Công nhận các cặp đồng giới ở Việt Nam – Wikipedia tiếng Việt

Mặc dù Luật Hôn nhân và Gia đình năm 2000 [ 1 ] cấm Hôn nhân đồng giới, Luật Hôn nhân và Gia đình năm năm trước [ 2 ] bỏ pháp luật ” cấm kết hôn giữa những người cùng giới tính ” từ ngày 1 tháng 1 năm năm ngoái, tuy nhiên, Luật 2014 vẫn pháp luật ” không thừa nhận hôn nhân giữa những người cùng giới tính ” ( khoản 2 Điều 8 ). [ 3 ] Theo báo Tuổi Trẻ, những người đồng giới tính vẫn hoàn toàn có thể chung sống, nhưng pháp lý sẽ không giải quyết và xử lý khi giữa họ có tranh chấp xảy ra. [ 4 ]
Vào tháng 5/2012, một cặp đồng tính tại Hà Tiên tổ chức triển khai một đám cưới truyền thống cuội nguồn tại nhà nhưng bị chính quyền sở tại địa phương ngăn cản. Việc này được tường thuật trên nhiều báo chí truyền thông, và đã dẫn đến những cuộc tranh luận sôi sục. [ 5 ]2 tháng sau, bộ trưởng liên nghành Tư pháp, Hà Hùng Cường, công bố là chính phủ nước nhà đang xem xét hợp thức hóa việc hôn nhân đồng giới, cho là ” để bảo vệ tự do cá thể, hôn nhân đồng giới nên được cho phép. ” Vấn đề được dự tính là sẽ tranh luận tại QH vào mùa xuân năm 2013. [ 6 ] [ 7 ] Tuy nhiên vào tháng 2 năm 2013, bộ Tư pháp nhu yếu QH hoãn bàn luận về việc này cho tới năm năm trước. [ 8 ]

Vào tháng 6/2013, bộ Tư pháp đệ trình dự luật mà sẽ hủy bỏ việc cấm hôn nhân đồng giới từ luật Hôn nhân và Gia đình và sẽ cho phép các cặp đồng giới chung sống với nhau.[9] Quốc hội dự định sẽ bàn luận về việc này vào tháng 10 năm 2013.[10] Vào ngày 24 tháng 9 năm 2013, chính phủ ra sắc lệnh hủy bỏ việc phạt những hôn nhân đồng giới. Sắc lệnh này sẽ có hiệu lực vào ngày 11 tháng 11 năm 2013.[11][12][13]
Từ ngày 12 tháng 11 năm 2013, chính phủ sẽ không phạt những ai tổ chức đám cưới đồng tính.[14] Trong trường hợp chính quyền địa phương xen vào can thiệp, những người liên hệ có thể dùng sắc lệnh này để bảo vệ quyền lợi cá nhân của họ.[15]

Quan điểm công chúng[sửa|sửa mã nguồn]

Theo hiệu quả tìm hiểu vương quốc về ” Quan điểm xã hội với hôn nhân cùng giới ” được Viện Xã hội học ( Viện Hàn lâm Khoa học – Xã hội Nước Ta ) và Viện Nghiên cứu xã hội, Kinh tế và Môi trường ( iSEE ) công bố ngày 26/3/2014 [ 16 ] :

  • 90% người dân Việt Nam được hỏi biết về đồng tính và 62% biết về việc sống chung như vợ chồng giữa hai người cùng giới tính.
  • 30% người dân được hỏi có quen ai đó là người đồng tính (họ hàng, bạn bè, đồng nghiệp, hàng xóm…).
  • 33,7% số người được hỏi ủng hộ việc hợp pháp hóa hôn nhân cùng giới. Về việc công nhận quyền sống chung như vợ chồng giữa những người cùng giới tính, số người ủng hộ là 41,2%. Hình thức sống chung cùng giới nên được hợp pháp hóa theo dạng “kết hợp dân sự” hoặc “đăng ký sống chung như vợ chồng.
  • Khi được hỏi về một số quyền cụ thể được đề cập đến trong Luật Hôn nhân – Gia đình mà các cặp đôi cùng giới nên được pháp luật bảo vệ, có 56% người dân được hỏi cho rằng cặp đôi cùng giới nên có quyền cùng nhận con nuôi và nuôi con, 51% ủng hộ quyền sở hữu tài sản chung, 47% ủng hộ quyền thừa kế tài sản.
  • Đa số người dân được hỏi cho rằng việc hợp pháp hóa hôn nhân cùng giới không ảnh hưởng đến gia đình (72,7%) hay cá nhân họ (63,2%). Xét theo vùng miền, người miền Bắc và người miền Trung ủng hộ tích cực hơn (78% và 74%) so với miền Nam (68%).
  • Những người trẻ từ 18-29 tuổi và những người có trình độ học vấn từ đại học, cao đẳng trở lên có tỷ lệ ủng hộ hôn nhân đồng giới cao hơn.
  • Những trường hợp có quen biết người đồng tính xác suất ủng hộ hợp pháp hóa hôn nhân cùng giới lớn gấp đôi so với các trường hợp không quen biết. Điều này cho thấy việc xuất hiện công khai, sống thật của người đồng tính có tác động tốt đến thái độ ủng hộ của xã hội.[17]
  • 90% cho rằng nếu hợp pháp hóa hôn nhân đồng tính thì sẽ có tác động đến cộng đồng xã hội kể cả tích cực lẫn tiêu cực. 20% cho rằng việc hợp pháp hóa hôn nhân đồng tính sẽ có tác động tiêu cực đến gia đình họ trong khi 73% số người được hỏi cho rằng việc hợp pháp hóa hôn nhân cùng giới không ảnh hưởng đến gia đình hay cá nhân họ.[18].

