“phong cách” là gì? Nghĩa của từ phong cách trong tiếng Việt. Từ điển Việt-Việt
1. (ngôn ngữ), dạng tồn tại của ngôn ngữ, có những đặc điểm riêng về ngữ âm, từ vựng, ngữ pháp, phục vụ có hiệu quả các chức năng xã hội của ngôn ngữ, phù hợp với hoàn cảnh, mục đích, đối tượng giao tiếp. PC ngôn ngữ có nhiều loại: PC ngôn ngữ nói, PC ngôn ngữ viết, PC ngôn ngữ hành chính, PC ngôn ngữ khoa học, PC ngôn ngữ chính luận, PC ngôn ngữ nghệ thuật, vv. PC ngôn ngữ được hình thành và phát triển trong quá trình lịch sử. PC ứng với mỗi chức năng xã hội của ngôn ngữ gọi là PC chức năng. Mỗi cá nhân khi nói, khi viết đều theo một PC chức năng nhất định. Có những cá nhân trong quá trình sáng tác đã bộc lộ những nét độc đáo trong việc sử dụng ngôn ngữ. Những nét độc đáo trong nhiều tác phẩm, hình thành PC ngôn ngữ cá nhân (PC ngôn ngữ tác giả).
2. ( văn ), những đặc thù riêng, độc lạ, bộc lộ phương pháp của từng nhà văn trong việc phản ánh, miêu tả, thiết kế xây dựng hình tượng trải qua việc sử dụng ngôn ngữ văn học. PC của cá thể nhà văn có tính năng bộc lộ tính tư tưởng và nghệ thuật và thẩm mỹ của tác phẩm. Mỗi nhà văn đều muốn có PC riêng, độc lạ của mình, nhưng không phải nhà văn nào cũng đạt được mong ước đó. Phải có năng lực, bản lĩnh, ý thức thâm thúy và tính dữ thế chủ động phát minh sáng tạo theo cách riêng của mình thì mới tạo được cho mình một PC.
Dù ở thể loại nào, PC cũng bắt nguồn từ yêu cầu của đời sống văn học và từ thực tiễn sáng tác. Nhưng khi đã trở thành PC thì mỗi nhà văn phải có những đặc điểm ổn định mang sắc thái độc đáo trong một giai đoạn nhất định khác hẳn với các nhà văn khác. PC của một nhà văn cũng phát triển theo sự trưởng thành của bản thân nhà văn. Chữ PC còn dùng để chỉ đặc tính sáng tác của cả một trào lưu hay của từng thể loại [về trào lưu: PC cổ điển, PC Barôc (x. Barôc), PC lãng mạn…; về thể loại: PC tân văn, báo chí, PC khoa học, PC tường thuật, kể chuyện, vv.].
3. (mĩ thuật), tổng thể các biện pháp riêng của một tác giả, một thể loại, một thời đại dùng để biểu đạt tư tưởng của mình trên cơ sở nắm được vốn ngôn ngữ nghệ thuật. Việc chọn lựa ngôn ngữ, việc sử dụng các kĩ xảo vượt ra ngoài các phép tắc cố định, đã làm nên PC nghệ thuật của một tác giả, một trường phái. Chủ nghĩa tân cổ điển của Anhgrơ J. A. Đ. (J. A. D. Ingres) coi trọng hình; đối lập lại, chủ nghĩa lãng mạn của Đơlacroa Ơ. (E. Delacroix) đề cao màu sắc biểu đạt cảm xúc mãnh liệt. Cùng chung một trường phái nghệ thuật, mỗi tác giả lại có PC riêng do bản chất, nguồn gốc dân tộc, trình độ ngôn ngữ tạo hình và khả năng phát hiện thẩm mĩ chính trong lòng hiện thực.
Source: https://thoitrangredep.vn
Category: Phong Cách