Xu hướng Thời trang ‘mỳ ăn liền’ – Kẻ hủy diệt thế giới (Phần 1)
Xu hướng Thời trang ‘mỳ ăn liền’ – Kẻ hủy diệt thế giới (Phần 1)
“Xu hướng thời trang ‘mỳ ăn liền'” là một xu hướng thời trang tương đối mới và phá cách, thường được gọi là “fast food fashion” hoặc “instant noodles fashion.” Xu hướng này xuất hiện trong thời trang và là một dạng biểu đạt nghệ thuật dựa trên sự sáng tạo và tự do cá nhân. Dưới đây là một số đặc điểm của xu hướng này:
- Tính sáng tạo: Xu hướng “mỳ ăn liền” trong thời trang thể hiện tính sáng tạo tối đa. Nó thường bao gồm việc kết hợp các loại trang phục và phụ kiện không đối xứng, không hợp lý hoặc thậm chí là ngược lại để tạo ra một diện mạo độc đáo và bất thường.
- Tự do cá nhân: Xu hướng này thúc đẩy sự tự do cá nhân và bản thân biểu đạt. Không còn quy tắc cứng rắn trong việc phối đồ, mọi người được khuy encour dám thử những cách kết hợp độc đáo và táo bạo.
- Sự không truyền thống: “Fast food fashion” thường bất chấp các quy tắc truyền thống của thời trang, ví dụ như việc kết hợp màu sắc khái niệm, kích thước, và kiểu dáng khác nhau một cách bất thường.
- Tiết kiệm thời gian: Tên gọi “mỳ ăn liền” thể hiện sự nhanh chóng và tiện lợi. Thay vì phải dành thời gian lựa chọn và phối đồ, người ta thường lựa chọn trang phục nhanh chóng và độc đáo để tạo nên diện mạo cá nhân.
- Thể hiện sự phản đối: Một số người tham gia xu hướng này để thể hiện sự phản đối với thời trang truyền thống, với mong muốn đánh bại “kẻ hủy diệt thế giới” – một cụm từ tượng trưng cho sự chủ nghĩa tiêu thụ và mất cân bằng môi trường.
Tuy “fast food fashion” không phải là một xu hướng phổ biến hoặc chấp nhận rộng rãi, nhưng nó thể hiện sự sáng tạo và thách thức trong thế giới thời trang. Nhớ rằng thời trang là một biểu đạt nghệ thuật, và nó luôn thay đổi và đa dạng theo thời gian.
Ranh giới nào đặt ra cho thời trang hạng sang ( luxury ) và thời trang tầm trung ( thời trang mỳ ăn liền ) khi nhu yếu sử dụng của mỗi người mỗi khác và liệu rằng thời trang mỳ ăn liền có giết chết được thời trang xa xỉ ?
Trước đây, thời trang hạng sang không được ứng dụng do giá tiền và tính hàn lâm trong phong cách thiết kế chưa thân mật với người dùng, còn thời trang mỳ ăn liền thì rơi vào thực trạng sớm nở nhanh tàn. Nhưng trong thời hạn hiện tại, mọi thứ đang dần có khuynh hướng đảo lộn, đặc biệt quan trọng là định nghĩa về “ thời trang mì ăn liền ”. Có thể nói sự tăng trưởng can đảm và mạnh mẽ của những thương hiệu tầm trung là một tin mừng với đối tương fashionista có năng lực chi tiền thuộc mức thấp tới trung bình. Sự phong phú về mẫu mã, mẫu mã thời thượng, chất lượng nguyên vật liệu tương đối ổn và Ngân sách chi tiêu cực kỳ thoải mái và dễ chịu khiến cho những hãng thời trang tầm trung ngày càng ăn nên làm ra trong tình hình kinh tế tài chính ngưng trệ và kém tăng trưởng như lúc bấy giờ .
Tuy nhiên, ngược lại, sự phất lên như diều gặp gió của hàng loạt tên thương hiệu tầm trung lớn nhất quốc tế như H&M, Zara, Topshop … lại là một nỗi khiếp đảm của những tên thương hiệu hạng sang, sự rình rập đe dọa bắt nguồn từ nạn “ đánh cắp ý tưởng sáng tạo ” .
Trước hết, để hiểu rõ, tất cả chúng ta hãy nhìn vào kế hoạch bán hàng rất đặc trưng của đại đa số thương hiệu tầm trung với đại diện thay mặt tiêu biểu vượt trội là nhãn hàng Zara, H&M …
Zara là người khổng lồ của quốc tế đồ hiệu cao cấp giá rẻ. Chiến lược bán hàng của hãng dựa trên tính xu thế, tức là hãng sẽ biến hóa mẫu mã sản phẩm & hàng hóa liên tục dựa trên khuynh hướng thời trang hiện tại và phản hồi của người mua. Zara tiếp tục chạy theo sát sao với xu thế mới trên quốc tế, tầm trung hóa mọi phong thái thời trang thời thượng và tung ra theo hướng cực kỳ đại trà phổ thông tới phần đông người tiêu dùng. Zara đưa ra loại sản phẩm mới đều đặn 2 lần / tuần, mỗi năm hãng này đưa ra khoàng 10.000 mẫu phong cách thiết kế, đây là một số lượng cực kỳ ấn tượng và khó tin so với một nhãn hàng thời trang. Mỗi kiểu loại sản phẩm không được sản xuất với số lượng quá lớn và hãng liên tục update mẫu mã mới trên 1.600 shop của Zara ở khắp quốc tế. Những mẫu cũ nhanh gọn bị bán hạ giá và khi bán hết, nó sẽ bị xóa khỏi khỏi quầy bán hàng .