Cuộc tìm hiểu vương quốc lần tiên phong được thực thi tại 68 xã, phường thuộc 8 tỉnh, thành phố tại Nước Ta gồm : Thành Phố Hà Nội, Quảng Ninh, Nghệ An, Thành Phố Đà Nẵng, Đắk Lắk, TP Hồ Chí Minh, An Giang, Sóc Trăng với sự tham gia của 5.300 người dân .

Các quan điểm[sửa|sửa mã nguồn]

  • Có một chiến dịch tên là “Tôi đồng ý – I Do” do trung tâm ICS, Viện nghiên cứu iSEE, nhóm 6+ và cộng đồng LGBT Việt Nam phát động từ ngày 13.10.13 nhằm kêu gọi mọi người ủng hộ hôn nhân đồng giới.[19]. Trong số những người ủng hộ có nhà văn Nguyên Ngọc, với lý do: “luôn ủng hộ quyền bình đẳng của người thiểu số, trong đó có người đồng tính. Cuộc sống cần có sự nhân ái và lòng bao dung.”[19]
  • Nhà văn Trang Hạ: “Có nhiều cách để được hạnh phúc, cách đơn giản nhất là đi tới, yêu người mình yêu. Có nhiều cách để được hạnh phúc, vì hạnh phúc không nhất thiết phải được trình diễn theo cùng một kiểu. Có nhiều lý do để chúng ta trân trọng bản thân. Nên cũng có rất nhiều lý do để chúng ta cần trân trọng cả những người khác nữa. Nên đây là quan điểm của tôi: Tôi đồng ý!”[20]
  • Phó giáo sư Phùng Trung Tập – Đại học Luật Hà Nội cho rằng: “Thừa nhận hôn nhân đồng tính không dựa vào kinh tế mà dựa vào tính loài, sinh con, đẻ cái. Gia đình là tế bào của xã hội, trong đó có quan hệ hôn nhân và quan hệ nuôi dưỡng. Vậy nên đứng từ dân trí, văn hóa, quan điểm sống, trật tự xã hội… của nước ta hiện nay, tôi cho rằng chưa nên thừa nhận hôn nhân đồng tính”[21]
  • Luật sư Hằng Nga (Đoàn luật sư Hà Nội) cho rằng: “Hôn nhân đồng giới không giải quyết được những đòi hỏi của xã hội đối với gia đình, bởi gia đình, hôn nhân có một chức năng vô cùng quan trọng là duy trì nòi giống, là sinh sôi nảy nở. Sự đòi hỏi này vừa là quy luật tự nhiên, vừa là mục tiêu của gia đình. Mà gia đình lại là tế bào của xã hội, gia đình khỏe mạnh, đúng nghĩa, đất nước mới phát triển, bền vững được”. Luật sư Nghiêm Diệu Thúy (Đoàn Luật sư Hà Nội) lập luận rằng nếu cổ súy cho hoạt động này, sẽ dẫn đến tâm lý a dua, hoặc tạo ra một trào lưu không lành mạnh và vô trách nhiệm với dòng tộc, cao hơn là với đất nước, bởi hôn nhân đồng tính không thể tạo ra những đứa con theo quy luật tự nhiên, không có được thế hệ tương lai cho đất nước[22].
  • PGS-TS Nguyễn Văn Tiệp, người nhiều năm nghiên cứu về vấn đề đồng tính, nói rằng: “Luật nên cho phép người đồng tính kết hôn để đảm bảo quyền con người và quyền công dân của họ, không thể làm khác. Không ai có quyền tước đoạt ở họ những gì họ có… Về mặt pháp lý thì người đồng tính là những con người và là công dân, họ đương nhiên được hưởng các quyền vốn có của con người và công dân một nước như những người bình thường khác. Vì vậy, họ được quyền kết hôn là việc bình thường. Hiện nay, xã hội cởi mở hơn thì người đồng tính có điều kiện bộc lộ mình, thể hiện những nhu cầu, khát vọng bình thường của một con người trong cuộc sống, được yêu và kết hôn, sống theo nhu cầu, sở thích… Những điều này là chính đáng“. Ông cũng nêu thực trạng hiện nay, kiến thức về giới, sự khác biệt giới, vấn đề đồng tính không được giảng dạy trong trường phổ thông và thậm chí cả đại học, dẫn đến nhiều người Việt thiếu kiến thức về giới. Do đó, việc truyền thông và giáo dục về giới phải đặt ra như một chương trình quốc gia để mọi người có sự hiểu biết về người đồng tính.[23].
