Hôn nhân không tình yêu – Vị Vũ

1 “ Bác sĩ Từ, người bệnh ở giường số bốn kia kiên trì không làm giải phẫu, anh hoàn toàn có thể khuyên hắn một chút ít được không ? ” Y tá trẻ tuổi hướng tới người bước vào phòng bệnh chuẩn bị sẵn sàng kiểm tra, nhỏ giọng hỏi. Thanh niên được gọi là bác sĩ Từ nghe vậy ngẩng đầu lên liếc mắt nhìn người bệnh trên giường số bốn. Chỉ thấy nam nhân đang nhắm mắt, giống như tổng thể xung quanh cùng hắn không có quan hệ. Từ Trác Dư hướng tới hắn, động tác nhẹ nhàng lay tỉnh người nọ : “ Trần tiên sinh, nghe nói anh không nguyện ý làm giải phẫu này ? ” Người trên giường không tình nguyện mà đem mắt mở ra : “ Các anh không cần thuyết phục tôi, nếu phẫu thuật xong hoàn toàn có thể sống được hay không còn không chắc như đinh, nhưng là không làm phẫu thuật thì tối thiểu hoàn toàn có thể sống hai ba năm, tôi …. ” Từ Trác Dư không đợi hắn nói xong, liền cắt ngang lời hắn : “ Hai ba năm chính là thời hạn phỏng đoán sáng sủa, u não của ngài đã tới quá trình II, nếu ngài lựa chọn phẫu thuật, xác xuất thành công xuất sắc là 60 %, hơn thế nữa tất cả chúng ta sẽ đưa bác sĩ có kinh nghiệm tay nghề tốt nhất phẫu thuật cho ngài. Nếu ngài không chịu, dài nhất, ngài hoàn toàn có thể sống ba năm. Hơn nữa, hai năm sau cuối thần kinh thị giác cùng thần kinh hoạt động của ngài đều bị đè ép, đến hoạt động cũng không được. Tôi không phải đang thuyết phục ngài, mà là đem rất đầy đủ những điểm lợi và hại nói cho ngài mà thôi, lựa chọn của ngài, tôi tôn trọng. ” Ngữ điệu của cậu bình tĩnh mà quyết đoán, không hề trộn lẫn tình cảm. Người bệnh họ Trần có chút xê dịch : “ Tôi còn lo ngại một chút ít. ” Ngay sau đó, Từ Trác Dư hơi gợi lên một nụ cười ôn hòa : “ Như vậy, thỉnh ngài mau chóng đưa ra quyết định hành động. ” Tiếp theo, liền xoay người hướng tới người bệnh ở giường khác kiểm tra. Mà bên cạnh, y tá thì bị nụ cười vừa mới chợt lóe của cậu đánh trúng, nửa ngày cũng chưa lấy lại niềm tin : “ Rõ ràng là bác sĩ thực tập có rất nhiều loại người …. Vừa nãy mới bình tĩnh lên tiếng đã đủ trái ngược với kiểu cười gây chết người kia T ^ T ” Từ Trác Dư là bác sĩ khoa phẫu thuật thần kinh, 26 tuổi, cậu mới du học từ Mĩ về, mùa thu năm nay lấy danh phận bác sĩ thực tập công tác làm việc ở bệnh viện có tiếng cả nước ở S thị. Cậu dáng người to lớn, ngũ quan thanh tú, tóc đen làm tôn lên khuôn mặt trắng nõn. Mà mê hoặc ánh mắt của mọi người chính là ánh mắt kia. Đáng lẽ người Châu Á Thái Bình Dương phải có đồng tử màu nâu, nhưng ánh mắt của cậu lại đen như xuyên thấu, lại tràn trề như hồ nước trong vắt, lông mi cũng vừa dài vừa đen. Giờ phút này cậu đang cúi thấp đầu xem xét ca bệnh, sáng sớm ánh mặt trời xuyên qua hành lang cửa số chiếu vào người cậu, khiến cho da thịt có vẻ như trong suốt, ánh mắt như hắc diệu thạch tùy ý xem mà không ngừng hoạt động ___ người này, mặc dầu ở đầu thu cũng làm cho người ta cảm xúc như gió xuân ấm cúng. Còn đang nhìn chú ý cậu, tiểu y tá giật mình một cái, đuổi theo hỏi Từ Trác Dư : “ Bác sĩ Từ, anh vừa rồi sao không mãnh liệt ý kiến đề