Thời trang “mì ăn liền” là giải pháo tuyệt hảo cho những tín đồ có túi tiền hạn hẹp trong thời kỳ kinh tế ảm đạm, giúp đem lại cơ hội việc làm cho hàng triệu người. Chẳng hạn như Zara đã kiến tạo được hơn 40.000 cơ hội việc làm cho người lao động trên toàn thế giới, kích thích sự luân chuyển không ngừng trong thời trang, phổ biến và giúp người tiêu dùng bắt kịp xu hướng thời trang mới.
Sự bùng nổ can đảm và mạnh mẽ của những loại sản phẩm đạo nhái đến từ những hãng tầm trung trên khắp quốc tế khiến cho những ” ông lớn ” trong làng thời trang cũng phải đứng ngồi không yên .
Có thể nói, chuyện sao chép của những hãng thời trang tầm trung giờ đây đã trở thành ” chuyện thường ngày ở huyện ” khi mà ngay sau mỗi tuần lễ thời trang người ta lại thấy chiếc váy peplum lịch sự của DKNY, đôi giày nạm đinh của Christian Dior lại Open trong shop của Topshop và Steven Maden. Các nhãn hàng hạng sang thường tôn trọng và tôn vinh cái tôi, thổi nét phong thái và linh hồn của tên thương hiệu vào những loại sản phẩm. Thậm chí, họ còn sẵn sàng chuẩn bị trả lương hậu hĩnh cho những nhà tạo mẫu. Chẳng hạn, Dior từng trả cho nhà phong cách thiết kế cứng của họ là John Galliano số tiền lên tới gần 3 triệu đô / năm. Thế nhưng, chính giá trị mang tính đứng vị trí số 1 và định hình xu thế của hãng thời trang hạng sang lại là miếng mồi ” béo bở ” của những nhãn hàng tầm trung. Vậy, họ đã làm những gì ?
Sao chép “lịch thiệp” nhất có thể
Tất nhiên, những hãng thời trang tầm trung không ” dại ” mà đi sao chép 100 % mẫu sản phẩm. Họ chỉ cần đổi khác một chút ít về cụ thể trang trí, sắc tố hay kích cỡ để mẫu sản phẩm vẫn giữ nguyên được nét đặc trưng của mẫu phong cách thiết kế gốc. Chỉ cần một cú click là những hãng thời trang tầm trung nhanh gọn tìm thấy xu thế mà những thương hiệu hạng sang lăng xê trên Youtube hoặc mạng xã hội .
Các ông lớn như : Kenzo, Celine, Balenciaga hẳn phải ngỡ ngàng về những mẫu sản phẩm khét tiếng, mang nhiều giá trị phát minh sáng tạo của mình đang được bày bán đại trà phổ thông trong shop của H&M .
Sức hút khó cưỡng từ tag giá
Yếu tố quan trọng nhất giúp cho những hãng thời trang tầm trung sống sót là sự chênh lệch Chi tiêu so với những tên thương hiệu hạng sang. Bạn có muốn bỏ ra 2.887 $ ( 60 triệu VND ) cho chân váy peplum của Burberry hay chỉ phải mất 52 $ ( hơn 1 triệu VND ) cho Mango ? Bất cứ ai cũng thuận tiện đưa ra sự lựa chọn “ hài hòa và hợp lý ” cho bản thân. Không chỉ có vậy, khâu sản xuất và cách tiếp cận người mua quá nhanh khiến những bản sao tới từ những hãng tầm trung thậm chí còn còn tới tay người tiêu dùng sớm hơn cả bản chính .
Bởi thế, Tom Ford từng tỏ ra bất bình khi vấn đáp báo WWD như sau : ” Có thể hơi tự mãn, nhưng tôi đã suôn sẻ khi phát minh sáng tạo ra những phong cách thiết kế tuyệt vời. Có điều, tôi không mấy thú vị khi thấy chúng Open tại shop của Zara trước cả shop của chính tôi ” .
Chắc chắn, hành vi ” mượn sáng tạo độc đáo ” một cách lộ liễu của những hãng thời trang tầm trung sẽ khiến những ông lớn trong làng mốt phải ” nóng mặt “. Nhưng những loại sản phẩm đạo nhái đó vẫn Open chi chít trong mỗi shop thời trang. Ngoài ra, những hình ảnh những sao Hollywood xuống phố với những bộ phục trang giá rẻ như Katie Holmes, Keira Knightley, Miranda Kerr … cũng trở thành ” động lực ” để những đơn vị sản xuất liên tục học hỏi .
DEC Design Education
sưu tầm & biên tập.
# DEC : ” Học để trở thành chuyên nghiệp ”
Source: https://thoitrangredep.vn
Category: Thời Trang