  • Tiến sĩ Khuất Thu Hồng, Viện trưởng Viện nghiên cứu Phát triển xã hội, cho rằng: “Những người đồng tính muốn kết hôn là những người rất có trách nhiệm. Họ muốn được bình đẳng như tất cả những người khác. Hơn nữa người đồng tính chỉ có một tỷ lệ nhỏ trong xã hội. Tôi cho rằng không phải quá lo lắng đến các vấn đề như sinh con hay quan niệm truyền thống này khác. Chúng ta vẫn có đủ số em bé ra đời, và với sự tiến bộ của y học ngày nay người đồng tính vẫn có thể có những đứa con của chính họ…Pháp luật do con người tạo ra, nó cần được thay đổi, bổ sung để đáp ứng được sự phát triển của xã hội“. Tiến sĩ Hồng cũng cho biết, thể chế xã hội và văn hóa giữa Việt Nam và Mỹ có nhiều điểm khác biệt. Nếu như ở Mỹ, vai trò chính của những bất đồng quan điểm nằm ở tôn giáo (như Thiên chúa giáo thì ở Việt Nam, vai trò chính nằm ở sự thiếu hiểu biết…TS Lê Bạch Dương cũng cho rằng, Việt Nam không bị ảnh hưởng quá nhiều bởi tôn giáo như Mỹ. Do đó, chuyện chấp nhận một quan niệm mới sẽ không vấp phải những lực cản quá lớn[24].
  • Đại biểu quốc hội Dương Trung Quốc nói rằng: “Có những vấn đề phức tạp hơn chúng ta nghĩ, bởi cần đặt ra vấn đề là có còn gọi là gia đình khi 2 người đồng tính lấy nhau và không sinh con đẻ cái. Tôi cũng vừa nhận qua mạng 1 văn bản nhân việc Tổng thống Hoa Kỳ sắp thông qua luật đồng tính, có đặt ra vấn đề có nên gọi hôn nhân đồng tính không hay chỉ là cộng sinh đồng tính, sống chung với nhau… Tôi nghĩ chúng ta cần nghiên cứu kỹ nhưng định hướng thì không thay đổi, cần mang lại quyền cho họ“. Theo ông, việc Bộ tư pháp lấy ý kiến Dự thảo luật trong việc mở rộng đường cho hôn nhân đồng tính là điều tích cực, và có rất nhiều sự lựa chọn khác nhau. Ông cho biết sẽ bỏ phiếu thuận nếu thông qua luật hôn nhân đồng tính.[25]
  • Chủ nhiệm Ủy ban Pháp luật, Ủy ban Thường vụ Quốc hội Phan Trung Lý cho rằng: “Luật pháp không thể có kiểu quy định “không cấm cũng không thừa nhận”. Kết hôn đồng giới là một vấn đề xã hội được nhiều nước công nhận. Luật pháp phải rõ ràng, công nhận hay không bởi không cấm tức là được làm. Mà được làm thì Nhà nước phải công nhận. Nếu ta mạnh dạn vì quyền con người, vì các công ước quốc tế mà ta đã tham gia thì ta mạnh dạn công nhận luôn đi”[26]
  • Thứ trưởng Bộ Y tế Nguyễn Việt Tiến đã thay mặt Bộ Y tế đề xuất công nhận hôn nhân đồng tính. Ông Tiến cho biết: “Đứng ở góc độ quyền con người thì người đồng tính cũng có quyền sống, quyền ăn, ở, mặc, quyền được yêu thương và mưu cầu hạnh phúc. Đứng ở góc độ quyền công dân, họ được lao động, học tập, khám bệnh, chữa bệnh, khai sinh, khai tử, kết hôn…. có quyền và thực hiện các nghĩa vụ với Nhà nước và xã hội”. Việc cấm đoán dẫn đến rất nhiều người đồng tính thường không công khai giới tính thực của mình vì sợ sự kỳ thị, xa lánh từ người thân, bạn bè, đồng nghiệp. Nhiều người đồng tính sống dưới một vỏ bọc khác, không sống thật với giới tính của mình. Sự lừa dối này gây ra nhiều hậu quả nghiêm trọng cho những người trong cuộc. Do đó, Bộ Y tế đề nghị công nhận hôn nhân đồng tính, vì đó là quyền con người.[27]
  • Luật sư Nguyễn Hoàng Tiến (Đoàn luật sư TP. Hà Nội) cho hay: “Theo tôi, không nên công nhận đám cưới đồng tính. Bởi, trong xã hội, con người sinh ra, lớn lên và xây dựng mái ấm gia đình từ một nam, một nữ. Nó thể hiện sự xây dựng hạnh phúc và duy trì nòi giống. Vì chắc chắn rằng hai người nam hay hai người nữ kết hôn, sinh sống với nhau thì không có thiên chức sinh sản như bình thường. Hơn nữa, từ trước đến nay, Việt Nam không bao giờ công nhận hôn nhân đồng tính. Một cuộc hôn nhân đồng tính ở một góc độ nào đó là sự ích kỷ của hai người trong cuộc đối với xã hội này. Bởi hôn nhân là sự gắn kết thiêng liêng của hai người tự nguyện chung sống với nhau, họ yêu thương nhau và lấy nhau là điều bình thường nhưng hôn nhân còn có một nghĩa vụ đối với xã hội là tạo ra thế hệ tiếp theo cho xã hội. Hôn nhân đồng giới chỉ làm thỏa mãn hai người trong cuộc chứ chẳng hề giúp ích gì cho xã hội, cho đất nước cả”. Theo Luật sư Tiến, những người đồng tính sinh sống với nhau và nếu có sự tranh chấp thì có thể áp dụng theo Bộ luật Dân sự chứ không thể áp dụng Bộ luật Hôn nhân và Gia đình[28].
