Đề Thi Học Kì 2 Lớp 1 Môn Tiếng Việt Lớp 1 Học Kì 2

Kỹ thuật sửa mai kiểng

Cây mai trồng để chơi kiểng, chơi bonsai thì phải luôn luôn cắt tỉa, uốn sửa cho đẹp. Kỹ thuật sửa mai bao gồm: cắt tỉa uốn nắn, căng kéo, quấn dây đồng, neo, cảo, đục, khoét, làm lão hóa. v.v..

Cây mai trồng để chơi kiểng, chơi bonsai thì phải luôn luôn cắt tỉa, uốn sửa cho đẹp. Kỹ thuật sửa mai bao gồm: cắt tỉa uốn nắn, căng kéo, quấn dây đồng, neo, cảo, đục, khoét, làm lão hóa. v.v..