nghị người kia phẫu thuật ? Rõ ràng là làm phẫu thuật so với không làm tốt hơn mà ? ” Từ Trác Dư tạm dừng một chút ít, chuyển hướng tới tiểu y tá, lại nở nụ cười xuân phong tơ liễu, nói : “ Chức trách lớn nhất của bác sĩ là chỉ mình có năng lực lê dài sinh mệnh của người bệnh, nhưng này cũng cần thiết kế xây dựng sự tôn trọng trong lựa chọn của bệnh nhân, phải không ? ” Thế là tiểu y tá kia một lần nữa lại bị mỉm cười kia làm đứng hình mấy giây. “ … .. Ân ! ” Thời gian nghỉ trưa, Từ Trác Dư nhận được điện thoại cảm ứng trong nhà gọi tới. “ Hôm nay về nhà ăn cơm tối, trong nhà có sự tình muốn thương lượng cùng con, sẽ có xe tới đón. ” “ Ân, ba ba. ” Cậu ở phụ cận bệnh viện vốn là thuê phòng ở, ba mẹ từ Mĩ quay trở lại nửa năm đều không kêu cậu về nhà quá vài lần, không chỉ có vậy mỗi lần qua đó đều không tự do mà quay trở lại, không biết lần này lại là chuyện gì. Từ Trác Dư khẽ thở dài một hơi. Xe màu đen có rèm che đi qua đại môn hoa lệ phương pháp như ở Châu Âu, ở trước cửa nhà biệt thự nghỉ dưỡng ba tầng dừng lại. Từ Trác Dư vừa đi đến đại sảnh, liền nhìn thấy ba mẹ, em trai đang ngồi ở sô pha phòng khách trò chuyện với một nam nhân lạ lẫm. Nam nhân sắc mặt cũng không tốt, mà trên mặt ba mẹ chính là biểu tình lấy lòng rõ ràng. Hẳn là việc làm ăn trong nhà gặp khó khăn vất vả nên mới nhu yếu người tương hỗ đi … .. Từ Trác Dư nghĩ như vậy. En trai Từ Kính Đình nhìn thấy anh trai vào nhà, liền chạy đến bên người cậu : “ Anh đã về, hoàn toàn có thể ăn cơm được rồi ! ” Vừa nói lại vừa nhìn trộm cậu với biểu tình “ Việc lớn không tốt ”. Từ Trác Dư cảm thấy buồn cười, Từ ba ba liền đứng dậy kéo cậu đến bên người nam nhân lạ lẫm, trình làng : “ Tiếu tiên sinh, đây là con ta, Từ Trác Dư. Trác Dư, vị này chính là Tiếu Viễn Trình – Tiếu tiên sinh, quản trị tập đoàn lớn Cẩm Trình, hợp tác với khuôn khổ trọng điểm của công ty tất cả chúng ta. ” Từ Trác Dư nghe vậy, liền vươn tay ra với “ người hợp tác trọng điểm này ”. Bởi vì tương quan đến nhu yếu của giải phẫu, tay của Từ Trác Dư được bảo trì rất tốt, dao phẫu thuật cũng không giống như người ngoài nghề tưởng sẽ lưu lại nốt chai sần, mà bàn tay của Tiếu Viễn Trình ấm cúng lại khô ráo, hơn thế nữa so với tay Từ Trác Dư thì lớn hơn một vòng, hai người bắt tay chỉ mang tính tượng trưng, nắm một chút ít liền buông ra. Mà trong thời hạn này, Tiếu Viễn Trình vẫn chú ý nhìn Từ Trác Dư, trong ánh mắt tựa hồ như có một tia kinh hỉ xẹt qua, bất quá ánh mắt kia làm cho cậu rất không tự do, giống như chính mình là con mồi nhỏ bé bị đại bàng nhìn từ trên cao. Tiếu Viễn Trình thân hình to lớn, mày rậm mắt to, ngũ quan đoan chính, đây chính là tiêu chuẩn của nam nhân Trung Quốc, rất có khí tiết. Nhưng sống mũi cao thẳng cùng lông mày vuông vắn lại khiến nam nhân có một chút ít sức điệu đàng phương Tây. Lúc này, Từ mẫu thân mới đứng lên, nói : “ Trác Dư cũng đã trở lại, mọi người cũng đừng đứng nữa, cơm đã sẵn sàng chuẩn bị xong, mọi người đến nhà ăn thôi. ” Thế là Từ ba ba cùng Tiếu Viễn Trình đi đầu, đoàn người bước đến nhà ăn .