  • Bà Hà Thị Thanh Vân – Trung ương Hội Liên hiệp Phụ nữ Việt Nam nhấn mạnh: “Cần phải xem xét lại thuật ngữ kết hôn. Mục đích chính của kết hôn là sự kết hợp giữa nam và nữ nhằm giải quyết nhu cầu sinh lý và duy trì nòi giống, đó phải là hôn nhân dị tính. Việc cho phép hôn nhân đồng tính sẽ ảnh hưởng đến 22 triệu hộ gia đình Việt Nam. Bản thân tôi thấy không nên thay đổi luật”[29]
  • GS.TS Nguyễn Minh Thuyết tỏ ra hoan nghênh trước việc Bộ Tư pháp trưng cầu ý kiến về việc sửa đổi luật theo hướng công nhân kết hôn với người đồng tính. Ông nói: “Thực tế xã hội rất nhiều cặp đồng tính đã vượt qua rào cản xã hội và sinh sống với nhau. Tại sao chúng ta không có cái nhìn cởi mở hơn về vấn đề này. Bởi, người đồng tình cũng có quyền mưu cầu hạnh phúc chứ”.[28].
  • Ông Nguyễn Huy Quang, vụ phó Vụ Pháp chế (Bộ Y tế) cho rằng: Cần sửa đổi Luật hôn nhân gia đình theo hướng cởi mở hơn khi nhìn nhận hôn nhân giữa những người đồng giới. “Nhu cầu được xây dựng hạnh phúc của những người thuộc giới tính thứ ba cũng là chính đáng và cần được tôn trọng. Việc Nhà nước thừa nhận hôn nhân của người đồng tính chính là khẳng định quyền được hưởng hạnh phúc gia đình, qua đó góp phần làm thay đổi nhận thức và giảm sự kỳ thị của xã hội với một nhóm người này”.[28].
  • Ông Nguyễn Am Hiểu – Phó Vụ trưởng Vụ Pháp luật Dân sự – Kinh tế Bộ Tư pháp: “Hôn nhân đồng giới đang được dư luận rất quan tâm. Trên các diễn đàn đang bàn luận rất nhiều về vấn đề này”. Ông Hiểu lấy ví dụ: “Trước đây quốc hội Tây Ban Nha thảo luận về hôn nhân đồng tính. Đa phần đều phản đối, chỉ có một đại biểu vốn là diễn viên ba lê nói nếu cấm hôn nhân đồng giới thì toàn bộ hoạt động ba lê trên thế giới cùng chấm hết. Không hiểu có phải do bản chất nghề nghiệp hay người đồng tính làm việc này tốt hay không mà quốc hội Tây Ban Nha đã thông qua luật hôn nhân đồng giới. Hiện nay trên thế giới xu hướng công nhận vẫn nhiều hơn”[30].
  • Hòa thượng Thích Thanh Quyết – Phó chủ tịch Hội đồng Trị sự Trung ương Giáo hội Phật giáo Việt Nam, đại biểu quốc hội tỉnh Quảng Ninh ủng hộ công nhận hôn nhân đồng tính. Ông nói: “Theo tôi, việc quy định không cấm mà cũng không cộng nhân hôn nhận đồng giới là vấn đề rất lửng lơ, vì không cấm tức là được làm, như thế xử lý hậu quả pháp lý rất khó… Tôi đề nghị Quốc hội nên công nhận vì nó phù hợp với hiện tại và thể hiện tính nhân văn quảng đại, góp phần giảm sự kỳ thị đối với nhóm người này, đồng thời có cơ sở pháp lý để quản lý và giải quyết các hậu quả”.[31]
  • Tiến sĩ Nguyễn Văn Cừ – Giảng viên Đại học Luật Hà Nội, cho biết: “Cá nhân tôi chưa đồng ý hôn nhân đồng giới vì nó chưa phù hợp với phong tục tập quán người Việt”. Ông Cừ cho biết tuy có 19 nước trên thế giới công nhận hôn nhân đồng tính nhưng đó vẫn là con số quá ít ỏi, ở châu Á cũng chưa có nước nào cho phép người đồng tính kết hôn. “Luật đã quy định rõ ràng rồi, không cần thiết phải điều chỉnh luật để giải quyết hậu quả pháp lý trong việc chung sống của người đồng tính”, ông Cừ nhấn mạnh.[29]
  • Bà Nguyễn Phương Lan – giảng viên Đại học Luật Hà Nội nhận định cần phải có thái độ khác nhau với 2 xu hướng: đó là người đồng tính bẩm sinh và những người a dua, tâm lý đua đòi. Với người đồng tính bẩm sinh cần bảo vệ quyền lợi của họ nhưng cũng chỉ ở mức độ không ngăn cấm họ chung sống với nhau chứ không nên thừa nhận hôn nhân đồng tính[30].

