Tâm sự của một công nhân, đừng nghĩ chúng tôi nhiều tiền

tam su cua mot cong nhan dung nghi chung toi nhieu tien
Ảnh minh họa.

‘ ‘ Tâm Sự của 1 đứa công nhân “, là tiêu đề của một bài viết trên mạng xã hội facebook mà cô nàng 9 x có nickname N.H san sẻ về việc làm làm công nhân của mình, xin phép được trích nguyên văn với bạn đọc như sau : ” Người ta cứ nghĩ đi làm trong công ty, nhàn lắm, làm ở đây lắm tiền lắm .. v.v. Ừ nhiều tiền lắm, chưa lấy chồng đi làm ca, còn chẳng có thời hạn tiêu cơ mà, tôi chẳng biết nên gọi là mình đang ” giết ” thanh xuân hay ” bán rẻ ” thanh xuân của mình nữa. Ngoài đi làm, về nhà là ngủ, ngủ như chưa từng đc ngủ, chẳng giúp được gì cho mái ấm gia đình, không phải bản thân lười, mà vì mệt, à phải nói là RẤT MỆT.

Nói chắc không ai tin, nhưng có lần trong giấc ngủ tôi vẫn còn mơ mình lọt lỗi, bị SOI nó ám ảnh trong đầu cho đến tận lúc về nhà.

Đúng thật, lớn rồi mới biết chẳng có ai thương mình như cha mẹ. Ốm đau, mệt hay thậm chí còn khẽ thở dài cha mẹ đã lo. Còn ra ngoài đi làm rồi, ôi thật chẳng tưởng tượng được ốm cũng như không, làm được thì người ta trọng dụng, stress không làm được người ta nói chẳng khác gì đấm vào tai. Nhưng … uất cũng không được cãi, phi lí đến đâu cũng phải gật đầu là đúng. Mọi cố gắng nỗ lực của bản thân trong việc làm dù lớn đến đâu cũng chỉ được coi là điều hiển nhiên, điều bạn phải làm. Người này soi mói bới móc lỗi, người kia gây áp lực đè nén. Ai mà bị quản trị ghét thì coi như cuộc sống BẾ TẮC luôn. Nhiều lúc chỉ muốn bỏ về ngang chừng, chạy về ngay với mẹ luôn.

Người ngoài chỉ biết 1 mà k biết 10. Biết rằng chấp nhận bước chân ra ngoài xã hội đi làm thuê là phải chấp nhận cực nhọc. Nơi đây không phải là nơi đầu tiên tôi bước chân vào làm công nhân nhưng sao nó không giống như những gì tôi được nghe? Làm ở đấy sướng lắm”.

Câu chuyện nhận được rất nhiều ý kiến trái chiều, có người cảm thông hay đồng cảm, có ý kiến cho rằng “Có một công việc, có sức khỏe đã là hơn rất nhiều người khác rồi…”

Còn với riêng tôi khi đọc bài viết này tôi nhớ đến một câu nói của anh tôi : ” Khi lớn rồi mới hiểu nhà là nơi bình yên nhất, nơi trở về sau những bộn bề đời sống. Lớn rồi mới hiểu mỗi đồng xu tiền cha mẹ kiếm được đều không thuận tiện “. Trong đời sống có biết bao nhiêu là áp lực đè nén, áp lực đè nén của một đứa công nhân như tôi kể ra cũng không nhiều lắm vì tôi chưa có mái ấm gia đình. Mấy anh chị công nhân tổ tôi khi nào cũng ngóng lương dài cổ, chị thì đóng học cho con, tiền ăn, tiền thuốc thang cho mẹ già, cha yếu. Còn những anh thì nào là trả tiền thuê nhà trọ, rồi tiền ăn, tiền gửi về quê cho cho vợ con ….. Tất cả những lo toan của cánh công nhân chúng tôi giữa đời sống bộn bề đều xoay quanh yếu tố tiền và áp lực đè nén tâm ý nơi thao tác.

tam su cua mot cong nhan dung nghi chung toi nhieu tien Đừng nhìn Luật như “ngáo ộp”! Luật Phòng, chống mối đe dọa của rượu bia đã chính thức có hiệu lực thực thi hiện hành từ ngày 1/1/2020. Bên cạnh nỗi ám ảnh sợ phạt của …