10Có bài mới Re: [Đam mỹ – Hiện đại] Hôn nhân không tình yêu – Vị Vũ – Điểm:

Đang tải Player đọc truyện…

Tốc độ đọc truyện: 0.90 x

(Đóng góp ý kiến về player nghe đọc truyện)

2

Trên bàn cơm, không đợi Từ Trác Dư ăn mấy miếng cơm, Từ ba ba liền uyển chuyển biểu lộ mục đích của bữa tiệc tối nay,nói: ” Trác Dư a, kỳ thật hôm nay gọi con trở về là vì mục đích muốn  quyết định hôn sự của con cùng Viễn Trình, con xem con cũng 26 tuổi rồi, việc hôn nhân nên ưu tiên lo lắng một chút.”

Từ Trác Dư thiếu chút nữa bị miếng thịt bò làm nghẹn chết, ánh mắt chuyển tới Tiếu Viễn Trình, mà đối phương lại ngoảnh mặt làm ngơ tiếp tục dùng cơm.

“Hôn sự của con cùng với Tiếu tiên sinh?”

Tuy rằng hiện tại xã hội đã rất cởi mở, hôn nhân đồng tính từ mười mấy năm trước đã được tán thành, kỹ thuật sinh sản đồng tính đã có gần năm năm hoàn thiện, nhưng không có nghĩa là cậu đáp ứng kết hôn với người mới gặp mặt hôm nay, lại là kết hôn cùng nam nhân!

“Tiếu tiên sinh, ngươi cảm thấy bộ dạng của Trác Dư thế nào?”  Từ ba ba chuyển hướng tới Tiếu Viễn Trình, ngập ngừng hỏi han.

Tiếu Viễn Trình lấy khăn tay lau lau miệng, “Có thể, chọn cậu ấy đi.”

Từ Trác Dư vừa muốn cãi lại, “Anh…..”

“Như vậy, liền quyết định như thế đi. Từ tiên sinh, ta sau này sẽ chủ động liên hệ với ngươi. Cám ơn khoản đãi, cáo từ.” Dứt lời, Tiếu Viễn Trình hơi hơi hạ thấp người, đi theo quản gia rời khỏi nhà ăn.

Từ Trác Dư đem ánh mắt khó hiểu cùng chút oán hận hướng tới ba mẹ.

Từ ba ba thoáng xấu hổ nhìn về phía Từ Trác Dư, thanh thanh giọng, nói: “Trác Dư, nói thật cùng con, gần đây bệnh viện trong nhà có vấn đề về thanh toán tiền dụng cụ, cho nên hy vọng thông qua đám hỏi cùng tập đoàn Cẩm Trình lấy được một ít giúp đỡ. Con xem, con là đứa con cả trong nhà…..Bất quá con không cần lo lắng, chỉ cần công ty hai nhà hoàn thành hạng mục này, con cùng hắn có thể ly hôn, sẽ không chậm trễ con.”

Từ Trác Dư nghe vậy lạnh lùng: “Hôn nhân của con, không phải tùy ý mà kết, tùy ý đem ra làm trò đùa. Con không đồng ý.”  Lúc này Từ mẫu thân nói chen vào: “Trác Dư a, ba mẹ cũng không muốn bức con, nhưng con xem em con còn nhỏ, nó còn chưa học xong đại học…..”