Trong phiên họp cơ quan chính phủ, Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng đánh giá và nhận định : ” Hôn nhân đồng giới là một trong thực tiễn xã hội đang yên cầu, đây là yếu tố của toàn thế giới, không hề “ né ” hôn nhân đồng giới “, do đó cần nêu những quan điểm khác nhau ra để tranh luận, xem xét cặn kẽ [ 32 ]
Luật Nước Ta lúc bấy giờ không công nhận hôn nhân đồng giới. Luật Hôn nhân và Gia đình năm 2000 cấm kết hôn giữa những người đồng giới .Ông Nguyễn Minh Thuyết, Nguyên Phó Chủ nhiệm Ủy ban Văn hóa, giáo dục, người trẻ tuổi, thiếu niên và nhi đồng của Quốc hội cũng chứng minh và khẳng định tại một hội thảo chiến lược về hội đồng đồng tính : “ Công nhận quyền của nhóm người đồng tính, tuy nhiên tính, chuyển giới, xã hội không mất gì mà chỉ được – được cho cả nhóm dân cư này và cho quyền lợi chung của xã hội ”. [ 33 ] Viện điều tra và nghiên cứu Thanh niên – Trung ương Đoàn Thanh niên cộng sản Hồ Chí Minh cũng ủng hộ cho phép người đồng tính kết hôn. [ 34 ] Bộ Y tế Nước Ta đề suất sửa đổi luật để công nhận hôn nhân đồng tính ” vì đó là quyền con người “. [ 35 ] .

