Status hay viết cho nỗi cô đơn của những cô gái đang loay hoay trong tuổi trẻ | STTHAY
Khi rời khỏi vòng tay bố mẹ, là một cô gái trẻ, đặt chân đến một vùng đất mới để tìm kiếm nguồn sống mới, tập làm quen với cuộc sống mà người ta hay nói là cuộc sống của những người dần trưởng thành. Sự cô đơn lúc đó em định nghĩa nó rất đơn giản rằng là ” Em phải sống một mình ở một nơi xa gia đình’.
Là cứ nửa đêm lại muốn bật khóc vì quá nhiều tâm trạng, khi không cách nào nói ra, càng không cách nào chia sẻ, khi bỗng dưng cảm thấy tâm hồn chẳng tìm nổi chỗ nào bấu víu, nhìn dòng người lãng đãng va vào mình như không khí chạm tay.
Bạn đang đọc: Status hay viết cho nỗi cô đơn của những cô gái đang loay hoay trong tuổi trẻ | STTHAY
Là những lúc tỉnh giấc đột ngột giữa cơn mơ mà không tài nào chợp mắt, là những nỗi lo lắng trong tâm dần biến thành sự lãnh đạm bên ngoài.
Là lúc cảm thấy sợ hãi bởi chứng kiến quá nhiều người đang hạnh phúc mà ngóng mãi không ra hạnh phúc của mình.
Là mỗi khi nghe đi nghe lại một bản nhạc, cảm giác như biến thành một mảng hoài niệm, và nỗi cô độc trong lòng chỉ có thể được vỗ về bởi những ký ức xa xưa trong đó.
Là thói quen khi chạm tay vào cõi lòng lạnh giá, chợt giật mình khi nhìn thấu đáy sâu trong tim, chỉ một cái ôm thôi cũng đủ để vỡ òa.
Những người cô đơn thật ra rất đáng thương. Vốn dĩ muốn thoát khỏi sự cô đơn, nhưng không làm cách nào để rũ bỏ đi cảm giác ấy. Dần trở thành những kẻ đơn độc, và trốn tránh cuộc đời trong cái thế giới nhỏ bé của mình, không muốn thoát ra ngoài. Bởi vì không thể tin ai, cũng không thể tìm ra cách chia sẻ cùng ai chọn cách sống chung với cô đơn, như là một thói quen trong cuộc sống. Bởi vì có quá nhiều thứ không thể từ bỏ, bởi vì cần phải có trách nhiệm với cuộc sống của mình.
Những người quá cô đơn, luôn là những người nhạy cảm khi đối diện với tất thảy mọi thứ trong cuộc sống này. Học cách chế ngự nỗi cô đơn, chính là phương cách để cứu rỗi mảnh tâm hồn còn sót lại, để khi tuyệt vọng cũng không từ bỏ, để khi thất bại cũng không cảm thấy chán nản, để khi bị phản bội cũng không cảm thấy như mất cả thế giới. Những người cô đơn, đã tìm cách để sống trong cô đơn, như thế!
Vì quá cô đơn, nên chọn cách sống thực tế, thế nhưng không phải là đóng cửa trái tim với mọi người. Vì quá cô đơn, nên bề ngoài luôn tỏ ra sắt đá. Vì quá cô đơn, nên hãy chọn cách để chậm rãi đến gần những người đang cô đơn, bởi vì hơn ai hết, họ là những người dễ tổn thương hơn bất cứ ai. Và nhất là đừng tỏ ra thương hại những người cô đơn, bởi vì họ có cô đơn, nhưng là sự cô đơn phát sinh từ chính bản thân họ, chứ không phải cô đơn vì ai đó…
Cụm từ ‘CÔ ĐƠN” nghe có xót xa lắm không anh? Còn với em, chỉ một chút chạnh lòng thôi anh ạ.Vì những năm tháng của tuổi trẻ mà em đang trải qua, nó cho em hiểu ra một điều mà có khi có người sẽ cho là vô lý đó là ” Cô đơn cũng thú vị lắm mà!”
Với một cô gái trẻ, tình yêu có thể được cho là một điều kiện cần cho quá trình cô gáiấy trưởng thành, nó sẽ giúp cho cô ấy cảm nhận được hết những cung bậc cảm xúc trong tình yêu mà khi không yêu thì sẽ không có được. Nhưng cái gì cũg có được – mất phải không anh. Một khi có được niềm hạnh phúc rồi nhìn cái gì cũng màu hồng cũng đáng yêu thì cũg sẽ có lúc người ta nhận lại sự phũ phàng rồi nhìn cái gì cũg thấy buồn chán. Thật thế đúng không anh?
Còn em – một cô gái mà người ta hay gọi là “FA” lâu năm, chắc ai cũng nghĩ “cô đơn ” vậy thì cuộc sống thật nhàm chán, phí mấy năm tháng tuổi trẻ đã qua… Nhưng em thì cho rằng ” mỗi người đều có một cuộc sống của mình”.
Nếu như ai bước vào tuổi trẻ cũng đều phải yêu thì hóa ra từ CÔ ĐƠN này xuất hiện trong TUỔI TRẺ lại VÔ DUYÊN rồi. Và tất nhiên một điều là nó phải tồn tại ở bất kỳ độ tuổi nào, và ở độ tuổi này em đã có duyên với nó và mới hiểu được nó, em vẫn cảm thấy may mắn!
Vì em luôn tin đến một ngày nào đó, tình yêu thật sự sẽ đến nên giờ em vẫn yêu cô đơn lắm. Cô đơn cho em những khoảng lặng của tâm hồn. Nó làm em suy tư cũng nhiều, suy nghĩ cũng nhiều. Và có lẽ sự trưởng thành trong em là do những năm tháng cô đơn, em rùi mài với bao nhiêu trải nghiệm khác.
Cô đơn mang đến cho em những khoảng thời gian mênh mông, giúp em đủ thời gian để có thể đi những nơi em thích, làm những gì em muốn và sẽ không phải bận tâm rằng một ai kia phản đối, hay phải phụ thuộc vào tâm trạng của người ta,. Thoải mái lắm phải không anh?
Em chọn “Cô đơn ” không phải vì em muốn., nhưng đó là định mệnh, em chấp nhận và cảm thấy nó cũng rất thú vị khi xuất hiện ở giai đoạn này trong cuộc đời của em, anh ạ!
Em chọn cô đơn vì nó dạy em biết trân trọng những yêu thương. Đôi khi nó cho em chới với giữa dòng đời để rồi nó giúp em nhận ra được ý nghĩa của sự bao bọc của những người thân yêu.
Nhiều lúc nó làm em trống trải giữa những màn đêm nơi đất lạ, để rồi nó cũng giúp em cảm nhận được giá trị của những sự sum họp, quây quần. Cô đơn nó còn khiến em đau lại càng đau khi ngã mà không ai nâng, khi buồn mà không ai chia sẻ, nhưng nó lại giúp em mạnh mẽ hơn trên đôi chân của mình, rắn thép hơn cho một tinh thần dần cứng cỏi cho cô gái trẻ…!
Lời kết :Vậy ai còn bảo ‘ CÔ ĐƠN” vô dụng nữa không? Còn với em, em luôn cho rằng tất cả mọi thứ đến với mình là “CÓ DUYÊN” và ” CÔ ĐƠN ” cũng vậy! Và vì nó cũng thú vị lắm mà phải không?!
Source: https://thoitrangredep.vn
Category: Đời Sống