Từ Trác Dư lạnh nhạt nhìn về phía mẫu thân.

Từ mẫu thân sửng sốt, tiếp tục nói: “Bất quá lại nói, nhà chúng ta nuôi dưỡng con đến lớn, lại cho con đi Mĩ Quốc học y khoa, con sẽ không quên ân tình của chúng ta đi?”

Từ Trác Dư mím chặt môi.

Lúc trước ba mẹ đồng ý cho cậu đi Mĩ Quốc nhưng với điều kiện là phải tùy thời nghe theo sự an bài của ba mẹ mà về nhà dốc sức phục vụ sản nghiệp của gia đình.

Từ mẫu thân thấy thế, lấy khuỷu tay đụng Từ ba ba, sử dụng ánh mắt hướng cậu có ý bảo, thế là Từ ba ba đứng thẳng lưng, nói: “Con là con cả trong nhà, lẽ ra nên kế thừa sản nghiệp của gia tộc, nhưng ba mẹ biết con thích y học mới cho con đi Mĩ du học. Nếu lần này con không muốn cùng Tiếu Viễn Trình kết hôn, vậy trở lại giúp ta quản lý công ty, vượt qua cửa ải khó khăn này đi.”

Đây là uy hiếp trắng trợn!

Lúc trước cậu tính toán chờ em trai lớn lên có thể tiếp quản công ty, cậu liền “an toàn”, có thể tiếp tục làm bác sĩ.

Chính là cậu vạn lần không ngờ ba mẹ bởi vì đám cưới mà một lần nữa nhắc tới chuyện này, cũng lấy đó để áp chế.

Có được gia đình đầm ấm là nguyện vọng từ nhỏ của cậu, nhưng nghề bác sĩ cũng là mơ ước cậu theo đuổi từ bé. Hôn nhân là dựa vào hai người hợp nhau, có lẽ chỉ cần cậu cúi đầu một chút, cuộc sống bình thản ấm áp cũng không phải hoàn toàn không có được, mà nếu chính mình tiếp quản công ty, có thể sẽ không làm được bác sĩ……

Huống hồ sinh ra trong một gia đình kiểu mẫu, Từ Trác Dư vốn cũng không có nhiều mong chờ gia đình sẽ để cậu tự do yêu đương.

Như vậy, cứ vậy đi.

Từ Trác Dư khuất phục.

Buổi tối, Từ Trác Dư không ở lại nhà chính, mà lập tức về nhà trọ.

Nằm trên giường, Từ Trác Dư cong khuỷu tay, lấy tay che mắt, chậm rãi nghĩ lại mọi chuyện xảy ra hôm nay.

Cậu không phải gay, cũng không kỳ thị đồng tính. Lúc còn du học ở Mĩ, bằng hữu tốt của cậu là gay, cậu cùng họ ở một chỗ cũng không tồi.

Nhưng đột nhiên bị người nhà bắt kết hôn cùng một người đàn ông, lại là loại hôn nhân “xong việc rồi có thể ly hôn”, vẫn là khiến cho cậu cảm thấy khuất nhục cùng không cam lòng.

Vốn ban đầu cậu cứ nghĩ đến sẽ kết hôn cùng một đại tiểu thư tính tình ngang ngược, nóng nảy, cậu có thể bao dung nàng, bảo vệ nàng, sẽ dùng chính sức mạnh của mình duy trì, bảo hộ gia đình.

….. Nhưng bây giờ, tuy nói Tiếu Viễn Trình thoạt nhìn hào hoa phong nhã, hiểu lí lẽ, mà tối nay biểu hiện của hắn làm cho Từ Trác Dư cảm thấy kỳ thật hắn cũng không vừa lòng với đám cưới này.

Có lẽ hắn cũng là bị cưỡng ép với bất đắc dĩ đi.

Thậm chí khi hoàn thành xong hạng mục liền có ý tưởng ly hôn.

Quên đi, chuyện ngày sau cứ để ngày sau tiếp tục rối rắm đi…….