Phó Chủ tịch Quốc hội Uông Chu Lưu cho rằng: “Hiến pháp vừa sửa đã nêu nguyên tắc “nam, nữ có quyền kết hôn” tức là chưa thừa nhận hôn nhân đồng giới. Như vậy luật không thể vượt Hiến pháp. Mà nếu 2 người đồng giới sinh sống thì phải xác định họ không thể sinh con, nghĩa là mục đích lập gia đình không đạt được nên cũng không thể gọi là hôn nhân. Ngay các nước phát triển, nơi thừa nhận hôn nhân đồng giới thì những quy định điểu chỉnh chi tiết trách nhiệm, quan hệ thì cũng chưa có hướng chính sách cụ thể”[36].

Theo tờ Diễn Ngôn của Viện điều tra và nghiên cứu Xã hội, kinh tế tài chính và thiên nhiên và môi trường ( iESS ) [ 37 ], thực ra Hiến pháp sửa đổi 2013 không pháp luật ” đóng cửa ” với hôn nhân đồng giới [ 38 ] .

  • Hiến pháp 2013 không quy định “hôn nhân là giữa một nam và một nữ” mà là “nam, nữ có quyền kết hôn.” Thay vì định nghĩa hôn nhân, Hiến pháp 2013 chỉ quy định về quyền kết hôn. Thực tế thì người đồng tính nam là nam giới, người đồng tính nữ là nữ giới, đồng nghĩa với họ cũng có quyền kết hôn theo quy định hiện hành của Hiến pháp. Quy định về “quyền kết hôn của nam, nữ” không ảnh hưởng hay ngăn cản quyền kết hôn của người đồng tính.
  • Nguyên tắc “một vợ một chồng” mà Hiến pháp 2013 nhắc tới với nội hàm “đơn hôn”, có nghĩa “không ai được kết hôn với người khác khi đang ở trong tình trạng hôn nhân với một người”, nôm na là không được phép “hai vợ” hoặc “hai chồng.” Nguyên tắc này cũng không có nghĩa rằng hôn nhân phải là giữa một nam và một nữ.”

Đến năm năm trước, Luật Hôn nhân và Gia đình sửa đổi đã bỏ lao lý ” cấm kết hôn giữa những người cùng giới tính ” từ ngày 1 tháng 1 năm năm ngoái, thay thế sửa chữa bằng pháp luật ” không thừa nhận hôn nhân giữa những người cùng giới tính ” ( khoản 2 Điều 8 ). [ 3 ] [ 4 ]

Đại diện Liên Hợp quốc tại Việt Nam cho biết[39]:

“Liên hợp quốc (UN) đã ủng hộ và hỗ trợ về mặt kỹ thuật cho việc sửa đổi Luật Hôn nhân và Gia đình. Chúng tôi đã tổ chức Hội thảo với Ủy ban các vấn đề xã hội của Quốc hội. Quan điểm của chúng tôi là bộ luật sẽ tuân thủ các công ước về nhân quyền mà Việt Nam đã ký kết. Chúng tôi mong những người sống chung dù là đồng tính hay dị tính đều được đối xử như nhau. Chúng tôi mong muốn hợp tác với Bộ Tư pháp (Việt Nam) để luật này tốt hơn”.

Phó Giám đốc Quốc gia Chương trình Phát triển Liên Hiệp Quốc ( UNDP ) – Ông Bakhodir Burkhanov, phát biểu :

“Tuyên ngôn Quốc tế Nhân quyền khẳng định mọi người đều có quyền được tạo lập gia đình, bao gồm cả người độc thân, người chuyển giới hoặc hai người trưởng thành bất kể giới tính của họ. Chúng tôi khuyến khích và hỗ trợ Chính phủ và Quốc hội nhìn ra những thử thách mà các đối tượng yếu thế đang gặp phải và bảo vệ quyền tạo lập gia đình”[40]

Ông Nicholas Booth – cố vấn chủ trương Chương trình tăng trưởng Liên Hiệp Quốc tại Nước Ta ( UNDP ) phát biểu :

Người đồng giới ở Việt Nam được phép sống cùng nhau nhưng đứng từ quan điểm của Liên Hợp Quốc thì còn nhiều việc chưa ổn. Tổng thư ký Liên Hợp Quốc từng nhấn mạnh ‘không phân biệt đối xử với người đồng tính’. Cho nên điều quan trọng không chỉ ở quyền sống chung mà hơn hết là người đồng tính có quyền tạo dựng cuộc sống không phải như hai cá thể sống cùng với nhau mà là tình yêu. Khi chúng ta cống hiến, tình nguyện gắn bó với ai đó thì quyền và nghĩa vụ của ta với người đó và người đó với ta là như thế nào. Nếu người bạn đời bị ốm, chúng ta có quyền đến chăm sóc, chịu trách nhiệm với cuộc sống của họ hay không. Nếu bạn đời chết ta có bị đuổi khỏi nhà mà ta đã sống với họ đã 30 năm nay. Đối với con cái mà ta đã cùng nuôi dạy thì quyền lợi sẽ như thế nào.
Vì thế mà chúng ta phải tôn trọng quyền được yêu của người đồng tính theo như quy định của luật hôn nhân và gia đình chứ không đơn giản là sống với nhau. Chúng tôi khích lệ và ủng hộ Bộ Tư pháp trong lần sửa đổi này để tạo môi trường cho người đồng tính bảo đảm cuộc sống chung giữa họ”.[41]

Tổ chức Theo dõi Nhân quyền đã phát biểu rằng [ 42 ] :

Quốc hội Việt Nam cần sửa đổi Luật Hôn nhân và Gia đình để bảo đảm cho các cặp đồng tính cũng được hưởng đầy đủ tất cả các quyền như mọi cặp vợ chồng khác, trong đó có quyền kết hôn, thực hiện các thủ tục pháp lý và được pháp luật bảo hộ đầy đủ về tài sản và con cái. Luật Hôn nhân và Gia đình Việt Nam cần được soạn thảo lại để loại trừ những quy định mơ hồ không rõ ràng, nhằm nghiêm cấm mọi hình thức phân biệt đối xử vì xu hướng luyến ái, định dạng xu hướng luyến ái hay căn cước giới tính. Nếu luật pháp không được quy định rõ ràng thì sẽ làm suy yếu quyền bình đẳng của các cặp vợ chồng đồng tính trong các quy định hành chính, khi giao dịch với tòa án hay các cơ quan công quyền.
Công ước Quốc tế về các Quyền Dân sự và Chính trị (ICCRP) mà Việt Nam cũng là một quốc gia thành viên, có bao gồm các trách nhiệm và nghĩa vụ đảm bảo nhân quyền quốc tế trên cơ sở không phân biệt đối xử trên cơ sở thiên hướng tình dục và bản dạng giới. Khái niệm “tính dục” trong các điều khoản của ICCRP “phải được hiểu là có bao gồm xu hướng tình dục, và Ủy ban về các Quyền Kinh tế, Xã hội và Văn hóa của Liên Hợp Quốc đã khẳng định rằng việc “bảo đảm bình đẳng và không phân biệt đối xử” phải được hiểu trong phạm vi rộng nhất có thể, theo hướng bảo đảm đầy đủ các quyền kinh tế, xã hội và văn hóa.
Những nguyên tắc nói trên về nhân quyền được tái khẳng định trong nội dung các báo cáo nhân quyền về tình hình phân biệt đối xử dựa trên xu hướng tính dục và căn cước giới tính, được Đại hội đồng Liên Hợp Quốc công bố ngày 17/11/2011, và Nghị quyết số 17/19 của Hội đồng Nhân quyền ký ngày 17/06/2011. Việt Nam tham gia Hội đồng Nhân quyền Liên Hợp Quốc vào ngày 12/11/2013, và với tư cách là một thành viên, có nghĩa vụ phải “duy trì các tiêu chuẩn cao nhất trong việc thúc đẩy và bảo vệ các quyền con người.

Ông Brad Adams – Giám đốc đảm nhiệm châu Á của Tổ chức Theo dõi Nhân quyền phát biểu :

Việt Nam đang tăng cường các quyền cho những cặp đồng tính, nhưng vẫn cần đạt tới bước cuối cùng để đảm bảo công bằng cho tất cả mọi người. Những điều luật có nội dung mập mờ có thể gây kỳ thị đối với những người có quan hệ đồng giới, song giới và chuyển đổi giới. Giới chức chính quyền cần có can đảm xác lập sự công bằng về hôn nhân trong luật pháp Việt Nam.“[43]

Bà Shoko Ishikawa – đại diện thay mặt tổ chức triển khai Phụ nữ Liên Hiệp Quốc phát biểu tại buổi đối thoại nhân Ngày Quốc tế chống tẩy chay người Đồng tính, Song tính và Chuyển giới ( IDAHOT ) năm ngoái tại Khách sạng Khách sạn Melia, TP. Hà Nội [ 44 ]

“Việt Nam cũng có nhiều tiến bộ trong lĩnh vực chính sách và lập pháp. Các khái niệm về bình đẳng, tự do và không phân biệt đối xử được bảo đảm trong bản Hiến pháp sửa đổi… Trong quá trình xem xét sửa đổi luật hôn nhân và gia đình hiện nay, dường như việc cấm hôn nhân đồng giới sẽ được bãi bỏ. Tuy nhiên, chúng ta vẫn mong muốn bộ luật này đi xa hơn nữa để bảo đảm quyền của các cặp đôi đồng giới được tương tự như các cuộc hôn nhân khác.
Chỉ mới cách đây vài tuần, Tuyên bố chung của các nước châu Á tại Ủy ban Dân số và Phát triển Liên hợp quốc ở New York đã đạt đột phá mới. Phái đoàn Việt Nam đóng vai trò tích cực trong việc soạn thảo và trong tuyên bố được đoàn Việt Nam đọc thay mặt cho 26 nước tham gia, họ đã tái khẳng định quyết tâm “thực hiện các biện pháp nhằm loại trừ mọi hình thức bạo lực và phân biệt đối xử về tuổi, giới tính, thiên hướng tình dục, thu nhập, dân tộc, sắc tộc, tôn giáo, địa vị di trú, khuyết tật, HIV hoặc các vấn đề khác”. Liên hợp quốc xin biểu dương Chính phủ và các bên liên quan chủ chốt khác đã tham gia đóng góp vào những thành tựu quan trọng ấy. Tôi kêu gọi tất cả người làm chính sách và cán bộ có mặt hôm nay hãy góp phần thực hiện các nguyên tắc của luật nhân quyền quốc tế mỗi khi xem xét sửa luật trong tương lai.
Liên hợp quốc sẽ tiếp tục ủng hộ quyền được có sức khỏe và các quyền dân sự, năng lực lãnh đạo khác của cộng đồng LGBT trong khi tiếp tục tư vấn cho việc sửa đổi Luật Hộ tịch. Chúng tôi hy vọng bộ luật đó sẽ công nhận quyền bình đẳng cho các cặp đôi đồng tính cũng như công nhận người chuyển giới được sửa đổi nhận dạng giới tính của họ.

Ông Damien Cole – Đại sứ Ireland tại Nước Ta đã phát biểu [ 40 ] :

Việc hợp pháp hóa hôn nhân đồng giới cần đến sự thay đổi hiến pháp và điều này cần thông qua trưng cầu dân ý. Đây là minh chứng rõ ràng nhất cho thấy mọi người con của Ireland đều được đối xử công bằng. Quyết định hợp pháp hóa hôn nhân đồng giới thông qua bỏ phiếu tại Ireland đã nâng cao hình ảnh nước này trong mắt bạn bè quốc tế, từ đó truyền cảm hứng cho cộng đồng LGBT trên toàn thế giới, trong đó có Việt Nam.

Tại Hội thảo kinh nghiệm quốc tế về bảo vệ quyền của người đồng giới, song giới và chuyển giới (LGBT) trong quan hệ hôn nhân và gia đình do Bộ Tư pháp phối hợp với Chương trình Phát triển Liên Hợp Quốc(UNDP) tổ chức:

Ông Kees Waaldijk, giáo sư Trường Đại học Leiden – Hà Lan đã chia sẻ các quy định quốc tế về vấn đề bảo vệ quyền con người của người đồng tính. Ông nói[45]:

Trong xu hướng hiện nay, các vấn đề về người đồng tính đã có những chuyển biến tích cực, nhiều nước công nhận hôn nhân đồng giới. Trước khi đạt được những kết quả đáng mừng, các nước này cũng có giai đoạn thiếu kiến thức, dẫn đến định kiến sai lầm, phân biệt đối xử. Ví như Mỹ từng xem đồng tính như một bệnh, cố tìm cách chữa trị, thậm chí bỏ tù. Thế rồi, họ cũng nhận ra đồng tính là một xu hướng tính dục không thể thay đổi và cho phép các tiểu bang có quyền tự chủ về hôn nhân cùng giới.

Bà Lee Badgen – Giám đốc Trung tâm Chính sách và Hành chính công, giáo sư Trường Đại học Massachusetts Amherst cho biết : [ 45 ] :

Việc không công nhận quan hệ đồng giới sẽ làm gia tăng sự kỳ thị, làm trầm trọng thêm sự bất bình đẳng, có thể gây ra các vấn đề sức khỏe và khiến các cặp đồng giới không được hưởng khuôn khổ pháp luật và các lợi ích của hôn nhân. Nếu pháp luật công nhận hôn nhân đồng giới sẽ cho phép các cặp đồng giới được thể hiện cam kết công khai, có lợi ích tình cảm, thực tế, hòa nhập xã hội và các lợi ích cho con cái.

Bà Lee Badgen cũng cho biết thêm hiện 67 % những cặp đồng tính ở bang Massachusetts và tương tự như những bang khác ở Mỹ ( tổng số là 1,2 triệu người, tương tự 600.000 cặp ) đang kết hôn, đời sống của những mái ấm gia đình đồng tính tựa như những mái ấm gia đình dị tính. Ở những nước công nhận hôn nhân đồng tính, thực trạng những bệnh lây truyền qua đường tình dục giảm đi, phúc lợi về sức khỏe thể chất tăng lên, và con cháu của những mái ấm gia đình đồng tính có đời sống tăng trưởng thông thường. Thể chế hôn nhân không đổi khác ngoại trừ pháp luật về điều kiện kèm theo kết hôn [ 45 ] .

Liên kết ngoài[sửa|sửa mã nguồn]